BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Mẹ của Mewnich giữ Lookzo lại bên người, không cho nàng tiếp cận, mỗi lần nàng đến tìm bà, bà luôn tránh mặt không gặp. Cho dù có gặp thì bà cũng sẽ nói những lời lạnh lùng đuổi nàng đi.
Dù vậy, Mewnich vẫn tin tưởng một ngày nào đó sẽ làm cho bà mềm lòng, cho nên liên tục đến tìm bà.
May mắn cho nàng là mẹ nàng chỉ tránh né nàng, bà quyết tâm mặc kệ, không ngó ngàng, không ủng hộ, cũng không cho nàng bất cứ cơ hội nào để hòa giải. Mewnich giống như đi vào trong một căn phòng tối, bốn bề đều là vách tường, cho dù tránh chỗ nào cũng gặp phải trắc trở.
Jan đi công tác về, ngày hôm sau thì gọi Mewnich ra ngoài uống trà, nói là uống trà nhưng ở trong lòng Mewnich cảm thấy cũng không khác gì bức cung cho lắm. Công việc không nhất thiết phải ra bên ngoài bàn, Jan gọi nàng ra chỉ có một nguyên nhân duy nhất mà nhất định có liên quan đến việc nàng công khai mối quan hệ với June.
Trong quán trà, Jan đích thân châm trà mời Mewnich, rồi cũng tự rót cho mình một chén, sau khi uống một hớp, thì vui vẻ bắt đầu nói, “Mewnich, tôi và em không chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, trên thực tế, theo một nghĩa nào đó thì có thể gọi là họ hàng thân thích.”
“Đúng vậy. Lúc em gả cho Tee thì Jan tổng đã xem em là người một nhà, em cũng xem chị như chị gái của mình.”
“Nói thì phải nói tới Tee, cậu ta cưới được em là phúc ba đời nhà cậu ta, em lấy cậu ta mặc kệ cậu ta thế nào vẫn là một chuyện tốt, tôi cũng rất tán thành việc cậu ta lấy em, từ một người ăn chơi không chịu thua kém ai, nhưng sau khi gặp em thì liền thay đổi tính tình, cắt đứt mấy mối quan hệ bên ngoài, toàn tâm toàn ý sống cùng em. Lúc em cùng cậu ta ly hôn, tôi không có hỏi em vì sao, nhưng bây giờ tôi rất muốn hỏi em một câu, vì sao em lại ly hôn với cậu ta?”
“Em không yêu anh ấy.”
“Tình yêu không phải là tất cả trong hôn nhân, có thể kết hôn mà không cần yêu.” Jan nói.
“Tee cũng đã từng nói như thế, anh ấy hỏi em vô số lần, mỗi lần vậy em đều nói với anh ấy em không muốn có lỗi với anh.”
“Chuyện của em và June là như thế nào?”
“Em yêu cô ấy.” Giọng nói của Mewnich thật êm tai, nhưng cũng rất kiên định.
“Tôi hỏi em, chuyện này là vì sao?” Jan thật sự không hiểu, rốt cuộc chuyện tình cảm là như thế nào. Tee yêu Mewnich bao nhiêu năm qua, yêu đến phó thác cả sinh mệnh mình vào, còn tưởng rằng có con sẽ giữ được Mewnich, kết quả cũng không ngăn được bước chân nàng rời đi, June làm việc với nàng bao nhiêu năm qua, quan hệ của hai người đều nằm trong tầm mắt của cô, chưa từng thay đổi, tại sao chỉ trong thời gian ngắn đã xảy ra sự thay đổi đáng kinh ngạc đến như vậy.
“Jan tổng, chị có thích túi Hermes không?” Mewnich đột nhiên hỏi một câu không liên quan.
“Tôi không thích.”
“Em cũng không. Có người từng hỏi em “Tại sao bạn lại không thích túi Hermes? Tất cả mọi người đều yêu thích nó đến điên cuồng thì tại sao bạn lại không?” Em cũng thấy kỳ lạ, nó đắt tiền như vậy, ai nấy đều yêu thích, tại sao em lại không thích?”
“Mewnich ơi là Mewnich, em còn hỏi ngược lại tôi. Nếu như ý em Tee chính là túi Hermes, vậy June thì là gì?”
“Không biết, cô ấy với em mà nói thì là June vậy thôi.”
“Em vẫn cố chấp như vậy sao?”
“Em không nghĩ mình là người cố chấp.” Mewnich luôn dịu dàng, trái tim cô cũng không phải làm từ sắt đá, cũng không thể đảm bảo cứng cỏi tuyệt đối.
“Có đôi khi em suy nghĩ, có phải em quá tỉnh táo hay không, nếu em hồ đồ một chút, bớt kiên trì một chút, có phải tất cả mọi thứ cũng sẽ không thay đổi hay không?”
Mewnich hỏi Jan cũng là tự hỏi chính mình.