[Wenclair] I Love You In Every Universe – 2-2 – bhtt.net
  •  Avatar
  • 6 lượt xem
  • 1 tháng trước

[Wenclair] I Love You In Every Universe - 2-2

Buổi sáng mùa đông tại San Francisco, một tách và phê nóng và tiếng nhạc cổ điển từ máy phát nhạc trên những chiếc đĩa than của thời thập niên 60. Wednesday tự hỏi rằng từ lúc nào gu âm nhạc của Enid đã thay đổi vậy. Không còn những bài nhạc Pop ồn ào, khó nghe tới điếng tai. Không còn là mùi nước hoa nồng nặc có thể đầu độc chết người mà chỉ là mùi gỗ hương thoang thoảng. Chẳng phải là một cô gái mang đầy màu sắc, trên người của Enid giờ chỉ có tông chủ đạo vàng trắng.

Mọi thứ xung quanh cô ấy đều thật nhiều màu, chỉ có cô ấy là không còn thứ nhiệt huyết ấy nữa.

“vậy….họ đã giấu cậu việc cậu sẽ đi học lại. Sau đó thì cậu đã làm công việc bán thời gian tại những quán phê từ đó đến giờ?” 

Wednesday đưa ly cà phê nóng trên tay lên để thưởng lấy một ngụm.

“ừm, giờ thì tớ bán cà phê” 

“dở tệ” Wednesday cau mày. Cái vị này không phải là hương cà phê mà hôm qua cô nếm chứ?? Thứ mà Xavier mua, đấy là mua của cô sói này à

“hể”
Enid nghe vậy mặc có chút ngơ ngác…
“các cô gái ở đây đều bảo thích cà phê của tớ”

“Xavier cũng nói i như vậy đấy. Nhưng mà nó ngọt quá mức cho phép rồi” Cô lẩm bẩm
“đấy cũng là lý do khiến cà phê của cậu chỉ có nữ thích thôi đấy”

“nữ thích thôi thì sao chứ? Vẫn đủ sống mà.” Enid nói với giọng chán nản

“đừng pha cà phê để bán nữa.”

“thế thì cạp đất mà ăn à??”

“cậu có thể pha cho tôi uống mà”

” nhưng mà tớ sẽ không thể nuôi mình”

“tôi nuôi cậu” 

Wtf??? Cô có nghe nhầm không?? Gì cơ?? Nuôi á…Wednesday sẽ nuôi cô á?
Ầy, cái này có được tính là cầu hôn gián tiếp không?

“mà…tối qua cậu bỏ Xavier một mình như vậy sẽ ổn sao?” Enid nói. Không phải vì cô, có lẽ Wed đã yên bề gia thất rồi.

“tôi cũng không có ý định đồng ý”  Wed dù chê nhưng vẫn uống sạch tách cà phê của người con gái cao hơn mình một cái đầu.

“hể…tớ tưởng hai cậu sâu đậm tới mức cầu hôn rồi mà” Enid ngây thơ hỏi

“….”

Cô gái nhà Addams nghe thế thì trầm tư một chút.

Sâu đậm? Có à. Cô và cậu ta có viết chữ nào như thế sao?? Đúng là có từng hôn sau rất sâu, đến mức Xavier xém nữa là mất kiểm soát.
Nhưng để nói về các cảm xúc kì lạ…dù thời gian đã trôi qua rất lâu rồi. Nó vẫn luôn tồn tại trong từng nhịp thở của cô. Sự hồi hộp, pha lẫn, những cảm xúc mà người ta gọi là lòng tham lam chiếm hữu với một sinh vật duy nhất là cô sói ngáo kia.

Xavier một chút cũng không có chỗ trong tim Wed..

“Enid Sinclair” Wednesday hạ giọng nói với người đứng trước mặt. ” hay là cậu lấy tôi nhé?”

Đôi đồng tử xanh mở to như không tin vào tai mình. 

Ôi mẹ ơi cái quái gì vậy!? 

Đuôi và tai của nàng phấn khích bật ra. nhưng điều này…nàng không có khả năng thể kiềm chế được.

