[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia – Nhắm mắt lại, tôi muốn hôn em – bhtt.net
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 4 tháng trước

[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia - Nhắm mắt lại, tôi muốn hôn em

BẠN ĐANG ĐỌC

Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.

#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich

June bình tĩnh mỉm cười, dẫm nát giày cao gót kêu cộp cộp bước nhanh qua người phía trước.

“Giám đốc June, xin hỏi có chuyện gì không?” Trợ lý của Mewnich vội vàng đứng lên hỏi như gặp phải kẻ thù lớn.

“Không có việc gì, cô tiếp tục làm việc đi, tôi tìm giám đốc Mewnich.” June giơ tài liệu trên tay nói với cô ấy.

“Vâng, vậy để tôi giúp cô thông báo một tiếng.” Trợ lý của Mewnich gõ cửa đi về hướng Mewnich giải thích tình huống, sau đó đi ra nói với June, “Giám đốc Mewnich nói chị ấy chỉ giải quyết công việc, những chuyện khác thì không cần tìm chị ấy.”

“Vừa lúc tôi có công việc tìm cô ấy.”

Mewnich nghe tiếng cửa mở ra, không cần ngẩng đầu xác nhận cũng biết là ai.

Cửa đóng lại một lần nữa, làm cho bầu không khí trong phòng làm việc vừa lạnh lẽo lại vừa yên tĩnh, Mewnich ôn hòa nói, “Nếu không phải chuyện công việc thì đừng tới tìm tôi.”

“Em đúng là người phụ nữ tuyệt tình mà.” June tức giận, trong đầu mình chỉ có nàng, chẳng lẽ trong lòng nàng không có cô?

Ngày hôm qua là ngày đầu tiên Mewnich ban lệnh cấm vận, June không thể không trở về nhà mình ngủ, đã quen có Mewnich mỗi đêm, sau khi cô quay về nhà mình, mới phát hiện bản thân thật sự không có gì để làm.

Cô lôi tất cả quần áo sạch lẫn đồ dơ đi giặt, làm xong thấy mình vẫn chưa đủ mệt, cô liền lột rap giường đem ra giặt luôn.

Mệt mỏi đến nửa đem mới chịu nghỉ ngơi.

Cô cố ý không nhắn tin cho Mewnich cũng không có gọi điện thoại, cô đang đợi Mewnich liên hệ với cô trước, dù chỉ là một câu, có ngủ được không? Đáng tiếc, ngoại trừ tin nhắn của tổng đài, người mà cô chờ đợi cũng không có nhắn gọi gì.

Cô cũng nhận thấy hành vi của mình rất ấu trĩ, nhưng cũng có ai quan tâm đâu chứ.

Công việc chỉ là một cái cớ, tùy tiện chọn một người cũng có thể giải quyết được, June tự mình đến đây đơn giản là chỉ muốn gặp Mewnich.

Một ngày không gặp như cách ba thu. June đối với những lời này cảm thấy sâu sắc hơn.

“Đừng nhìn.”

“Cái gì?”

“Tôi nói cô đừng nhìn tôi.” June chăm chú nhìn nàng, cũng đã được vài phút, nàng không phải là màn hình TV, June thật sự có chút quá mức rồi, làm cho nàng không biết phải làm thế nào.

Nói về nhiệt tình thì nàng không thể so sánh với June, bàn về chủ động thì nàng cũng vậy, nàng chỉ muốn một mối quan hệ tình yêu nhẹ nhàng, chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?

“Em đẹp như vậy, không nhìn thật lãng phí.”

June thậm chí còn bắt chéo chân, tầm mắt càng thêm nóng bỏng, thậm chí giống như một bàn tay vô hình, giờ phút này đang lột hết đồ của Mewnich, làm cho nàng khỏa thân.

“June..”

Mewnich không phải không có cảm giác, mà còn là cảm thấy một cách chính xác, cho đến lúc không thể nhịn được nữa liền lên tiếng, “Đủ rồi.”

“Chưa đủ.” Mewnich đừng tưởng cúi đầu xuống thì người khác không nhìn thấy mặt nàng đỏ ửng, rất rõ ràng không thể chối cãi.

June thầm đắc ý, xoay ghế dựa về phía Mewnich, nói, “Ngày hôm qua không đến nhà em, tôi bận rộn cả đêm cũng không có ngủ được.”

“Lại đi quán bar?” Mewnich nhớ tới June dường như rất thích đi quán bar, hơn nữa uống đều là rượu nặng, uống rượu còn có thể mất đi lý trí. Lần trước say rượu còn đi theo nàng về nhà, lần này không chừng lên giường với ai rồi. Hơn nữa, tối hôm qua cũng không gửi cái tin nhắn nào, không lẽ nguyên nhân chính là vì vậy?

Mewnich đợi tin nhắn của cô cả đêm, cô lại đi ra ngoài chơi. Mewnich nổi giận, tuy rằng ghen tuông là hành vi đáng yêu, nhưng chuyện này có liên quan tới sự chung thủy, June phải giải thích rõ ràng. Cô vội nói, “Tôi cam đoan không có đi quán bar, tôi nói tôi bận ở nhà giặt quần áo.”

“Bận đến một cái tin nhắn cũng không gửi?”

“Em cũng đâu có nhắn tin cho tôi?”

“Trước lúc tan tầm June nói cái gì, nói đi?”

June cố gắng nhớ lại, trước lúc tan tầm, hình như cô nói với Mewnich ngoan ngoãn đợi điện thoại của cô, hóa ra người phạm sai lầm chính là cô.

June cười toe toét, ngược lại làm cho Mewnich sửng sốt không biết vì sao cô lại cười.

“June?”

“Tôi..Tôi đã nói sao có thể kỳ lạ như vậy, thì ra là cả hai chúng ta đều hiểu lầm. Cho nên lần sau không đợi nữa, nghĩ đến là phải hành động ngay.” June nhớ tới nỗi thất vọng tối hôm qua của mình lại cảm thấy buồn cười, hai người hoàn toàn giống như những đứa trẻ giận dỗi nhau.

June đứng dậy nói phải quay về làm việc, tại thời điểm Mewnich lơi lỏng đề phòng, thừa dịp nàng không có chuẩn bị liền cúi xuống, chống hai tay trên bàn làm việc, đoạt lấy nụ hôn của Mewnich.

Mewnich buộc phải ngẩng đầu lên, đôi mắt mở to trợn trừng nhìn June, June trêu chọc lưỡi của nàng, nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của nàng, mỉm cười một cách vô thức, lãng mạn gì cũng đều trôi đi hết, “Mewnich, nhắm mắt lại, tôi muốn hôn em.”

Mewnich cố kiên trì, nhưng cuối cùng cũng tan chảy trong một nụ hôn dài.