BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
June cùng Mewnich cùng lúc xuất hiện trong phòng làm việc của Jan, hai người ngồi vào vị trí trước bàn làm việc, mỗi người một bên, cùng Jan nhìn nhau trong một lúc.
Jan buông bút, nhìn hai người nói, “Tôi là người nguyên tắc rõ ràng, tôi không hề kỳ thị đối với bất kỳ loại tình yêu nào, tôi cho rằng có thể yêu nhau thì nhất định đều có lý do. Nhưng đứng ở góc độ của tôi, về công, tôi phản đối chuyện tình văn phòng, cho nên xin hai người trong lúc họp đừng dùng ánh mắt để trao đổi, còn bây giờ, nhìn cái gì mà nhìn, chỗ này của tôi là đâu hả?”
Răn dạy xong sau đó cô còn nói, “Về tư, lý do tôi phản đối hai người quen nhau là vì Mewnich từng là vợ của Tee, em họ của tôi còn yêu em, tôi không có cách nào yên tâm chúc phúc cho hai người, hi vọng em bỏ qua.”
“Không sao mà.” Thẳng thắn cũng đâu làm hại tới ai, Mewnich mỉm cười nói.
Còn June thì buồn bã nói, “Xa nhau cũng đã bao nhiêu năm, người đàn ông kia là tự mình luẩn quẩn ở trong lòng, cũng đâu phải lỗi của Mewnich. Đàn ông mà cứ chìm đắm vào tình trường thì còn là đàn ông sao, nếu có thể em đã sớm chưởng cho một chưởng, có chút tiền đồ sẽ chết à.”
“Tiêu chuẩn đàn ông của em đại khái đều đã tuyệt chủng.” Jan hừ khinh bỉ.
“Sẽ không, em cảm thấy đàn ông có tham vọng có trách nhiệm vẫn còn đó. Jan tổng không chừng có thể gặp được một người.” June cười nói.
“Đủ rồi, tìm hai người đến không phải để tán gẫu với hai người, tôi muốn hỏi hai người vì sao không hẹn mà cùng xin nghỉ mấy ngày trong một tuần, lý do vì sao lại xin nghỉ? Có phải đi sinh con hay không?”
“Jan tổng chị thật hài hước, chúng em muốn sinh cũng sinh không ra con, nếu chị có biện pháp làm cho em sinh một đứa, ngày mai em đi liền.” June không hề cố kỵ mà theo sát trò đùa của Jan.
“June, đừng làm quá.” Mewnich khẽ nói.
“Để em giải thích, xin phép mấy ngày này là bởi vì trong nhà có một chút chuyện, có điều cũng không có bởi vì chuyện này mà chậm trễ công việc, nếu Jan tổng không tin có thể đi kiểm tra.” Sắc mặt June nghiêm chỉnh lại nói.
“Tôi tin tưởng hai người, nhưng mà có chuyện gì có thể khiến cho cả hai bận rộn như vậy?” Jan tò mò hỏi.
June giải thích đơn giản tình cảnh hiện tại của cô và Mewnich. Jan nghe xong thì chìm trong suy nghĩ, “Vậy hai người định sẽ làm gì tiếp theo?”
“Em và Mewnich muốn tháo gỡ khúc mắc của bà ấy, Mewnich sẽ làm công việc của cô ấy ở nhà.”
“Ngoài chuyện này, tôi nghĩ có một chuyện tôi phải nói cho hai người biết. Bởi vì tôi cảm thấy nếu tôi không nói có khả năng sẽ không kịp.” Jan nghiêng người về phía trước, gây chú ý với hai người.
“Cách đây không lâu Tee có nói với tôi, cậu ta nói muốn đưa Lookzo đi. Tee đã nói chuyện này với mẹ Mewnich, dì không có đồng ý. Nhưng tình huống hiện tại trở thành như vậy, tôi tin là Tee muốn đem con đi cũng sẽ bớt đi trở ngại.”
Mewnich và June đều bị tin tức này làm cho bị sốc, giống như bị một gậy đánh vào đầu.
Mewnich nói. “Sẽ không đâu, lúc trước chúng em đã thỏa thuận với nhau rồi, cả hai đều đồng quyền giám hộ Lookzo.”
“Tee không phải muốn kết hôn sao? Anh ta yêu trẻ con vậy thì bảo vợ anh ta sinh một đứa đi.”
Jan nhìn Mewnich đầy ẩn ý, “Cậu ta vì sao nhất định phải có Lookzo, tôi nghĩ trong lòng em là rõ ràng nhất.” Con không phải là mục đích, Mewnich mới là mục đích cuối cùng của Tee.
Hai người đi đến bước này, đã không thể quay đầu lại.