BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
“Anh tốt nhất nên có một lý do chính đáng giải thích hành vi anh bắt cóc tôi. Nếu không tôi sẽ không để yên cho anh.” Ở trên xe, June lộ ra vẻ mặt dữ dằn với Phukao.
Phukao đậu xe trước cửa khách sạn, nói với June: “Không phải anh muốn gặp em, mà là vợ của anh.”
“View? Cậu ấy tìm tôi có chuyện gì?”
“Cô ấy không chịu nói cho anh biết, nói là chỉ nói với một mình em thôi, cho nên anh không thể không mang em đến.”
Xe dừng lại trước cửa khách sạn, Phukao từ ghế lái bước xuống xe, sau đó đi sang chỗ ghế phụ, đưa tay để mở cửa xe, June bước xuống xe, lướt qua chỗ anh ta, đi thẳng về phía trước.
“Cảm ơn sự ga lăng của anh, nhưng em không có tâm trạng để thưởng thức.” Sự xuất hiện của Phukao đã quấy rầy tâm trạng tốt đẹp của June, June không có cách nào duy trì được hình tượng thục nữ của mình.
Huống chi Phukao cũng đã quá hiểu rõ tính tình của cô, June không nghĩ rằng cô còn cần giả bộ trước mặt anh ta.
Cô trưng toàn bộ tâm tình xấu lên mặt mình, Phukao bất đắc dĩ mỉm cười, cảm thấy nhớ lại mấy năm trước đây khi hai người yêu nhau, có thể nói đó là lúc Phukao nghe lời nhất, đến cả mẹ anh ta cũng không thể làm anh ta trở thành đứa con ngoan được, mà anh ta nhiều lần lại là cậu bé ngoan ngoãn của June.
Tính cách độc lập của June làm cho anh ta cảm thấy bản thân bất lực, anh ta không thể đối xử với cô giống như đối xử với những cô gái bình thường khác, bởi vì người sợ hãi mất đi người kia là anh ta chứ không phải cô. June tràn ngập tự tin, làm cho anh ta cảm thấy mình lạc lối, sau đó chia tay cũng chính là kết quả có được do tích lũy lâu dài, anh ta khao khát tìm được một người sẽ dựa vào anh ta, một người con gái đối với anh ta tràn ngập kỳ vọng cùng sự ngưỡng mộ, chứ không phải là một nữ hoàng.
Gặp lại June, Phukao khó tránh khỏi hoài niệm những chuyện đã qua, thật sự rất tốt đẹp, nhưng điều đó có phải tốt nhất không, Phukao vẫn yêu View, ít nhất View cần anh ta.
Người muốn gặp cô không phải Phukao, mà là View.
Khi June đi vào căn hộ cao nhất của tòa nhà, nhìn trong phòng không thấy ai, nhưng từ trong phòng lại truyền đến tiếng nôn mửa từng đợt.
Phukao nghe tiếng vội bước nhanh vào bên trong, vừa đi vừa nói chuyện: “Vợ ơi, em làm sao vậy? Có phải trong người không thoải mái hay không? Có vấn đề gì không, anh đưa em đi bác sĩ..”
“Không cần, là do em ăn đồ không tốt, phải rồi, June đến đây chưa?”
“Anh có thể không làm theo lời em nói sao, anh đưa cô ấy đến đây rồi, bây giờ cô ấy đang ở bên ngoài.”
Phukao đỡ View dậy, lấy khăn thấm ướt sau đó rót nước súc miệng đưa cho cô ấy.
Trong phòng vệ sinh nồng nặc mùi khó ngửi, Phukao trong lúc làm những chuyện này trong lòng có một suy nghĩ, có phải View đang mang thai hay không?
Phukao quan sát View, lại gạt bỏ suy nghĩ của mình, nếu như mang thai, tại sao cô ấy lại không tự nói cho mình biết.
Sau khi kết hôn View vẫn là dáng vẻ như trước, chỉ là bắt đầu để lại tóc dài, thoạt nhìn càng thêm dịu dàng, ngón tay đeo nhẫn kim cường sáng lấp lánh, khi nâng tay lên giống như có một ngôi sao băng xẹt qua tầm mắt, khiến người khác nhìn thấy một lần sẽ khó quên.
Nàng sống rất tốt, cuộc sống về cơ bản cũng giống như trước khi kết hôn.
Sau khi View kết hôn, hai người cũng không gặp lại, June nhìn thấy một người con gái thay đổi trở thành một người vợ, sự thay đổi không phải chỉ ở bề ngoài, mà còn cả tâm hồn.
“View, đã lâu không gặp.”
“Lâu rồi không gặp, cậu có nhớ mình không?” View bổ nhào vào trong lòng cô.
Phukao giấu đi nụ cười chua xót, nói “Hai người nói chuyện, anh đi xuống dưới mua chút đồ.”
Phukao đi rồi, View nói với June: “Mình gọi cậu tới là muốn nói cho cậu biết một chuyện, mình cam đoan với cậu, cậu là người đầu tiên biết, cho nên ngay cả anh ấy, mình cũng không có nói.”
“Cậu có thai.”
“Làm sao cậu biết?”
“Mình nhìn ra được, tay cậu vô thức đặt lên bụng, hơn nữa khuôn mặt của cậu cũng thay đổi. Có phải không?”
“Vẫn là cậu tốt nhất, chu đáo nhất, mỗi lần mình không vui cất giấu tâm sự, cậu cũng là người đầu tiên nhìn ra.”
“Là cậu tưởng tượng mình hoàn hảo như thế, thật ra mình rất ngốc, chỉ là cậu không chịu nhớ kỹ những khi mình ngốc thôi.”
“June, cậu làm mẹ của con mình được không?”
“Ý cậu là..”
“Mình vẫn còn yêu cậu, đây là con của mình, cậu cũng có thể xem nó là con của cậu. Mình biết cậu chán ghét hôn nhân, cả đời cũng sẽ không cần kết hôn với ai, đợi cho đến khi cậu già đi, mình cho con mình đến hậu hạ chăm sóc cậu có được không?”
“View, cậu nghĩ quá xa rồi. Còn nữa, mình sẽ tự biết chăm sóc tốt bản thân, con là của cậu và Phukao, cũng nên thông qua sự đồng ý của anh ta.”
“Anh ấy sẽ đồng ý.”
“View, chúng ta dẫu sao vẫn là bạn tốt, lòng tốt của cậu mình xin nhận, cảm ơn cậu vẫn suy nghĩ cho mình, cậu sợ mình cô đơn cả đời, mình biết, nhưng mình đã tìm được bến đỗ rồi. Cậu hãy đối xử tốt với Phukao, anh ta là một người đàn ông tốt, cậu lấy anh ta hoàn toàn không có gì sai.”
“Cậu không hiểu, cái gì cậu cũng không hiểu.”
“Đúng thật là mình không hiểu cũng không muốn biết, View, chúng ta cứ như vậy được không? Cậu không cần quan tâm thay mình, cậu hãy giao trái tim của cậu cho Phukao.”