BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Mewnich nhìn thấy nhân viên của mình đang túm tụm vào một chỗ để tám chuyện, khuôn mặt lộ vẻ hưng phấn, hai mắt sáng rực vì mong đợi.
Cô không cần đoán cũng biết họ đang nói về chuyện gì, tin tức nóng hổi nhất công ty mấy ngày nay, Duyệt tuyệt sư thái bí mật kết hôn!
Không biết tin đồn xuất phát từ đâu, một đồn mười mười đồn trăm, tin đồn kiểu này lại rất dễ khơi gợi lòng hiếu kì của mọi người, kể cả cô lao công cũng tham gia góp vui.
“Mewnich tỷ, chị và giám đốc June ít nhiều cũng có quan hệ, chắc chị có thông tin phải không?” Khuôn mặt trợ lý của nàng thiếu chút nữa dính lên người nàng, nàng có thể thấy ngọn lửa nhiều chuyện đang cháy hừng hực trong người cô ta.
Mewnich không chút nghĩ ngợi nói: “Chị không biết gì hết.”
“Sao có thể a.” Vẻ mặt cô gái nhăn nhó.
“Cô ấy không gửi thiệp mời cho chị sao? Không khoe chiếc nhẫn kim cương to bằng trứng bồ câu sao?”
“Vì cái gì em cho là như thế?” Mewnich dừng động tác, xoay ghế về phía trợ lý.
Trợ lý giải thích “vậy mới là phong cách của cô ấy!” Dựa theo tính cách của giám đốc June, nếu kết hôn cô ấy sẽ tìm một đại gia hoặc thiếu gia thế hệ thứ hai nào đó, mà nếu tìm được sẽ ở trước mặt Mewnich khoe ba ngày ba đêm, không thể nào sóng yên gió lặng chuyện gì cũng không có như hiện tại.
Mewnich nói: “Không có là không có. Còn bản kế hoạch của em đã viết xong chưa? Nếu xong rồi thì đưa cho chị, chưa thì mau lo viết đi.” Mewnich thẳng thừng dập tắt ngọn lửa nhiều chuyện của đối phương.
Mewnich nghĩ đến chuyện kết hôn của June, đồng nghiệp phỏng đoán cô ấy xin nghỉ để kết hôn không phải là không có lý, với phong cách coi công việc là chính, tiền lương là chủ yếu, không có việc sẽ không nghỉ phép, quan trọng là gộp hết tất cả các ngày nghỉ từ trước tới giờ. June thật sự có dấu hiệu chứng tỏ mình bí mật kết hôn. Nhưng nàng quan tâm cô ấy làm cái gì cơ chứ, đây là việc riêng của June, liên quan gì đến nàng.
June ở nhà nhàn rỗi tới mức mọc rêu, đành lết ra ngoài tắm nắng, lướt tin tức trên mạng, quyết định thu dọn đồ đạc đi du lịch.
Ngày một còn thấy mới mẻ, ngày hai hưởng thụ, sang ngày thứ ba lại thấy nhàm chán, cô quyết định trở lại làm việc.
Khi trở lại công ty, cô cảm giác công ty đang có chuyện gì, bằng không sao tất cả ánh mặt mọi người nhìn cô đều mờ ám, hơn nữa lại còn cười tủm tỉm cực kì gian tà.
June mang theo nghi ngờ đi về văn phòng của cô, tốt nhất công ty không phá sản, cô không bị mất chức, lão tổng không hoang tưởng mà điều cô đi công tác nước ngoài bằng không cô sẽ ở công ty này diệt sạch hết cả đám trước khi phá hủy công ty.
Tin đồn ngay lập tức được thêm thắt, nào là trước ngày hôn lễ chú rể chạy trốn, vân vân và mây mây.
Buổi chiều June liên tục nhận được hàng tá lời thăm hỏi cùng ánh mắt quan tâm sau đó mới biết vì sao mọi người đều thành ra thế này.
Cơn giận sôi trào, cô một bước bay ra khỏi văn phòng, trong phòng làm việc tay của Mewnich run lên, cây bút vạch một đường dài trên giấy.
Nàng đang tiếc cho bảng báo cáo vừa mới đóng dấu thì cửa văn phòng đột nhiên bị mở tung ra.
Ở cửa, June toàn thân xám xịt, đã thế còn được bao quanh bởi một ngọn lửa đỏ rực đang cháy hừng hực. Mewnich đoán nguyên nhân cô ấy tới đây là do tin đồn, nhưng vấn đề tin đồn thì liên quan gì đến nàng?
“Cô vì sao lại nói tôi xin nghỉ phép là để kết hôn?”
June bốc hỏa đóng sầm của lại rồi đem tất cả cửa chớp kéo xuống, đợi khi phòng hoàn toàn kín bưng cô mới tiến lại trước mặt Mewnich, hai tay chống xuống bàn, khuôn mặt đầy giận dữ như muốn dán sát mặt mình vào mặt Mewnich.
“Không..Không phải tôi”. Mewnich chớp mắt vài cái, thầm nghĩ June hẳn không hề ý thức được mặt của cô đang gần sát mặt mình như thế nào, gần đến nỗi lông mi cũng muốn chạm vào nhau luôn rồi.
“Cô còn khắp nơi nói tôi trước khi kết hôn bị người ta đá, chuyện này có hay không?” June nghĩ đến những lời cô vừa nghe được, cô không tin những lời này lại có thể truyền ra từ miệng Mewnich. Trong mắt cô, Mewnich là một người có tu dưỡng đạo đức rất tốt, sẽ không có thể đặt điều hãm hại cô như vậy.
“Tôi..”
“Giờ cô giải thích như thế nào đây?” June phẩn nộ cắt ngang lời Mewnich.
Mewnich nói “tôi chưa từng bịa đặt. Những lời này cũng không phải do tôi nói.”
“Vậy sao bọn họ đều bảo cô nói? Còn nói tôi gửi thiệp hồng cho cô, ở trước mặt cô khoe ra nhẫn kim cương to như trứng bồ câu cùng xe thể thao BMW, tôi có nhẫn kim cương to như trứng bồ câu khi nào vậy? Cô xem chỗ này đi, có cái gì không.” June giơ tay lên.
“Cô tin cũng được không tin cũng chẳng sao, tôi đã tự mình giải thích, những chuyện khác là chuyện của cô.”
June nói: “Tôi không có kết hôn.” Lời của cô giống như trịnh trọng tuyên bố với người nào đó.
Mewnich sửng sốt vài giây rồi nói: “Ờ”
“Cho nên càng không có hôn lễ.”
“Uhm”