[Wenclair] I Love You In Every Universe – 9-2 – bhtt.net
  •  Avatar
  • 16 lượt xem
  • 1 tháng trước

[Wenclair] I Love You In Every Universe - 9-2

Chống chỉ định các bạn thích sạch thuần khiết
______________________

“Ajax. Chúng ta làm tình đi!”
Enid đã phải suy nghĩ rất nhiều để nói ra câu này khiến cho cậu trai không khỏi bất ngờ. 

“em có chắc những gì mình vừa nói chứ, Enid?” Ajax cẩn trọng hỏi lại. Anh không muốn nàng quá áp lực với những việc này.

“….em…” Enid lấp bấp.  Nhưng cô phải làm gì đó để bù đắp…Cô gần như đã là ngoại tình. Cô phải làm gì? Thừa nhận với anh rằng mình với học sinh của mình đã ân ái với nhau hay giả vờ như chưa có gì xảy ra và sống cùng cảm giác tội lỗi…

Ajax nhìn ra sự bối rối từ trong đôi mắt xanh ngọc của nàng, anh khẽ dịu dàng vuốt ve đôi má mềm mại của Enid rồi mỉm cười. 
“Nếu em sợ thì chúng ta cứ từ từ. Anh không quan trọng lắm đâu”

“Nhưng…nhưng Ajax à…” 

“anh đây”

“Nếu em nói rằng em đã trao lần đầu của mình cho người khác thì sao?” Enid hỏi dò

“…Enid à…anh tệ lắm sao?” Cậu chàng nghe câu hỏi cũng có chút đoán ra việc gì đó, giọng anh buồn bã hỏi lại

“Anh không có tệ…” 

“Enid, cô gái của anh. Anh tin em mà” 

Ajax dứt lời liền hôn lên môi của Enid, Enid cũng chẳng phản kháng còn đặc biệt hưởng ứng lại. Hai đầu lưỡi quấn quýt nhau tạo ra những âm thanh ái muội, Ajax thuận tay đưa tay vào bên trong áo của Enid. Anh cúi đầu nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên xương quai xanh của nàng sau đó là cắn mút tạo lên cho nó một dấu ấn đánh chủ quyền. 

Do trời tối hay một lý do gì đó Ajax đã không để ý tới những vết đỏ từ đâu đã có sẵn trên chiếc cổ nõn nà của nàng mà tiếp tục công việc của mình. 

“em giúp anh nhé?” Ajax trêu người con gái đang đỏ rực khuôn mặt trước mắt mình.

Nàng ừm một tiếng rồi vụng về tháo từng cúc áo trên người anh, dần dần làm lộ ra bờ vai săn chắc cùng đường nét rắn rỏi trên ngực. Cô nhìn chằm chằm vào nơi yết hầu nam tính của anh khi nó di chuyển, thầm cảm thán rằng nó thật sự rất quyến rũ.

*Au mê yết hầu :)))*

Ajax vẫn giữ trên môi nụ cười giúp Enid cởi bỏ hẳn chiếc áo len xanh ra ngoài. Nàng ngại ngùng đưa hai tay lên theo bản năng che lại nơi bầu ngực tròn. Hai vành tai đã trở nên nóng hơn bao giờ hết.

Anh nuốt nước bọt. Nơi hạ bộ của anh cũng bắt đầu vươn lên sẵn sàng phục vụ cho tiểu công chúa của nàng.
Chỉ là ngay cái lúc anh định tháo nốt chiếc áo trong thì tiếng chuông điện thoại vang lên làm cả hai đang dần trở nên u mị tỉnh táo lại.

“Mẹ kiếp” Anh thầm chửi rồi lấy điện thoại từ trong quần mình ra.

“là Xavier gọi. Nhưng cúp rồi, chúng ta tiếp tục…chứ?” Ajax đưa điện thoại của mình cho Enid xem.

“….em nghĩ là bản thân cần phải đi hít thở một chút cục cưng ạ” Enid chợt nhận ra điều mình chọn cũng thật sai lầm. Làm tình với người ngoài rồi làm tình với người yêu của mình sau đó xem nó là hoà sao? 

Nàng có lẽ thật khốn nạn nhỉ?

Nàng giáo vội vàng vơ lấy rồi mặc chiếc áo sơ mi quá cỡ khác được móc ở trên tường, chẳng nói chẳng rằng bỏ Ajax lại một mình khó hiểu còn tưởng rằng mình đã làm sai điều gì đó khiến nàng ta giận.

