BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Cô cật lực đè nén, khóe miệng mang theo nụ cười bí ẩn. Bàn tay trượt xuống dưới bàn nắm lấy tay Mewnich.
Tay Mewnich đột nhiên bị June cầm lấy, tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, trên mặt nóng ran.
Nàng vô cảm nhìn June, có ý rõ ràng muốn cô buông tay ra.
June nắm được không buông trái lại còn đan mười ngón tay vào nhau.
Sẽ không ai nhìn thấy đâu, ánh mắt June như đang nói.
Mewnich vẫn giữ thái độ không đồng ý, “Cho dù người khác không nhìn thấy thì June cũng không thể làm như vậy.” Trong lúc hai người đang giằng co thì đồng nghiệp đã trích dẫn năm bằng chứng, chứng tỏ Mewnich thật sự đang yêu. Sắc mặt hồng hào, cười càng lúc càng quyến rũ, ánh mắt dịu dàng, hơn nữa lại hay thất thần, lúc nhận được điện thoại lại còn lúng túng tránh đi đám đông.
Tình yêu, đây không phải tình yêu thì là cái gì, nhất định là vậy rồi, tiếp theo có thể sẽ kết hôn.
Hướng suy nghĩ của mọi người phát triển quá nhanh, Mewnich theo không kịp, nhưng June lại đuổi kịp, kết hôn còn quá chậm, rõ ràng đã trực tiếp động phòng rồi. June liên tục uống rượu, dùng tư thế uống rượu để che dấu miệng cô đang cười, nhưng mà Mewnich thấy được, còn đoán được tám chín phần cô đang suy nghĩ gì.
Lòng bàn tay truyền đến cảm giác đau nhói, June cúi đầu nhìn lại, hai người cầm tay dưới bàn, nhưng Mewnich lại đang nhéo tay cô.
“Giám đốc June, cô có phát hiện một việc, có liên quan đến giám đốc Mewnich hay không?”
“Phát hiện cái gì?”
“Quan hệ của cô và giám đốc Mewnich đột nhiên chuyển biến tốt lắm, giống như trong một đêm đã xảy ra chuyện gì đó. Rốt cuộc cô đã dùng phương pháp gì để cho giám đốc Mewnich thay đổi ấn tượng với cô vậy?”
“Cô muốn biết sao?”
“Tất cả mọi người đều muốn.”
“Thật sự thì chuyện này rất đơn giản, đó là..Tôi không nói cho cô biết, đây là bí mật, cô tự tìm hiểu đi, nó là vậy đó.” June nhếch miệng cười gian, đây là cô dùng thân thể đổi lấy sự hòa hảo, là bí mật của riêng cô, để sau này về già còn lấy ra mà làm đồ ăn nhắm rượu, để hồi tưởng lại mối duyên kỳ ngộ này. Tuyệt đối không có khả năng cho người ngoài biết. Mewnich là của cô, bí mật cũng là của cô.
June thanh toán lấy hóa đơn xong đi ra, xe của đồng nghiệp đã rời đi rồi. Cô đi về phía bãi đỗ xe, một chiếc Lexus màu trắng đỗ ở trong góc, bên trong đèn xe đang bật, tập trung đợi cô đến. June đi đến gõ cửa kính xe, cửa xe từ từ hạ xuống.
“Còn không lên xe?”
June cúi thấp người nói với nàng, “Giám đốc Mewnich thuận tiện đưa đồng nghiệp về nhà sao?”
“Không tiện, cô vẫn không lên xe thì tôi mặc kệ cô vậy.” Mewnich cũng không thoải mái cùng June tiếp tục trò chơi, bây giờ nàng vừa mệt vừa nóng, chỉ muốn về nhà tắm rửa rồi ngủ.
“Tôi nghĩ đêm nay diễm ngộ cùng em.”
Mewnich không lên tiếng, đột nhiên phóng xe đi, bỏ lại June ở bãi đỗ xe trống trơn, June trơ mắt nhìn chiếc Lexus màu trắng rời đi, tức giận muốn nổi điên.
Đột nhiên, tiếng xe từ xa lại gần hơn, xe phanh cái két ngay bên cạnh cô, cửa kính xe hạ xuống lần nữa, khuôn mặt Mewnich không lộ ra bất cứ cảm xúc nào, lạnh lùng quyến rũ vô cùng, “Theo em đi.”
Ba chữ này nha, chính là lời có ý trực tiếp gạ gẫm nhất mà June được nghe.
Khóe miệng của June cong lên, cô ôm bụng cười lớn, tiếng cười văng vẳng trong bãi đỗ xe.
“Lên xe.”
“Tuân lệnh.” June giống như một con thỏ trắng nhỏ cướp được củ cà rốt sôi nổi bước lên xe.
Về nhà, về nhà, lòng của cô như đang tung tăng, điên cuồng trực tiếp đè Mewnich xuống, thân thể cô trườn đến áp lên trên, sau đó tay liên tục mò mẫm trong xe, chạm đến một cái nút, beep, hai người ngã về phía sau.
Mặt khác ở một bên bãi đỗ xe, giám đốc tài chính trơ mắt cứng lưỡi xem một màn này, sau đó hồi lâu vẫn chưa thể hồi phục tinh thần lại được.