Chỉ còn vài ngày nữa, Nevermore sẽ lại tổ chức một buổi dạ hội. Tại lần dạ hội đầu tiên, Sinclair sau khi nhìn thấy được vũ điệu…khá là bất bình thường của Addams, nàng đã biết rằng…Ở trong buổi dạ hội ngoài tung tăng riêng một mình mình thì bản thân còn phải khiêu vũ với ai đó thì chắc mình mới có màu sắc riêng được. Dù sao ngày hôm đó đất diễn của nàng cũng bị cô chiếm lấy mất hút rồi còn đâu.
“lần này cậu sẽ mời ai vậy Wednesday? Xavier hả?” Enid vừa đảo chân vừa hỏi.
“….Cậu vẫn là Ajax?” Wednesday hỏi vặn lại.
Rầm!!
Goth đang tò mò không biết nàng sói kia là đang làm gì mà lại tự khiêu vũ rồi tự té mãi như thế. Đây là lần thứ bảy trong ngày cô nghe thấy thứ âm thanh đau chát này.
“Ừm, cậu ấy tốt mà” Enid cố gắng đứng dậy sau pha té vừa nãy.
“….Tại sao phải tập mấy điệu khó nhất như thế? Lỡ Ajax không đủ trình thì sao? “
“….Cậu ấy sẽ đủ đấy! Cậu ấy…giỏi mà..”
Wednesday tặc lưỡi, cô thường sẽ không quan tâm người khác tự làm đau mình hay gì đó đâu. Nhưng bằng thứ sức hút gì đó, thì con sói này cô không thể không quan tâm tới.
Đứng bật dậy, Addams quát vào mặt cái nữ nhân ngáo ngơ kia.
“Nhưng mà cậu đang học mấy động tác của nam đấy đồ ngốc ạ!”
“..hể..”
Goth quá đỗi bất lực, cô thật sự không thể hiểu là cấu tạo của Enid có phát triển ở vùng đại não hay không mà lại có thể khờ tới cái mức đó. Chiếu theo lời của Enid về mấy cái lợi của mạng xã hội thì cô không phải đang được chiêm ngưỡng cái tác hại của nó à?
“Tôi sẽ dạy cậu!”
Wednesday nói, có hơi chùn lại một chút nhưng sau đó cô vẫn quyết định đan tay của mình vào tay của người sói, tay bên kia cũng theo thế đặt trọn lên eo Enid.
“tôi sẽ khiêu vũ điệu của nữ, cậu để ý một chút hộ tôi”
Quạ đen dứt lời đã bắt đầu việc ‘dạy học’ của mình. Cô thật ra trong lòng không muốn dạy đâu, vì nữ nhân này định khiêu vũ với tên đực rựa nào đó cơ mà…
…và điều đó thì lại làm cô khó chịu…
“…Wed..Wednesday à..cậu chậm lại một chút” Sinclair phải khó xử nói vì nhịp điệu của cả hai càng lúc càng nhanh. Nàng thì lại chưa thuộc hoàn toàn được các nhịp nhảy, sợ nhanh thêm chút nữa thì nàng sẽ làm cả hai ngã mất
“…”
Wednesday im lặng, cô chỉ nhìn cô gái cao hơn mình, song khẽ xoay bản thân một vòng rồi đó áp cả hai lại gần nhau hơn.
Gần quá..
Enid cảm tưởng như bản thân đang nín thở theo từng hành động một của người đối diện mình.
Eo của cậu ấy rất mềm, tay cũng vậy dù nó khá lạnh.
Khuôn mặt của cậu ấy nữa…sao bây giờ mình mới để ý thấy nhỉ.
Rằng cậu ấy rất thu hút mình, từ ngay cái nhìn đầu tiên.
“..mặt tôi có gì à?” Wednesday nói khi thấy nàng chỉ đăm đăm nhìn mình mà nhảy loạn cả lên.
“…..thật đẹp..”
“…eh?”
“…không, không có gì đâu! Chúng ta tập xong rồi đúng chứ??”
Nàng đỏ mặt, buông tay mình ra rồi quay phắt đi. Tự hỏi rằng bản thân đang bị cái quái gì bỏ bùa vậy chứ?
“cậu lúc có đối tượng rõ ràng nhảy rất tốt, sao khi tự tập lại ngã mãi thế?” Goth lui lại về phía phòng của mình.
” tớ không biết đâu”
“…Enid”
“vâng?”
“tôi không có bạn nhảy”
“…”
Sinclair chớp chớp mắt, nàng chưa hiểu lắm ý của Wed. Nếu Wed muốn thì cô ấy có thể mời Xavier mà, dù sao chàng nghệ sĩ đau khổ ấy cũng rất thích cô. Và lúc nào cũng đợi cô tiến tới cậu ta. Vậy nên nếu bảo không có bạn nhảy thì liệu Wednesday có hơi lạnh lùng không?