Enid bước vô định trên con đường dẫn đến công viên duy nhất trong khu phố nhỏ, vì cũng đã tầm 10-11h đêm nên xung quanh khá vắng vẻ. Chỉ còn lại ánh đèn đường đang hiu hắt toả ánh sáng yếu ớt như muốn làm dịu đi cái lạnh của bóng tối vậy.

Nhưng chẳng thể ngờ được….cô lại gặp người đó ở đây. Người đem cô đặt vào trong tình cảnh bất lực này – Wednesday. 

“em làm gì ở đây?” Enid hơi lui lại, nhưng vẫn hỏi vì cô nhóc đó dù sao vẫn là học sinh của mình.

“em..đi dạo” Wednesday khuôn mặt bình thản đáp. Làm sao mà cô nói là cô đi tìm nhà Enid được chứ??
“cô có muốn uống chút cà phê nóng không?” Wed nói rồi lấy ra từ trong người một bình giữ nhiệt.

Enid lắc đầu, nàng không muốn dính vào cái bẫy nào của Wednesday giăng ra nữa. Nàng hạ giọng, khuôn mặt lộ rõ sự bất lực.
“Ngày mai cô sẽ nghỉ việc, dù nhà em trả cô rất cao nhưng cô có lẽ không phù hợp rồi. Chồng cô sẽ nuôi cô” 

Wednesday nghe thấy câu cuối thì có chút bất ngờ, cô chau mày như không muốn tin vào tai mình. Nhưng với bộ não chó chết của bản thân Wednesday đôi mắt thản nhiên, tay cất bình giữ nhiệt vào bên trong.
“Nếu cô nghỉ việc, thì tôi sẽ cho chồng của cô biết rằng chúng ta đã ngọt ngào đấy”

Ngọt ngào cái *beep*

Enid nghiến răng, cô chính là hận không thể giết chết Wednesday mà ném xuống vực ngay lúc này.

Nữ nhân khốn khiếp ấy còn có thể đáng hận thêm đến mức nào cơ chứ?

“em đừng có ép người quá đáng!” 

” nếu cô không rời đi thì đâu có sao đâu?”

“nhưng tôi không muốn gặp em! Một chút cũng không muốn nhìn thấy em nữa Wednesday à” Enid quát lớn rồi quay lưng lại giấu đi đôi mắt dần trở nên yếu đuối của mình.

Nhìn bả vai đang run lên của Enid, Wednesday từ đâu lại cảm thấy một loại cảm giác khó chịu. Trái tim cô như bị mang lên cổ họng rồi đặt nghẹn tại đấy, không thể thở được một cách dễ dàng cứ thể rằng nó bị bóp chặt lại đến đau điếng.Nhưng cô cũng không thể nguyện đành lòng cho nàng giáo rời khỏi mình.

Có cách nào không? Để giữ Enid Sinclair lại mãi mãi bên cạnh cô? Có cách nào khiến cho nàng ta nguyện bên cạnh cô trọn đời trọn kiếp không?
Chỉ cần cho cô biết thôi, có đổi lấy mạng mình, Wednesday cũng chịu dâng hiến. Vậy mà không biết ngu ngốc cỡ nào những lời đó lại bật ra thành tiếng.

“Hãy..ở bên cạnh em đi..có được không?”

“….” Enid nhìn cô học sinh của mình, trong lòng chỉ toàn là những cảm xúc rối bời. Nàng biết những cảm xúc và suy nghĩ của nàng đang đánh chan chát vào nhau, nhưng nàng cũng không muốn lép vế trước Wed, phải cho cô bé thấy rằng ở đây cả hai đều có uy quyền riêng của mình.
“Wednesday Addams, nếu em có bản lĩnh thì làm đi…Tôi sẽ thành thật với anh ấy..không thể lừa dối anh ấy được hiểu chứ??”

“….Em…lừa gì cơ?” Ajax từ phía sau đi tới, đôi mắt anh nghiêm nghị nhìn Enid

“….em…” Nàng xém nữa thì bị doạ thót cả tim.

Con ngươi Enid trở nên căng thẳng.
Anh đã nghe hết rồi? Liệu rằng mình có nên….nói ra-

Uỵch

Chưa kịp suy nghĩ câu đối đáp, cơ thể của Ajax đột dưng giật lên rồi gục xuống mặt đất lạnh lẽo, Enid còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra cũng cảm thấy bản thân đang dần mất đi ý thức khi dòng điện chạy ngang qua từng tế bào của cô.

