[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia – June..em không còn sức nữa – bhtt.net
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 3 tháng trước

[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia - June..em không còn sức nữa

BẠN ĐANG ĐỌC

Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.

#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich

Nói xong, không chút do dự cởi bỏ quần áo của Mewnich, dùng cơ thể gần như có thể làm tan chảy núi băng nhiệt tình hòa tan nàng.

Thân thể nàng run rẩy, người đổ đầy mồ hôi, June chôn trong lòng ngực nàng, giống như dã thú tham lam hôn lấy đỉnh núi trước ngực.

Ngón tay nàng bấu lên lừng trần của June, đầu ngón tay để lại trên da thịt June từng vệt dài ửng đỏ, June không thấy đau, ngược lại còn thêm hưng phấn.

June thưởng thức mỗi một tấc hương vị da thịt của nàng, cố gắng khắc sâu cảm giác này trong ký ức của cô. Hai người không ngừng vặn vẹo trên rap giường tuyết trắng. Âm thanh rên rỉ dồn dập, cánh tay đan vào nhau, thân thể giống như dây leo quấn vào một chỗ, như cành lá kề sát vào nhau.

Tay June lướt qua lưng nàng, tiến đến nơi giữa hai chân nàng đang khép chặt, tìm được trong bụi cỏ nụ hoa mới vừa chớm nở, vuốt ve hồi lâu đến khi ngón tay được bao phủ bởi mật ngọt nóng rực, cô không phải bởi vì vậy mà dừng lại, cô tách ra hai cánh hoa căng mọng, tiến nhập vào nơi sâu nhất, một lối đi có được sự bao dung và hoan nghênh của nàng, ấm áp cùng ướt át đó làm cho cô như lên tới thiên đường.

Mewnich đè né rên rỉ, âm thanh thần tiên đó bị nàng giấu dưới khớp hàm. June dùng đầu lưỡi cạy mở đôi môi của nàng cùng khớp hàm, để tiếng của nàng được thoát ra, đồng thời tay cũng dùng sức đi sâu vào, làm cho thân thể nàng trở nên căng cứng, rốt cuộc cũng giải thoát thứ âm thanh tuyệt vời đó.

“Còn muốn nữa sao? Nói cho tôi biết em còn muốn bao nhiêu?”

“June..đủ rồi..không..đừng dừng lại..” Không ngừng để cho dục vọng dâng cao, đơn giản June giở trò đùa dai, trừng phạt làm cho nàng bị lơ lửng giữa không trung, thân thể của nàng chịu đủ tra tấn, June lại hôn lên thân thể nàng, như đổ thêm dầu vào lửa. Lý trí nàng bị siết chặt, nàng cắn chặt răng, chịu đựng xấu hổ, vặn vẻo thân thể chủ động khát khao được nhiều hơn.

Một người xinh đẹp như vậy lại trở nên phóng đãng, June đem cảnh đẹp trước mắt thu hết vào trong mắt. June cho nàng sự “yêu” mà nàng muốn, khiến cho nàng cao giọng thét lên “A..A..Ưm..June..em không được..”

“Em thật đẹp, tôi muốn biết khi em khóc thì trông sẽ như thế nào, Mewnich, nói yêu tôi, nói em yêu tôi.”

“Em yêu June.” Mewnich mơ mơ màng màng cũng là lúc dỡ xuống chiếc mặt nạ lý trí, nói ra lời từ trong đáy lòng. Những lời này xuyên qua xương cốt, đào khoét da thịt, đánh trúng trái tim June, cô ôm chặt nàng, chôn mặt trong ngực nàng, thời điểm dục vọng thống trị cơ thể làm cô chỉ muốn khóc, ánh mắt nóng lên, yết hầu khô khốc.

Chăn mền lộn xộn, gối đầu cũng không biết đi nơi nào, giống như June đã đá bay chúng xuống giường, cô nhấc nửa người trên, nâng mặt Mewnich lên hôn thật sâu vào môi nàng.

Nụ hôn này thậm chí có thể chạm đến trái tim Mewnich, cướp đi toàn bộ hơi thở của nàng.

“Mewnich, tôi cũng yêu em.” June nói với nàng.

Cao trào đến giống như pháo hoa nổ tung sống động giữa không trung, toàn bộ khoảnh khắc đó đều được June thu hết vào trong đáy mắt, cảnh tượng xinh đẹp rung động lòng người, làm cho người ta mất hồn lạc lối.

Mewnich nằm trên giường lớn, đường cong cơ thể giống như bức họa thác nước tuyệt đẹp từ trên núi chảy xuống, tóc dài ướt đẫm mồ hôi dính sát trên làn da trắng nõn của nàng, mà dấu vết June để lại trên người nàng lại như biến thành một đóa hoa thanh nhã nở rộ.

June tôn thờ thân thể nàng bằng những nụ hôn, miệng lưỡi chạm đến da thịt nàng đều mang đến từng đợt run rẩy.

Mewnich trải qua cao trào đã mềm yếu không còn sức lực, ngay cả lời cự tuyệt cũng thật nhẹ nhàng, giống như cúi đầu van xin.

“June, đủ rồi, cho em nghỉ ngơi chút.”

Mewnich xinh đẹp như thế làm cho June không thể buông bỏ, cô thấy không bao giờ đủ, nếu không đủ, tiếp tục sẽ làm cho vòng eo mềm yếu của nàng rã rời, không thể động đậy. June kéo nàng dựa vào giường, nụ hôn nóng bỏng trượt lên lưng nàng, dừng ở mông nàng.

Tiếng Mewnich trở nên mơ hồ “June, ngừng, không cần đi xuống nữa, em không còn sức..”

“Người không còn sức lực chính là tôi, tôi hi vọng em vĩnh viễn cũng không quên được tôi.” Cô làm cho nàng tới cao trào vô số lần, làm cho nàng từ linh hồn đến cơ thể đều phải nhớ kỹ cô.

Ngón tay June thuận lợi tiến vào khe suối ẩm ướt, để lại từng trận co rút sâu trong đáy cốc, tay nàng nắm chặt rap giường, trong lúc thân thể căng cứng có thể cảm giác được sự tồn tại của nó, mỗi một lần xâm nhập đều làm cho nàng run rẩy thét lên, Mewnich nói nàng mệt rồi, không được nữa, mặc kệ nói bao nhiêu lần June cũng sẽ không dừng tay.

“Đủ rồi đủ rồi..xin June..em từ bỏ..” Mewnich chưa bao giờ làm nhiều như vậy, thân thể nàng như bong bóng đã căng đến cực hạn, đến mức chỉ cần một cái chạm cũng có thể phát nổ, thế nhưng khí cứ cuồn cuộn không ngừng, nàng không biết đến khi nào thì chính mình sẽ vỡ tung thành hàng trăm mảnh nhỏ.

Giọng nàng thổn thức, âm thanh càng lúc càng nhỏ.

June nói “Không có vấn đề, còn có thể tiếp tục.”

“Không..sẽ không được..” Mewnich tiếp lời June, June càng ra sức trêu chọc, tay cô không ngừng ra vào, đồng thời hôn lên đóa hoa sưng đỏ, đầu lưỡi quét một đường, thổi hơi nóng vào đó.

Mewnich cảm thấy được thân thể đã không còn thuộc về mình, cuối cùng bong bóng rốt cuộc phát nổ, linh hồn nàng như mất đi sợi dây trói buộc, bay tới chín tầng mây.