BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Thời gian Lookzo ở nhà Tee ngày càng dài, theo như cách nói của Lookzo, thì Tee đưa cô bé tới nhà Meen, là muốn cho cô bé và Meen ở chung với nhau.
Tee nói anh ta với Meen quen nhau sau khi ly hôn với Mewnich, nhưng trong lòng Mewnich hiểu được, ở thời điểm hôn nhân đi vào bế tắc, Tee đã quen Meen rồi. Lúc ấy Mewnich vẫn còn là vợ của Tee, nhưng lại không tức giận hay đau lòng như mong đợi.
Nàng đã tự mình kiểm điểm vấn đề này trên người mình, nàng không có vì sự phản bội của Tee mà sinh ra tức giận, là bởi trong lòng không có tình yêu.
Tình yêu nên tuyệt đối tràn ngập dục vọng chiếm hữu, tình yêu vị tha là không tưởng ở đời.
Sau khi Mewnich cùng Tee ly hôn, nàng vẫn mong Meen ở bên Tee sẽ được tán thành, tuy rằng theo một nghĩa nào đó, Meen là người thứ ba trong mối quan hệ của hai người, nhưng Mewnich không những không giận cô ấy, ngược lại còn rất thông cảm với cô ấy.
Người con gái vị tha thật sự rất vĩ đại, nhưng nếu lòng vị tha đó lại dành cho một người đàn ông không biết quý trọng thì đúng là bi kịch.
Meen với Mewnich vừa giống nhau lại vừa không giống. Mewnich nhớ rõ có một lần hai người gạt Tee gặp mặt riêng với nhau, trong một quán trà yên tĩnh, Meen ngồi đối diện nàng, hình dáng của cô ấy làm Mewnich cảm thấy rất quen thuộc, cứ như mỗi lần soi gương nhìn thấy khuôn mặt mình trong đó, nhưng thời điểm Meen bắt đầu nói chuyện, Mewnich lại cảm thấy được không hề giống, một chút cũng không giống, hoàn toàn là hai người xa lạ.
Meen là một mẫu phụ nữ lương thiện, nhẫn nại, có tri thức hiểu biết lễ nghĩa, am hiểu lòng người, tình yêu của cô ấy là âm thầm và hỗ trợ, theo sau người đàn ông của mình như hình với bóng.
Cô ấy là người nhu nhược, ngược lại Mewnich không cảm thấy mình cần phải dựa dẫm vào Tee. Hai người không giống nhau một chút nào.
Hôn lễ của Meen và Tee sắp tới, mẹ của Tee cũng có tới tìm nàng cùng nàng nói qua chuyện này, nói thật, mẹ chồng trước đối với Mewnich không tệ, chỉ là quan niệm của hai người khác nhau không thể hòa hợp, mẹ chồng hi vọng nàng từ chức, ở nhà chăm con, trợ giúp cho chồng, nàng đối với sự sắp xếp này nhất quyết nói không, quyết định đi ra ngoài làm việc.
Từ đó về sau thái độ của mẹ chồng đối với nàng cũng không còn mặn mà như lúc đầu, ngược lại Meen lại rất ngoan ngoãn nghe lời lấy lòng bà.
Tee cần một người vợ tốt, chứ không phải một người phụ nữ có tên Mewnich.
Ký ức của Mewnich ùa về, nhớ lại mấy năm hôn nhân trước đây, ký ức vẫn còn khắc sâu trong tâm trí nàng, bởi vì vào thời điểm quyết định đó làm cho thế giới của nàng sụp đổ, người nhà thì không thấu hiểu, chồng lại rất giận dữ, còn có tiếng khóc của con làm cho nàng khó mà quên được, nhưng nàng lại không hề hối hận.
Nàng không muốn tiếp tục lừa mình dối người, rõ ràng là không thương cũng không cần giả bộ nữa, tự an ủi chính mình người không có tình yêu cũng vẫn có thể tồn tại.
Cho đến lúc thật sự nếm trải được hương vị tình yêu, Mewnich tin rằng quyết định ban đầu của mình là đúng.
Mẹ ở trước mặt cô bé, nhưng tâm hồn bay đi nơi khác, Lookzo lôi kéo vạt áo của Mewnich, “Dì Meen nói dì muốn dẫn con đi nước ngoài.”