……

Lờ mờ tỉnh dậy vì ánh sáng chói mắt, Enid thấy mình trong căn phòng khá quen thuộc. Mùi hương của gỗ, sự lạnh lẽo và cô độc.

“Wednesday?” Nàng khẽ ôm đầu đau đớn, bỗng chốc nhớ lại mọi chuyện. 

Enid đầu tiên vội vàng đảo mắt xung quanh phòng để tìm kiếm một thân ảnh quen thuộc, thân ảnh của người con trai mang tên Ajax.
Nhưng vô dụng, xung quanh chẳng có gì ngoài khoảng không yên lặng cho tới khi Wednesday mở cửa bước vào. Người thứ hai nàng muốn tìm lại chủ động tìm đến nhanh như thế.

Trên tay cô là dĩa bánh và ly sữa còn nóng. Wednesday đặt nó lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường mở lời.

“còn nhức đầu chứ?”

“…không liên quan, Ajax đâu?”

“Đang được chăm sóc ở dưới hầm” Wednesday đẩy ghế ngồi ở phía đối diện. Không những không tức giận còn ung dung đọc sách

“..em định làm gì?”

“…nói xem?”

“Tại sao em phải làm tới như thế”

“Tại vì cô đấy. Nếu ngay từ đầu cô không đến, mọi thứ đã chẳng thế”

…Enid lặng người với câu nói của Wednesday.

Vậy yêu nghề là sai sao? Muốn có việc làm là sai sao?

Không!
Cái cô sai duy nhất chính là chấp nhận dạy cho con gái nhà Addams

“Nếu biết trước em biến thái vậy tôi đã chẳng đồng ý!”
Nàng gằng giọng

“….”

Cảm giác ấy lại xuất hiện, trái tim của Wednesday lần nữa trở nên quặn lại. Nhưng cái tôi cao ngút trời của cô còn lâu mới để mình yếu lòng.

“Cô muốn gặp Ajax chứ?”
Cô thở dài rồi hỏi

“…em thoải mái đến thế à?” Enid ngờ vực

“Tất nhiên là không rồi” cô nói, tay cầm ra một chiếc còng ném qua cho Enid.

“Nếu cô đeo vào chúng ta sẽ đi gặp hắn”

Chẳng nghĩ gì nhiều, Enid đã chấp thuận cái điều ấy một cách nhanh chóng. Nàng hai tay bị còng chặt đi theo Wed xuống một nơi tối tăm để có thể gặp được người nàng yêu – Ajax

Đến trước cửa song sắt, Ajax bên trong đang bị trói thất thần nhìn hai nữ nhân vừa xuống.
Anh nhìn Wednesday rồi nhìn sang Enid.

“Anh không s—

“Sao em không nói với anh?”

“Vâng?”

“Về chuyện em đã làm chuyện đó với một người khác…em còn là người chủ động muốn điều đó nữa chứ? Tại sao em lại tham lam như thế, Enid? Em có anh rồi giờ lại muốn thêm một người nữa sao?”

“Em không có!” Enid vội phản bác
“Ngày hôm ấy là do em dính xuân dược!”

“….” Ajax đôi mắt rầu rĩ nhìn Enid. Nó vẫn dịu dàng nhưng đã hiện lẫn trong sự dịu dàng ấy là một thoáng thất vọng

Nhìn thấy nó, bầu trời của Enid dường như sập xuống. Nàng đã làm sai sao? Người sai là nàng đấy à?
Thế thì nàng phải làm gì để có thể bù đắp, làm gì mới lấy lại được trong sạch cho mình?

“Em…xin lỗi”

Wednesday thấy điều này, tiến lại đẩy Enid vào song sắt khiến nàng ta mất đà dùng tay chắn lại vào từng thanh sắt lạnh. Cô đưa tay lên tháo cúc áo trên cùng của Enid

“Ajax là ngươi không để ý nhỉ?” Wednesday lướt ngón tay mình trên cổ Enid, đi qua từng vệt hôn đỏ không phải do Ajax tạo ra.

“….”

“Đừng…” Enid giọng cầu xin

“….” Wednesday không trả lời, nhẹ nhàng cắn lên hõm cổ Enid một cái. Hai tay cô thành thạo tháo những cúc áo của Enid ra khiến cho cơ thể mỹ miều ấy thoắt ẩn hiện dưới  lớp vải trắng.

