BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Mẹ nàng bởi vì lời nói tiếp theo mà trở nên nghiêm túc, “Mẹ muốn đưa ra vài yêu cầu, hi vọng hai đứa có thể làm được, nếu hai đứa không thể làm, mẹ sẽ tiếp tục phản đối.”
“Mẹ, mẹ cứ nói.”
June và Mewnich đều trở nên nghiêm túc.
“Mẹ có tìm hiểu, hai đứa có thể kết hôn, kết hôn hay không là lựa chọn của hai đứa, nhưng dù không kết hôn thì cũng phải có ràng buộc. Mẹ không muốn thấy hai đứa lăng nhăng, mẹ tin con gái mẹ không phải là một người lăng nhăng. Nhưng mà June, mẹ không có cách nào tin tưởng con. Nếu con có quen ai khác ở ngoài..mẹ hi vọng con sẽ lập tức rời khỏi con gái của mẹ.” Bảo vệ con là bản năng của mỗi một người mẹ, trong khi dự tính chuyện sẽ gây hại tới con gái mình, bà có một cái nhìn đề phòng.
“Dì à, con người bị chi phối theo bản năng của động vật, nếu con không thương Mewnich, cho dù là kết hôn cũng sẽ không nghiêm túc, sự ràng buộc của hôn nhân cũng không có ý nghĩa lớn lao như dì nghĩ. Con tin là mỗi một người có thể ở bên một người khác bền vững cả đời thì chỉ có tình yêu. Mà con thì yêu Mewnich.”
“Hoa ngôn xảo ngữ.” Mẹ nàng hừ khinh khỉnh.
Trên trán June chảy xuống nhiều mồ hôi lạnh, có vẻ như mẹ vợ này có chút khó lấy lòng.
“Còn nữa, tuy rằng hai người sống chung, tiền bạc là phải tính rõ ràng, không thể để cho Mewnich chịu thiệt thòi.”
“Mẹ, lời này của mẹ thật là..”
“Dì, con hiểu được suy nghĩ của dì, hai người ở bên nhau nếu không nói chuyện tiền bạc, cũng không nói mấy chuyện thực tế trong cuộc sống thì tình cảm đó chắc chắn là giả dối. Vấn đề này thì dì có thể yên tâm, con có kinh tế ổn định, con cũng có thể nuôi em ấy, nếu em ấy bằng lòng.”
Mewnich nắm chặt tay cô, mong cô bỏ qua những lời này của mẹ nàng, cho dù thế nào, nói đến tiền cũng sẽ dễ làm ảnh hưởng đến tình cảm.
June tỏ ra cô không hề bận tâm, hi vọng Mewnich cũng đừng để ý.
“Còn có một việc, chính là Lookzo.” Điều bà lo lắng cũng chỉ có Lookzo, con bé còn nhỏ, đợi sau khi con bé hiểu chuyện biết mình có hai người mẹ sẽ nghĩ như thế nào, đó là điều không ai có thể đoán trước được.
“Mẹ, Lookzo là con gái của con, chẳng lẽ con sẽ bỏ mặc nó sao?”
“Không phải, mẹ không phải nói chuyện này. Mẹ muốn nói, suy nghĩ của Lookzo bây giờ mới là điều quan trọng nhất. Bây giờ con bé còn nhỏ, còn không biết hai người các con sống chung có ý nghĩa gì. Mà đợi đến khi con bé lớn lên thông qua nhiều cách tìm hiểu sẽ nhận thức được chuyện này, trong lòng con bé sẽ có nhiều suy nghĩ, bây giờ không ai trong chúng ta có cách nào để nói cho rõ ràng.”
“Con sẽ giải thích rõ ràng với Lookzo, đợi sau khi con bé lớn lên con bé sẽ hiểu chúng con.” Nếu chỉ là vì sợ hãi mà chặt đứt khả năng ở với nhau thì cũng quá độc đoán. Mỗi một gia đình bình thường tùy thời cũng sẽ xảy ra chuyện không may, chỉ bởi vì bọn họ hợp lẽ thường mà được ủng hộ, mà hai người bởi vì khác với người bình thường mà không được phép cho con cái hạnh phúc, như vậy cũng quá tàn nhẫn đi.
“Nếu Lookzo không muốn ở cùng hai đứa, mẹ muốn đón nó về.” Bà nói xong thì June và Mewnich đều căng thẳng nói không nên lời.
“Mẹ, mẹ..”
June đè tay nàng lại thì thầm với nàng, “Mẹ em nói là nếu.” Cũng chính là có một điều kiện tiên quyết chứ không phải là hiển nhiên hoàn toàn.
“Trước hết đừng nghĩ chuyện này theo hướng xấu, Lookzo thông minh như vậy, nó nhất định sẽ hiểu chúng ta.”