BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Sau khi Lookzo bị mang đi, tinh thần của Mewnich mất mát đi nhiều, giống như một phần thân thể của nàng bị lấy mất.
June xung phong nhận việc nấu ăn, liền hỏi Mewnich thích ăn những món gì, sau đó hai người đi ra ngoài mua thức ăn. June có mục đích nên đi tới quầy rượu, đứng ở đó chọn rượu vang.
Cô hỏi nàng có thích rượu đỏ không, nàng nói đỏ hay trắng cũng đều như nhau, June nhìn các loại rượu đủ mọi màu sắc, thề nhất định phải tìm được một chai thật ngon, không cần quan tâm tới giá cả cũng không cần quan tâm tới chất lượng rượu, có thể chuốc say Mewnich mới chính là rượu tốt.
Lúc cô bỏ chai rượu vào trong giỏ hàng, Mewnich dường như đã thấy cô lộ ra răng nanh tà ác, trông rất khó coi, nhưng cũng không làm người ta chán ghét.
June không biết khi nào thì lén bỏ vào trong giỏ một cây nến thơm, rõ ràng như vậy, Mewnich có ngốc đến mấy cũng sẽ nhìn thấy ý đồ của June.
Nàng chính là giả ngốc, không có trêu chọc, June về điểm này rất chu đáo, trên đường trở về, hạt giống chờ mong bắt đầu nảy mầm, nàng suy nghĩ nếu như mình thật sự không muốn, bây giờ có thể cự tuyệt cô ấy, ngay tại ngã tư đường có thể dừng xe bảo June xuống, June tuyệt đối sẽ không nói không được.
Nhưng nàng không có làm vậy, nói cho cùng trong lòng nàng cũng không còn đủ bình tĩnh, thôi thì đêm nay là người tình tôi nguyện vậy.
Người trưởng thành sẽ không dùng đủ mọi lý do để che dấu cho hành vi của mình, ví dụ như do tuổi tác còn bồng bột, ví dụ như do xúc động nhất thời, hoặc là do tình huống bức bách. Nếu đã suy nghĩ kỹ càng thì sẽ không có bất kỳ lý do gì để hối hận.
Dưới ánh nến trắng, bữa cơm này ăn thật lâu, June cùng Mewnich vui vẻ trao đổi, hai người biết nhau nhiều năm, có thể cùng một chỗ trò chuyện cũng chưa từng có đêm nào nói nhiều như thế. Cô không coi nàng là kẻ địch thì thấy nàng là người rất có kiến thức, sống công bằng, có một cái nhìn chi tiết đối với mọi việc, không thiên vị, là người có được sự bình tĩnh hiếm hoi trong số những phụ nữ sống cảm tính.
Mewnich chống cằm, hết sức chăm chú lắng nghe June nói về quá khứ cô đã trải qua, June kể chuyện rất sống động, nàng giống như theo cô trèo đèo lội suối. Mewnich là người rất biết lắng nghe, nàng tạo cảm hứng cho mọi người, làm cho người ta cảm thấy được nàng ở trong mắt họ là một người tồn tại độc lập so với những người khác, June hiểu được vì sao tất cả mọi người đều không thể ghét nàng.
Uống rượu liền dễ dàng say, ánh mắt Mewnich nhướng lên lại díp xuống, tay chống đỡ cằm bắt đầu không có lực, nàng lộ ra dáng vẻ say rượu của mỹ nhân thật câu dẫn lòng người.
Mưu kế của June cuối cùng đã thành công, thế nhưng vào thời khắc này cô lại không biết phải làm sao.
“Có mệt hay không? Có muốn ngủ không?”
Mỹ nhân hiện lên ý cười, khóe môi cong lên hơi gợn sóng, June dường như bị nàng đoạt lấy linh hồn, ngây ngốc mà ngắm nhìn nàng.
“Ừm, thật sự mệt mỏi.” Mewnich gật đầu, chậm rãi đứng dậy, June đỡ nàng đi vào phòng ngủ.
Mewnich chậm rãi ngã xuống giường, June ngồi xuống bên cạnh nàng vén tóc dài của nàng sang bên, thì thầm với nàng “Mewnich tôi thích em.”
“Còn em, có hay không rung động vì tôi?”
“Em không trả lời tôi, tôi coi như em đã đồng ý, bằng không em cũng sẽ không mời một người mà em không thích tiến vào đúng không?”
“Em nói em không chấp nhận tôi bởi vì tôi không thể cùng em đi hết cuộc đời này, nhưng tại sao em lại không hiểu, cuộc sống không phải là từng ngày trôi qua hay sao, hôm nay tôi cùng em ở chung một chỗ, ngày mai cũng sẽ như vậy, tháng ngày tích lũy còn không phải là cả đời.”
Ngón tay June lướt qua hai má Mewnich, dừng lại trên đôi môi nàng. June đem nụ hôn bao phủ lấy môi nàng, chậm rãi hôn sâu, tay Mewnich cũng vô thức nâng lên, ôm lấy cổ cô.
Tay cô chạm vào khóa kéo trên váy nàng cũng không tiếp tục kéo xuống, lý trí cuối cùng của June bổng nhiên trỗi dậy, nếu nàng hối hận thì phải làm sao?
June lúng túng mất cả buổi, Mewnich mở to đôi mắt mơ màng, June rõ ràng thấy được ý cười trong đôi mắt nàng.
“June..còn muốn để em chờ bao lâu?” Mewnich cuối đầu thẹn thùng.
June suýt chút nữa nghẹn thở, cô thở một hơi dài nhẹ nhõm, thấp giọng đáp “Tuân lệnh.”