“Dì muốn mang con đi đâu chơi sao?” Mewnich không đặc biệt để tâm.
Lookzo chu miệng phụng phịu nói, “Không phải ạ, dì nói muốn sống luôn ở nước ngoài.”
“Cái gì? Dì nói với con như vậy sao?” Mewnich thà tin là Lookzo hiểu sai ý, còn nếu như là thật, vậy có nghĩa là Tee muốn cướp đi con đang ở bên cạnh nàng.
“Mẹ, mẹ có cần con không?” Lookzo lắc lắc vạt áo Mewnich, vẻ mặt đáng thương.
Mewnich nói, “Sao mẹ lại không cần con, mẹ chỉ muốn giấu Lookzo của mẹ vào trong túi áo, đi đâu cũng sẽ mang theo.”
Chuyện này làm cho đầu óc Mewnich không yên, nàng muốn gặp mặt Tee để nhận được câu trả lời từ anh ta, nếu Tee không có ý định như vậy, nàng coi như tự mình đa nghi, còn nếu anh ta thật sự nghĩ như vậy, vậy nàng..
Nàng không biết phải làm sao bây giờ.
Khoảng thời gian gần đây, Mewnich luôn thất thần, có những thời điểm bất tri bất giác tâm hồn như đi lạc vào cõi thiên thai.
June thầm nghĩ trong lòng nàng nhất định cất giấu chuyện gì đó.
Cô và Mewnich đâu phải người xa lạ, Mewnich vẫn không chịu chia sẻ, nói ra phiễn não của mình.
“Có chuyện gì, tôi có thể giúp em được không?” June tìm Mewnich, quyết tâm lấy được câu trả lời từ nàng.
Mewnich đã suy nghĩ biện pháp giải quyết mấy ngày qua, trong lòng ngày càng căng thẳng, càng ngày càng không rõ ngọn nguồn, nàng mơ hồ có linh cảm, Tee là thật muốn cướp Lookzo ra khỏi nàng.
June ngồi xuống trước mặt nàng không có ý rời đi, Mewnich thở dài một tiếng, tay vuốt qua trán, vén tóc mái lên nói, “Bây giờ em đang rất rối, June có thể để em yên tĩnh một chút không?”
“Được, chừng nào em muốn nói thì kêu tôi, tôi lúc nào cũng sẵn sàng làm thùng rác cho em.” June cầm lấy tạp chí ngồi xem ở một bên, một chút cũng không rời Mewnich, làm cho Mewnich kinh ngạc, June sẽ chờ cho đến khi Mewnich chịu mở miệng, bằng lòng nói ra muộn phiền trong lòng.
Sau một hồi, muốn kiềm chế nhưng uất ức càng lúc càng mạnh mẽ, Mewnich không cần phải cố gắng đi tìm chi nữa, mà chính là đã tìm được June đang ngồi ở bên cạnh nàng rồi, June đợi ở đây là để mọi lúc mọi nơi đều có thể làm thùng rác cho nàng.
“June”
“Ở đây. Bây giờ em muốn nói sao?” June ngay lập tức trượt từ ghế dựa đến trước mặt Mewnich, Mewnich nắm tay cô và nói, “Em hiện là đang lo lắng cho Lookzo.”
“Trẻ con đều hiếu động đáng yêu, em có cái gì phải lo lắng chứ?”
“Tee muốn đưa con em ra nước ngoài. Trong khoảng thời gian này Tee có rất nhiều hành vi khác thường, làm cho em cảm thấy được anh ta đang tính toán chuyện gì, thế nhưng trăm lần vạn lần em cũng không ngờ anh ta muốn mang con em đi.”
June nghĩ đến phải xa Lookzo đáng yêu, cũng sinh ra luyến tiếc, nhưng quan trọng nhất là cô sợ Mewnich khó chấp nhận.
“Em cùng chồng trước của em nói qua chuyện này chưa? Là anh ta nói muốn mang con đi hay là do tự em nghĩ thế.”
“Em..em hi vọng đây là do em suy nghĩ lung tung.”
Mewnich hoàn toàn rối loạn, June cầm tay nàng, ở bên cạnh an ủi nàng, tận đáy lòng Mewnich cảm thấy có cô ở bên cạnh mình thật tốt. Ít nhất vào thời điểm mình sắp ngã xuống sẽ có người đem mình nâng dậy.