“Tôi xin em đấy Wednesday! Dừng lại đi ưm”

Một nụ hôn, nàng ta đang hôn người khác trước mặt Ajax. Bất lực..nàng chẳng còn biết phải phản kháng thế nào chỉ biết khóc một cách nức nở.
Wednesday thấy nước mắt của Enid trong lòng cảm thấy sự hối hận trào dâng.

Cô không muốn thấy Enid khóc.

Wed ngừng nụ hôn lại kéo Enid vào lòng mình. Nhưng lại nhếch khoé môi tạo nên một nụ cười chiến thắng nhìn Ajax.

Chàng ta đau lòng chứ, muốn giành lại lắm chứ. Nhưng cả cơ thể bị xích lại còn chẳng thể di chuyển dù một li.

Enid đẩy mạnh Wednesday ra để bản thân có thể nhìn anh

“Enid à. Anh yêu em” Ajax vội nói
“Anh thật sự rất yêu em. Sẽ luôn tin em mà”

“…em cũng yêu anh Ajax ạ, em xin lỗi vì đã…”

Một âm thanh chói tai vang lên, mùi thuốc súng toả ra nồng nặc. Enid kinh hoảng nhìn vết đạn ghim vào ngực anh khiến anh đau đớn gào lên.

Giọng của anh trở nên khàn đặc sau tiếng thét trước khi tiếp tục được tặng thêm một viên ngay miệng.

“Ồn ào thật” Wednesday giọng nói sắc lạnh. Đôi mắt không chút rung động bắn thêm ba phát nữa vào cơ thể anh trước mặt Enid.

“..em…là đồ khốn” Enid dần trở nên vô hồn, nàng không còn biết phải miêu tả cảm giác này là gì.

Bị làm nhục…
Người mình yêu thì chết trước mắt mình
Enid run rẩy quỳ xuống. Cuộc đời của nàng..tại sao cần phải trắc trở như thế chứ?

……

Cả hai về lại phòng, vì Enid không chịu di chuyển nên Wed phải nhờ đến quản gia vác nàng lên.
Chỉ vừa được đặt xuống, Enid đã điên cuồng đập phá đồ đạc, nàng ta trở nên mất kiểm soát dù cho đang tự khiến cho bản thân bị thương vì vết rạch của đồ vỡ và cả do cạnh của cái còng sắt đang giam cầm nàng.

Nàng không thiết gì nữa, nàng hà cớ gì phải chịu những điều này!!? Nàng làm gì nên tội cơ chứ?

Lurch tiến lại, giữ chặt tay của Enid để tháo còng cho nàng.

Wednesday lặng lẽ tiến gần Enid, quơ tay lệnh cho Lurch có thể đi được rồi.
Cô nhìn con người đang phát điên ấy lại có chút thích thú.

“Enid Sinclair, tôi yêu chị”

“Câm đi đồ khốn! Yêu? Một chút tôn trọng cũng không có? Em nói yêu tôi chỗ nào chứ?”

Enid tức giận gào lên như muốn giải phóng hết tất cả nỗi căm hận của bản thân dành cho người từng là học sinh của mình.

Yêu..là muốn có trái tim người đó? Hay là muốn có được người đó?

Wednesday đẩy Enid xuống giường, tức giận xé đi chiếc áo sơ mi.
Nhìn cơ thể xinh đẹp đang vô lực hô hấp ở trước mặt, Wed hận mình không thể đem nàng mà bỏ vào trong tủ kính để có thể ngày ngày nhìn ngắm.

Cô lần nữa…lần nữa..và lần nữa chiếm lấy Enid.

“Wednesday…tôi không yêu em. Có chết cũng sẽ không yêu em”

…..

Enid nằm trên giường khi cơ thể đã mệt nhoài vì những lần cao trào ấy. Rõ ràng bản thân một chút cũng không cảm thấy hứng thú, vậy mà cái sinh lý khốn nạn ấy vẫn đáp ứng thoã mãn cho nhu cầu của Wed.

Đôi mắt xanh không còn sự tươi sáng mà chỉ toàn là những nỗi buồn vô hồn.
Nàng muốn về nhà…rất muốn về nhà.

Nhưng là ngôi nhà của cô và Ajax.

