[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia – Gặp chồng cũ của em – bhtt.net
  •  Avatar
  • 10 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia - Gặp chồng cũ của em

BẠN ĐANG ĐỌC

Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.

#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich

Mewnich phát hiện một ngày thời gian cùng June ở chung chiếm tỉ trọng vô cùng lớn.

June luôn không ngừng xuất hiện trước mặt nàng, làm cho nàng sinh ra phản xạ có điều kiện, vừa đúng lúc nhớ đến cô, ngay sau đó cô sẽ lập tức xuất hiện.

Cô sẽ lấy đủ các loại lý do, hoặc là cảm tạ hoặc là thảo luận công việc, chiếm lấy thời gian của nàng, làm cho nàng muốn cự tuyệt cũng không được, ai bảo June có một ý chí sắt thép, lại có tài ăn nói. Làm xong hết công việc một ngày, Mewnich đóng máy tính thu dọn mọi thứ, lẳng lặng ngồi trong phòng làm việc.

Không lâu sau liền có tiếng gõ cửa, một người đẩy cửa bước vào, trên mặt mỉm cười, ý cười che kín đôi mắt xinh đẹp, cô lấy giọng điệu nhẹ nhàng “Sau khi tan làm định đi đâu?”

“Tôi không biết.”

“Vừa lúc có người tặng tôi vé xem phim, không bằng chúng ta..”

Lấy cớ, lại là lấy cớ. June luôn có nhiều cái trùng hợp như vậy, hết lần này đến lần khác rủ Mewnich đi.

“Cũng được, cũng vừa đúng lúc tôi muốn xem phim.”

June ngồi trong rạp chiếu phim, tay cầm bỏng ngô, ánh sáng từ màn ảnh chiếu sáng khuôn mặt cô lúc sáng lúc tối, June vẫn xụ mặt, rõ ràng hơn là tức giận, bất mãn không cam lòng.

Cô cảm thấy bị lừa gạt, không nghĩ tới Mewnich như vậy mà lại có thể lừa cô.

Cô trùng hợp có vé xem phim, Mewnich trùng hợp muốn đi xem phim, mà Lookzo trùng hợp rảnh rổi, sau đó ba người an vị tại rạp chiếu phim, Lookzo ngồi ở giữa hai người bọn họ, ngăn cách hai người ở hai bên.

Lookzo vui vẻ cùng Mewnich nói chuyện về nội dung bộ phim, June trên mặt viết rõ hai từ đau khổ.

Lookzo xem một hồi liền ngủ mất, June ôm lấy Lookzo đặt lên đầu gối của mình, chiếm lấy vị trí của Lookzo.

Mewnich quay đầu lại liền phát hiện người bên cạnh mình thay đổi, người này không cần nàng cúi đầu nói chuyện, nhưng sẽ hôn nàng.

Lần đầu tiên hôn chỉ là thoáng qua, ma sát nhẹ nhàng. Lần thứ hai, June kiên trì ma sát, dần dần Mewnich cũng đáp lại cô.

Bị kẹp giữa hai người Lookzo cảm thấy oi bức, vặn vẹo thân thể giãy dụa đứng lên, đem hai người ý loạn tình mê tỉnh lại.

Lúc tiếng nhạc phim vang lên, Mewnich nghe được June thì thầm bên tai nàng “Liền đêm nay đi.”

Đêm nay là có ý gì? Mewnich muốn biết đáp án từ June, June lại ôm Lookzo hết sức chăm chú nhìn màn hình lớn, biểu tình nghiêm túc miễn bàn có bao nhiêu giả dối.

Mewnich chở hai người trở về nhà mình, xe dừng ở tiểu khu, một chiếc xe màu đen đỗ bên cạnh cổng lớn thu hút sự chú ý của nàng.

“Là ba..” Lookzo nhận ra chiếc xe màu đen phía trước.

Mewnich hỏi Lookzo “Hôm nay đi chơi có vui không?”

“Vui ạ.” Lookzo mỉm cười giống như đóa hoa hướng dương đón lấy ánh sáng từ phía mặt trời.

Lookzo đi qua đi lại giữa hai nhà. Thời điểm Mewnich cùng Tee ly hôn đã quyết định đôi bên đều có quyền nuôi dưỡng con, chính là không muốn Lookzo có cảm giác mất mát. Lịch trình của Lookzo là do hai người bàn bạc sắp xếp với nhau, có gì sẽ thông báo cho đối phương biết trước, tránh việc có lúc không ai chăm sóc hoặc có lúc hai nhà cùng nhau tranh giành Lookzo.

Mewnich quay đầu nói với June “Tôi mang Lookzo xuống xe trước, cô ở trong xe chờ tôi.”

June có thể cảm nhận được ý của Mewnich, nàng không muốn cho cô xuống xe gặp người kia, mặc kệ mục đích là gì, cô cũng làm theo lời nàng.

Mewnich mang theo Lookzo xuống xe, Tee cũng xuống xe.

Tee là điển hình cho mẫu người thành đạt, ngoại hình đẹp nhờ gien di truyền từ bố mẹ, người mặc âu phục, lúc nào cũng duy trì được vẻ điềm đạm. Người như vậy ở trong mắt người khác sẽ được liệt vào mẫu người hiếm có, nhưng Mewnich lại cảm thấy thật xa lạ.

Người trước mắt quá mức hoàn hảo, bất kỳ người con gái nào gả cho anh ta cũng sẽ không hối hận, sẽ có được hạnh phúc cả đời, nhưng nàng lại buông tay.

Mewnich nắm tay Lookzo đi đến trước mặt Tee, nói với anh ta “Tee, anh không cần bớt thời gian riêng để chờ chúng em, em sẽ đưa Lookzo đến.”

Mỗi lần ở gần Mewnich, sự bình tĩnh của Tee đều mất tác dụng. Tình yêu của anh ta cùng sự không cam lòng hòa lẫn vào nhau, người trước mắt là cố tình như không cảm thấy nội tâm mâu thuẫn của anh ta.

“Anh sợ em bận.” Anh ta còn muốn đem vấn đề nuôi nấng Lookzo ra nói chuyện với Mewnich, để xem lúc đó Mewnich sẽ có phản ứng gì, anh ta thật sự tò mò.

“Lookzo, về tới nhà thì nhớ gọi điện thoại cho mẹ.”

“Dạ.” Lookzo ngoan ngoãn gật đầu.

“Ngày mốt mẹ tới đón con, đến lúc đó con muốn đi chơi đâu thì nhớ viết vào giấy nói cho mẹ biết.” Mewnich hôn lên khuôn mặt Lookzo, mỗi một lần chia lìa giống như lấy dao cắt vào lòng nàng, nỗi đau này dù trải qua vạn lần cũng không hề suy giảm.

Tee hỏi “Lookzo có làm ảnh hưởng tới đời sống tình cảm của em không?”

“Không cần lo lắng, em có nhiều thời gian để chăm sóc tốt cho Lookzo, nhưng còn anh, sau này vợ của anh sẽ mang thai, anh hẳn không có tâm sức để chăm sóc Lookzo, anh làm ơn mang Lookzo trả lại em được không?”

Nàng không có từ chối, thì coi như đã thừa nhận rồi. Lòng Tee rối như tơ vò vội ôm lấy Lookzo, giống như ôm lấy hy vọng “Sẽ không, dù vợ anh có con, Lookzo vẫn là người anh yêu thương nhất.”

Khi xe Tee lướt chậm qua xe Mewnich, tầm mắt của anh ta cùng June giao nhau, sắc mặt Tee hiện lên chút kinh ngạc, cũng đủ để June nhìn thấy.