BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Nói đến thì thật kỳ lạ, Pum về nước nhiều ngày như vậy, cũng không có đề cập câu nào đến chuyện về thăm nhà. June vẫn muốn nói ra nghi vấn của mình, nhưng Mewnich lại đoán được ý của cô, hi vọng cô đừng đề cập chuyện này với Pum.
Lúc trước bà nội của Mewnich ra lệnh cấm đoán, không được để Pum bước chân vào lại nhà, Pum dựa vào một câu nói này càng không khuất phục, đến từng tuổi này mà trước sau vẫn kiên cường như một.
June cũng đang cân nhắc những vấn đề riêng của mình, cô cho rằng chuyện cô và Mewnich quen nhau sớm muộn cũng phải công khai nói chuyện với gia đình, nó chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn, cô không thể giấu diếm sự thật cả đời. Trước đây từng có người tư vấn cho cô kết hôn giả để gạt cha mẹ, mới đầu cô cũng có tính toán như vậy, cho nên tìm người bạn Gay của mình hợp tác. Quan điểm của người bạn này khi đó là một khi nói dối thì không thể dừng lại, hôm nay bọn họ muốn bà kết hôn bà liền kết hôn, ngày mai bọn họ muốn bà sinh con, có phải bà cũng thật sự đi tìm tinh trùng của đàn ông để sinh con cho bọn họ xem không?
Bây giờ trong đầu June suy nghĩ lại, nhận thấy lời nói này vô cùng đúng đắn, thỏa hiệp là cách tồi tệ nhất, chưa nói đến cô không phải là người dễ dàng thỏa hiệp với người khác.
Tóm lại đường là do người đi mà thành, dù không có đường thì cũng cố gắng vượt chông gai để mở ra một con đường.
Mewnich đang gọi điện thoại đột nhiên ngẩng đầu nhìn thấy biểu tình trên mặt của June, dáng vẻ như muốn giết người đến nơi.
“Em gọi điện thoại với ai, nói chuyện không thể nói bình thường à, sao lại dịu dàng như vậy, em cũng không có nói chuyện như vậy với tôi.” Nói xong liền chen tới bên người Mewnich.
“Tránh ra, không thấy nóng à.” Mewnich đẩy bả vai June. Nhiệt độ cơ thể của June cao hơn so với người bình thường, mùa hè được cô ôm giống như bị một trăm cái chăn ấm bọc lại, Mewnich không bài xích sự thân mật ngọt ngào của cô, nhưng điều kiện đầu tiên là muốn trước đó đem June bỏ vào ngăn đá tủ lạnh sau một ngày rồi hẵng nói sau.
June với tay cầm lấy điều khiển điều hòa hạ xuống còn 18 độ, sau đó càng dùng sức ôm lấy Mewnich, “Giờ không còn nóng nữa, tôi có thể ôm em rồi chứ?”
“Một ngày không ôm sẽ chết sao?”
“Sẽ.”
“Vậy June chết cho em xem.”
“Tôi muốn chết trên người của em.”
Tay June trượt xuống từ trên vai Mewnich, vuốt ve tấm lưng cách lớp vải của nàng. Eo của Mewnich là nơi cô yêu thích nhất, mỗi lần ôm eo nàng đều khiến cho cô thấy hưng phấn, muốn ôm người này cho đến chết, cho đến khi hòa tan xương thịt của hai người lại với nhau.
Lại tới rồi, một luồng khí nóng trực tiếp mà đến, Mewnich hiểu được lần này nàng chạy không thoát.
Bây giờ là ban ngày, hai người đã đi qua năm tháng cuồng nhiệt, còn tiếp tục như vậy sẽ không tốt đối với thân thể.
June vừa vuốt ve thì cả người đã giống như đứa trẻ tham lam mấy ngày chưa được ăn no, rất nhanh làm cho Mewnich cũng đói bụng.
Mewnich vẫn không tình nguyện, còn chưa nói dứt câu làm như vậy không tốt đối với thân thể, buổi tối phải làm sao, nhưng hai tay đã chủ động cởi bỏ quần áo của June.
Mewnich bị June cắn khiến tâm trí trở nên nhộn nhạo, chủ động nằm trên người June, vùi vào giữa hai chân của cô, ôm đùi cô, hôn lên đóa hoa của cô.
Khi June nằm ở trên người Mewnich, ngón tay vẽ phác thảo theo hình xăm sau lưng June, hỏi June, “Hình xăm này của June là xăm vì ai?”
“Không ai hết, đơn giản cảm thấy làm vậy rất vui.”
“Thật không?”
“Bảo bối, tập trung đi, tôi cố gắng làm cho em thoải mái như vậy, em có phải cũng nên biểu lộ em rất thỏa mãn hay không.”
Động tác trên tay June càng thêm mãnh liệt, giống như một cơn sóng lớn ấp đến. Cơ thể Mewnich không chịu nỗi mà run rẩy, nàng nắm chặt tấm chăn dưới thân, nói với June, “Đủ rồi, June, nhẹ thôi, nhanh quá…em..ra..”
Toàn bộ sức lực của Mewnich đều dùng để thở, người nàng phập phòng theo từng nhịp thở hổn hển. June vẫn đang thầm cười, Mewnich bấu cánh tay của cô lại, “June đừng có làm quá.”
“Ba phút nha.” June tự hào nở nụ cười.
Mewnich nhấc chân đặt trên người của June, dùng sức xoay người lại, thay đổi tư thế của hai người.
Nàng thậm chí còn cởi đồng hồ để ở một bên, June nhận thấy được nguy cơ đến gần, vội nói, “Em sẽ không..”
Mewnich nhanh chóng tìm thấy lối vào, môi đồng thời hôn lên môi June, June nhiệt tình đáp trả, triền miên cả buổi còn chưa đủ, ngay lúc nàng rời đi còn luyến tiếc mà đuổi theo nàng.
“Làm cho em một việc.” Mewnich nói bên tai cô.
“Cái gì?”
“Xoa ngực của June, dùng sức một tí.” Mewnich nói xong June nghe theo. Một tay làm cho mình, tay còn lại cầm nơi đầy đặn của Mewnich, hai tay cùng xoa càng có cảm giác hơn.
Đầu lưỡi nóng ướt của Mewnich lướt dọc theo hình dáng lỗ tai của June mà đi vào trong tai, phối hợp với động tác tay, tiến tới tiến lui, tiếng rên rỉ trong miệng nàng phát ra toàn bộ đều lọt vào lỗ tai June, khiến cho da đầu June run lên.
Nhanh..nhanh..nhanh thêm chút nữa..June nôn nóng hồi hộp kêu gào.
Mewnich biết nhược điểm của June ở đâu, rất nhanh đã làm cho June tuyên bố đầu hàng.
Mewnich nhìn xuống đồng hồ đeo tay của cô, thời gian so với cô dự tính không có khác biệt lắm. Nàng lười động đậy, cộng thêm hơi mát điều hòa vừa vặn thích hợp, nàng liền nằm trên người June, xem June như đệm thịt. June móc hai chân Mewnich vào giữa hai chân mình, để cho cái ôm càng thêm thân mật.