BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Mewnich và June cùng đi đón máy bay, hai người nhanh chóng gặp được dì Pang mà Menwich đã nhắc đến.
Đó là một người phụ nữ có tuổi, vóc dáng nhỏ nhắn, dáng vẻ gợi cho người ta nghĩ đến hình ảnh của một cô gái trẻ. Mái tóc đen được vấn thành búi, cổ đeo chiếc vòng cổ ngọc trai, chiếc váy liền thân tôn lên nét thanh lịch.
Bà cầm hành lý đứng trong dòng người lại như thiếu mất cảm giác an toàn, hai tay bà nắm chặt tay kéo hành lý, đối với thế giới xa lạ không biết theo ai.
Bà để ý thấy Mewnich và June, nhưng không chắc chắn có phải người mà bà muốn tìm hay không, lúc Mewnich gọi tên bà thì bà liền tỏ thái độ vui vẻ.
Mewnich dang hai tay ra ôm lấy bà, bà vì Pum đến làm phiền hai người mà xin lỗi.
Pang thật sự rất sợ người ngoài, sự tự kỷ của bà cũng có mức độ, mấy năm qua cũng là vì ở bên Pum bà mới đồng ý cùng Pum đi khắp thế giới. Mà một khi không có Pum, bà vốn không có can đảm đối mặt với đám đông. Cũng mấy chục năm bà không có tới đất nước này, chỉ có một lần duy nhất tới đây để đi đến nhà Pum, nỗi sợ hãi của bà là có thể hiểu được.
Trên đường trở về, Pang luôn quan tâm cuộc sống của Mewnich, thái độ của bà với June không giống như Pum. Bà ủng hộ lựa chọn của Mewnich, khiến cho June thực lòng thấy thích Pang.
Hai người đưa Pang đến nhà cha mẹ nàng, Pang do dự trước cửa mà không biết có nên đi vào hay không. Bà dừng bước chân, Pum từ trong nhà đi ra mở cửa, Pang vẫn không chịu đi tới trước.
Pum nói với bà, “Sao em còn không vào?”
Pang lắc đầu, “Mẹ của chị từng nói với em, không cho em bước vào lại nhà dù chỉ một bước. Em đi vào chính là xúc phạm tới mẹ chị..”
“Bà đã sớm tha thứ cho em, sẽ không có xúc phạm như em vừa nói. Vào đi, tôi dẫn em đi gặp em trai của tôi.” Pum nắm tay Pang kéo vào nhà.
Mewnich và June đi theo phía sau hai người.
Mẹ nàng bị sốc khi nhìn thấy Pang và Pum tay trong tay đi vào, lại nhìn Mewnich và June. Bà dằn lòng không được mà quay đầu đi, tình cảnh này bà không muốn nhìn.
Cha nàng vỗ nhẹ tay bà, “Cởi mở một chút.”
Mọi người lần lượt ngồi xuống, ai nấy đều không nghĩ tới phá vỡ sự im lặng của mẹ nàng, vì thế tất cả mọi người đều tập trung uống trà.
Mẹ nàng cảm thấy không được, cứ tiếp tục im lặng như vậy bà sẽ thấy khó thở. Bà nói với Pang, “Chị vừa tới sao?”
“Phải là chuyến bay sáng nay.”
Thái độ tôn trọng lịch sự của Pang làm cho mẹ nàng sợ hãi, “Không có gì, chị cứ xem đây là nhà của chị, đừng khách sáo.”
“Cảm ơn em.”
Sau đôi ba câu nói chuyện phiếm, mẹ nàng mời hai người đi nghỉ ngơi, mà bà để Mewnich và June ở lại, bà hi vọng cùng hai người nói chuyện đàng hoàng.
Mewnich và June ngồi ở trước mặt bà, bà thật sự nhìn hai người một lúc lâu, “Mấy ngày nay, ba con vẫn luôn khuyên nhủ mẹ, hơn nữa chuyện đã xảy ra trên người cô con, làm cho mẹ cảm thấy nếu mẹ tiếp tục phản đối thì chắc chắn sẽ trở thành một người ác.”
“Mẹ, xin đừng nói như vậy.”
“Mẹ không phản đối hai đứa, nhưng cũng sẽ không ủng hộ hai đứa. Đây là thái độ của mẹ, mẹ mong con và June có thể hiểu cho mẹ.” Đây cũng là giới hạn cuối cùng của bà. Cho nên bà hi vọng hai người tha thứ cho bà không thể làm một người có tư tưởng được khai sáng, điều bà có thể làm chính là không phản đối, bà vẫn còn cần thời gian để tiếp nhận.
“Chúng con hiểu được.” June nói, đi được đến bước này, hai người cũng đã đủ vui vẻ, nhưng mà hai người tin rằng không bao lâu sau bà sẽ đồng ý. Thời gian sẽ chứng minh tất cả.