Enid thở mạnh, dây thần kinh của cô như bị đẩy lên tối đa mức căng thẳng. Cô có thể cảm thấy Adrenaline đang chảy cuộn trong người mình. 
Cô muốn đồng ý, nhưng lại sợ rằng người trước mặt chỉ đang trêu đùa, dù sao người ta cũng không quan tâm tới lời cầu khiến của cô ở lần cuối trong trường ấy.

“sao lại nói thế?” Enid xù lông

” tôi nợ cậu một mạng, vậy thì xem như tôi lấy đời này để trả. Enid Sinclair! Tôi hỏi lần nữa. Cậu có muốn làm vợ tôi chứ?” Wednesday đinh ninh nói. Cô cố nén sự ngại ngùng trong giọng nói của mình. Nhưng hai vành tai thì lại khá phản chủ, nó bắt đầu đỏ lên. 

“tớ…tớ…muốn ~” Enid lấp bấp. Mặt của cô nàng đỏ rực. Thường thường thì cảnh này trong phim phải có nhẫn hay hoa đúng không?? Cái việc uống cà phê xong cầu hôn luôn thế này có phải hơi lạ? Nó…cấn lắm đấy trời ơi 

Wed mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi đủ sức tấn công làm cho tim của Enid không thể phòng thủ. 

“Thing!” Cô nàng Goth gọi. Bàn tay từ trong áo khoác đột nhiên từ đâu chui lên cầm theo một chiếc nhẫn kim cương nhỏ lạch bạch chạy tới đeo vào cho Enid. 

“lâu rồi không gặp ông đấy Thing” Enid xém nữa thì quên mất sự hiện diện của bàn tay đáng yêu này. 

Thing nhảy loạn xạ, đánh liên tục nhiều mã morse phấn khích. Đúng vậy, ông cũng rất nhớ Enid. Và ông cũng phấn khích khi thấy cô chủ mình đi cầu hôn một người con gái khác. Ông có nên kể về nó với Gomez và Morticia không?? Rằng con gái của họ thay vì chọn một tên đực rựa si tình đã quyết định kết hôn với một con sói cái.

Enid nhìn ngắm chiếc nhẫn rồi mở lời.
“Cậu chuẩn bị từ trước để đeo cho Xavier đúng không?”

“Không, tôi được ba mẹ tặng để tìm bạn đời khi tròn 18”

Enid khúc khích cười, nàng hôn vào bờ môi mềm mại của Wed. Addams cũng không ngần ngại đáp lại.
Một nụ hôn chân thành từ đáy lòng của cả hai

“Enid, tôi yêu em”

——
Cả hai bỏ lại sau lưng căn nhà nhỏ đơn giản, Enid mang theo vali. Đưa đôi mắt tiếc nuối nhìn ngôi nhà ấy lần cuối. 

Cho dù thế nào, con cũng thật cảm ơn ba mẹ đã sinh ra con
Để con có thể cảm nhận được hơi ấm, dù cho chẳng phải từ người thân. Thì con cũng đã thật may mắn về điều đó.

Trên đường đi, cả hai gặp lại Xavier đang đi tìm Wednesday ở mọi nơi mà cả hai đã từng đi qua. 
Nhìn thấy cô đang đi cùng nàng, anh bật cười một cách bất lực. Sau đó lấy trong túi ra là tấm ảnh mà anh đã chụp hôm qua. 

Trong đó, ngoài Wednesday đang cầm cốc cà phê, thì ngay phía sau chính là thân ảnh mờ nhạt của Enid. Một nữ chủ quán cà phê đáng yêu. 

Anh thở một hơi dài, sau đó quay lưng rời khỏi hai người con gái ấy. Anh sẽ đau lòng chứ? Tất nhiên! Anh sẽ làm được gì không? Không, trong vòng hơn một năm ấy. Anh đã thua rồi! Thua một cách thê thảm.

Tình yêu là vậy mà đúng không?
Sẽ có người được trọn vẹn hạnh phúc
Cũng sẽ có người chỉ có thể yêu bằng cách niệm thầm tên nhau trong từng cơn nhớ thổn thức.

_________
“Thật ra thì việc nhẫn, nhường và nhịn trong tình yêu không thể gọi là thua cuộc”