Những ký ức chợt tràn về, họ mang tiếng là gia đình là các bậc phụ huynh. Nhưng ngoài những trận đòn roi và tiếng chửi mắng, những lần mặc kệ con mình ở đấy vẫn công khai việc ngoại tình của bản thân thì họ chẳng quan tâm gì con cái.

Họ chỉ muốn những đứa con có thể kiếm tiền và mang lại lợi nhuận cho họ….dù có phải bán đi đứa con của mình.

Tuổi trẻ của Enid có thể nói chỉ toàn là bóng tối cho đến khi Ajax xuất hiện…
Anh cho nàng một mái nhà,  một tình yêu mà nàng trước giờ không biết đến.

Nhưng rồi cơn bão mang tên Wednesday đã quét sạch  đi mọi thứ ấm áp đó.

Ajax chết rồi.
Enid cũng chết rồi.
.
.

Sinclair ngồi thất thần nhìn qua cửa sổ, nàng yếu ớt gọi tên của người ở phía sau. Khuôn mặt nàng lẫn cơ thể đã trở nên tiều tụy hơn bao giờ hết.

“Wednesday”

“Em đây” Cô lên tiếng

“..em nói xem, cô hợp với bầu trời hay đại dương?”
Enid dịu dàng nói với Wed, tông giọng bình thản, thê lương đến thảm thương.

“…cô hợp với em” Wednesday buông lời rồi lại gần nàng. Cô thật sự lo cho tình trạng này của nàng giáo…nhưng nàng ta một chút cũng không muốn nhận lấy ý tốt của Wednesday.

“…cô chưa bao giờ hợp với bóng tối Wedn..esday ạ” Nàng nghẹn lời, khẽ nhắm mắt mỉm cười mà gục đầu xuống ở bên cạnh cửa sổ. Nơi có ánh sáng mặt trời ấm áp như đang xoa đầu vỗ về cô.

Wednesday cảm thấy không ổn liền tiến lại…
Cho đến khi cô thấy được thứ chất lỏng đỏ rực chảy ra từ cổ tay của Enid, đã từ bao giờ nó đã loang ra đỏ cả một vùng giường.

Wednesday hiểu rồi.

Nàng ấy dù có chết..cũng sẽ chọn không yêu cô.

Wednesday lặng người, hãi hùng nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng xuất hiện trăm ngàn loại cảm xúc khác nhau xen lẫn, hận, yêu, thương, trách đều có.

Cô đặt bàn tay đang run rẩy của mình lên làn da trắng nhạt đã trở nên lạnh buốt của nàng.

“Enid là…cô dậy đi có được không? Em sẽ không làm thế nữa, đừng hù em mà..” Wednesday vô vọng kêu tên người con gái ấy.

Wednesday cô phải làm gì đây? Để người con gái họ Sinclair ấy mở miệng nói chuyện với cô lần nữa…
.

.

Sau khoản thời gian đó, gia đình Addams đã vô cùng bất ngờ khi con gái của họ luôn đạt điểm cao và xuất sắc trong các kì thi. Nhưng nó không còn là niềm vui nữa vì họ hiểu rằng đứa con gái thật của của họ… Đã bị giam mãi mãi trong cái bóng tối mang tên ký ức và nỗi dằn vặt ấy.

“Enid, Enid, cô xem. Em lại được điểm tối đa rồi” Wednesday hào hứng nói với thân xác đang bị đông cứng của Enid.

“Enid à…đã 2 năm rồi, cô vẫn còn giận em sao?”

Em xin lỗi mà.

……

“Enid, Enid, em tốt nghiệp rồi. Là loại giỏi đấy. Khen…em đi…có được không..?”

Wednesday cố giấu tiếng nấc trong cổ họng mình. Cô gục xuống bật khóc bên cạnh thân xác của Enid, cô hối hận rồi, thật sự hối hận rồi.

Là cô không tốt. Là cô không hiểu chuyện. Thế nên nàng làm ơn hãy tha thứ cho cô có được không?

Càng nghĩ, trái tim cô càng đau đớn theo từng nhịp đập lên. Khi mà chính cô phải tự chấp nhận rằng…Enid Sinclair đã chết. Người cô yêu chính là bị cô dày vò tới ý chí sống cũng không còn nữa.

Enid Sinclair đã chết rồi.
Một phần của Wednesday Addams cũng đã chết rồi.

Thế rốt cuộc, tình yêu là món quà hạnh phúc hay sự trừng phạt đau khổ mà thượng đế ban cho con người?
_______________