“….”
Thấy nàng im lặng, quạ đen cũng chẳng biết nói gì hơn. Cô vừa muốn nàng sói kia hiểu những gì cô vừa thốt ra, cũng vừa muốn Enid nuốt luôn cái câu ấy vào bụng đi khi bản thân vẫn chưa hiểu ý nghĩa của nó.
Chật vật tập luyện mãi rồi cái ngày diễn ra sự kiện cũng đã tới, Wednesday không định đi tới sảnh là điều đã được ấn định chắc nịt bởi cô. Vì bây giờ, khi hàng trăm học sinh đang tấp nập mặc lên mình những dạ phục xinh đẹp lấp lánh thì cô vẫn chỉ mặc một chiếc áo thun rộng hai màu trắng đen.
Cô không nhớ bản thân đã có nó khi nào, nhưng nó hình như là dài hơi quá người của cô.
Chiếc áo kéo dài qua hơn đùi non của Wednesdau một chút vì thế cô cũng chỉ mặc một chiếc quần đùi màu đen nhỏ.
Wednesday không đi là chuyện thường tình, nhưng thế quá nào Enid cũng không đi?
“…cậu ở đó rên rỉ được 20 phút rồi đó, chó bảy màu ạ!” Goth đang viết tiểu thuyết cũng phải cọc cằn quay lại nhìn nàng người sói đang phát ra những âm thanh nỉ non.
“tớ muốn đi tới dạ hội grừ”
“thì đi đi”
“…Nhưng cậu biết gì không?? Trên mặt tớ bây giờ còn có cả ba vết sẹo đó!!”
“…thì sao?”
“nó xấu!”
“….”
Cả hai im lặng nhìn nhau cho tới khi tiếng nhạc cổ điển vang lên từ sảnh hội. Enid nghe thấy nó thì buồn bã thở dài, Wednesday cũng thở dài, nhưng mà là thở dài hết cách với nàng sói kia.
“Chúng ta ra ngoài ban công đi…” Goth nói trong khi bản thân đã mở cửa sẵn.
“….để làm gì?”
“Hóng gió, ngột ngạt không tốt cho tâm trạng. Cậu đã từng nói thế”
“….”
Enid nghe vậy, khoé môi bất chợt mỉm cười. Sự dịu dàng này nàng từ lâu cũng đã không cảm nhận thấy rồi.
Ajax sao? Cậu trai ấy quá đỗi ngốc nghếch và ngây thơ để hiểu rằng tâm tư của nàng sâu như thế nào.
Đứng ở ngoài, Enid có hơi vô định nhìn về bên phía bầu trời rộng lớn mà không để ý thấy ở kế bên, cũng có một nữ nhân đang chăm chú nhìn mình.
Khi tiếng nhạc cổ điển vang lên khúc cao trào, kí ức về câu nói của Wednesday đột nhiên xén ngang qua luồng suy nghĩ của người sói.
“Tôi mời cậu nhảy được không?”
Sinclair quay mặt sang, thấp giọng hỏi.
“Tôi không muốn bây giờ phải đi thay đồ đâu”
“…ở tại đây…”
….
Wed đảo mắt suy nghĩ một lúc mới chịu tiến lại.
“Được thôi, tôi sẽ ban cho cậu đặc ân được khiêu vũ với tôi”
” Cậu cứ như vậy sẽ độc thân mãn kiếp đấy”
“Nghe tuyệt thật”
Hai con người xinh đẹp, cùng nhau tấu nên một điệu nhảy cũng mỹ miều không kém dưới ánh trăng mờ ảo. Tiếng nhạc vang lên cũng chỉ để làm nền thêm cho thứ khung cảnh lãng mạng này, vì nàng và cô chỉ sau 2 ngày đã có thể hiểu ý đối phương như ý mình mà không cần đến những nhịp nhạc.
“Kẻ nào bảo rằng sẹo của cậu xấu, tôi sẽ cắt cổ nó” Wednesday nói.
Cô cũng chẳng hiểu vì sao bản thân mình lại nói ra câu nói mang đầy tình tương thân tương ái ấy, chỉ biết nhìn vào đôi mắt xanh nhuốm một thứ màu đượm buồn kia cô thật không thể quen.
“…nghe xong tớ thật muốn gả cho cậu” Enid bất ngờ và cảm động trước câu nói ấy là có nhưng cái nết thì vẫn muốn chọc ghẹo Goth.
“….gia đình tôi đang thiếu thú cưng..”
” Cậu lãng mạng hơn thì chết ai à??”
“Nói nữa thì cậu sẽ bị tôi ném xuống đấy!”
“Vâng!!!!”
_______________