[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia – Dì cũng muốn gặp June – bhtt.net
  •  Avatar
  • 16 lượt xem
  • 3 tháng trước

[Junemewnich] Hoan Hỉ Oan Gia - Dì cũng muốn gặp June

BẠN ĐANG ĐỌC

Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.

#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich

June nhận lấy nước ấm Mewnich đưa tới, thuốc để trong lòng bàn tay, sau đó ngước cổ lên nuốt ực một hơi, uống miếng nước để nuốt xuống thứ thuốc đắng muốn chết đi được.

Uống thuốc xong thì sau đó June nhíu mày, cô nói với Mewnich, “Tôi đã bao giờ nói với em là tôi ghét uống thuốc hay chưa?”

“Không có, nhưng mà bây giờ thì em biết rồi.”

Mewnich mỉm cười, nàng nói, “Biểu hiện uống thuốc của June y chang Lookzo. Con bé cũng không thích uống thuốc, hơn nữa nếu có người uống thuốc bên cạnh con bé, con bé sẽ cảm thấy khó chịu giống như chính mình đang uống vậy.”

“Lookzo là một đứa trẻ ngoan.” June kê đầu tựa lên trên đầu gối Mewnich, tận hưởng khoảnh khắc ngọt ngào.

“Dĩ nhiên, dù sao Lookzo cũng là con em mà.”

Mewnich vuốt ve mái tóc dài mềm mại của June, nghĩ thầm có đôi khi June cũng như một đứa trẻ, gợi dậy tình cảm mẫu tử trong nàng, nàng chỉ muốn ôm thật chặt người trước mắt vào lòng.

“Tôi cũng muốn làm con em.” June mở to mắt nhìn nàng. Muốn được nàng ôm vào lòng chở che, nghe tiếng nàng nhẹ nhàng quan tâm, được nàng thương yêu chăm sóc.

“Thôi đừng, em sợ về sau sẽ có chướng ngại trong lòng.” Mewnich cũng không có loại sở thích đặc biệt này.

June cười khúc khích, hôn vào đùi nàng, “Mẹ, con muốn uống sữa.”

Mewnich vội đẩy cô ra, “Em nghiêm túc đó, sau này không được đùa giỡn như vậy nữa.”

“Vậy để tôi đổi lại, cục cưng, tôi muốn hôn em.” June trong lúc Mewnich muốn rời khỏi phạm vi thế lực của cô thì cầm tay Mewnich lại, cô kéo nàng lên giường, dùng sức cả người giam cầm nàng.

Hơi thở nóng hừng hực thổi trên mặt, cứ như đang tiếp xúc với một ngọn lửa, trực giác nói cho Mewnich biết bây giờ nguy hiểm, ở gần lửa sẽ bị ngọn lửa thiêu đốt.

Môi June đặt trên môi nàng, nhiệt độ cơ thể cao đến mức làm cho cả người June giống như lò lửa, thậm chí lưỡi cũng đặc biệt nóng hơn.

Đôi môi bị June mút vào vẫn còn vương lại hơi ấm, giống như bị lửa hôn qua vậy.

Tay Mewnich đặt ở ngực June, “June nóng quá.” Nóng như muốn thiêu cháy.

“Cả người tôi đều nóng muốn chết, em có muốn sờ thử hay không?” June nói.

“June vẫn còn đang bệnh nên nghỉ ngơi cho tốt.”

Mewnich không đồng tình hành vi buông thả của cô.
June ôm chặt Mewnich vào lòng, “Vậy để cho tôi ôm em, tôi hứa sẽ không làm chuyện xấu.”

Tay của Mewnich vô thức vuốt ve lưng June.

“Ngoan, vậy thì được.”

“Em xác định không muốn tôi gọi em là mẹ sao?”

June ngẩng đầu mỉm cười nói với nàng, kết quả là Mewnich thẹn quá thành giận nhéo cô một cái. Tự làm tự chịu.

Bệnh của June kéo dài suốt ba ngày mới khỏe lại, cô bình thường không bị bệnh mà hễ bị là sẽ không dễ dàng khỏe lại, uống thuốc đắng ba ngày cuối cùng cũng thấy có kết quả.

June làm nhiều việc lại còn làm cơm tối của hôm nay, Mewnich cầm theo túi mua sắm, cởi giầy cao gót ra ở cửa, bỏ cái chìa khóa vào trong chén nhỏ, âm thanh leng keng nói cho June biết nàng đã về.

June khoác tạp dề đi ra từ bên trong, “Em về rồi. Đợi ba phút nữa là có thể ăn cơm.”

“Ừ. Còn có một chuyện em phải nói với June, ngày mai dì sẽ đến đây.”

“Dì? Của em hay là của tôi?” June suy nghĩ, từ khi nào mà cô có dì.

Trước khi Mewnich tỏ thái độ tức giận thì trong đầu June đã hiện ra một người, bạn gái của Pum.

“À, bà ấy à, khi nào thì đến đây, tôi rất muốn gặp bà ấy.”

“Trùng hợp, dì cũng muốn gặp June.” Mewnich mỉm cười nói với June.