BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyện tình của một người phụ nữ ly hôn chồng có con nhỏ với gái ế cùng công ty.
#bhtt
#gl
#june
#junemewnich
#mewnich
Sau khi ăn cơm xong, June bắt đầu tự hỏi vấn đề kế tiếp, cái gọi là ăn no mặc ấm liền nghĩ đến chuyện dâm dục, đang nghĩ làm sao để làm được như dự định, thế nhưng Pum dường như không có ý định rời đi, ngược lại còn chiếm lấy Mewnich, cả ngày cũng không có tha.
June nhận thấy Mewnich vô cùng tin tưởng Pum, Mewnich với mẹ nàng cũng không có những hành động quá mức thân mật, thế nhưng lúc ngồi nói chuyện với Pum lại thân mật giống như họ có quan hệ mẹ con.
Pum vuốt ve cánh tay Mewnich, lời muốn nói đã đến miệng lại như mắc nghẹn, nuốt xuống không được mà nhả ra cũng không xong.
“Sao con lại chặt đứt luôn đường lui của mình, sau này phải làm sao đây, con thật sự muốn buông hết tất cả để sống cùng cô ấy sao?” Pum nhớ tới nửa đời người trải qua cũng không có quay về nước, ngực nảy lên nỗi bi thương, bà không muốn Mewnich lại giống như bà.
“Con đã suy nghĩ kỹ càng, đã không còn trẻ trung gì, không thể giả vờ dùng xúc động của tuổi trẻ để lừa dối nữa, sở dĩ con muốn làm như vậy là vì không muốn cô ấy đau lòng, cũng không muốn làm khó bản thân.”
“Thật khờ, cô nên nói như thế nào mới tốt cho con đây. Cô không muốn con đi vào con đường của cô, lại trở thành giống như cô, cô quyết định trở về là vì cô nhận ra mình đã sai, lúc trước cô không nên khuyến khích con như vậy, cô hối hận trong lúc con cần được chỉ dẫn đã cho con một chỉ dẫn sai lầm, cho nên cô tới tìm con là muốn nói với con, ngàn vạn lần đừng giống như cô.”
“Cô ơi, cô..” Ngọn núi cao trong lòng Mewnich ngay lập tức sụp đổ. Thế giới này làm sao vậy, trong lúc một người cần được cho hi vọng nhất lại cắt đứt hi vọng của người đó.
“Cô và dì ở bên nhau chẳng lẽ không hạnh phúc sao?”
“Cả đời này cô chưa từng hối hận chuyện gì, có dì của con ở bên cô, cô hài lòng về những gì mình có. Nhưng đã có kinh nghiệm trong chuyện này rồi, cô không muốn con giẫm lên vết xe đổ đó một lần nữa.” Đôi mắt Pum ngấn nước.
Linh hồn của Mewnich bị lấy đi mất rồi, June phát hiện ba hồn bảy vía của người bên cạnh cô đã mất đi một ít, trong lơ đãng toát ra sự mất mát.
Cánh cửa quan trọng trong lòng nàng nặng nề đóng lại, niềm tin sụp đổ, câu nói kia của Pum cứ không ngừng vang lên bên tai, đó là một con đường sai lầm.
Tim Mewnich như bị thắt chặt lại, đau đến nỗi nàng muốn móc trái tim giao ra. Nàng cuộn tròn người lại, một mình khổ sở.
June nhìn thấy liền ôm lấy người đang tự cuộn tròn mình lại, dùng cả hai tay hai châm ấm áp bao quanh nàng.
“Buông em ra, June tránh xa em một chút đi.” Lòng của Mewnich bây giờ rối ren như tơ vò, không muốn để ý tới ai, chỉ muốn ở một mình.
“Trừ khi em nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì.”
Chuyện gì, không có xảy ra chuyện gì hết, Mewnich chỉ biết thần tượng mà từ trước đến nay nàng luôn tin tưởng đã trở nên yếu đuối, niềm tin của nàng ngay lập tức sụp đổ.
“Hãy kệ em đi.” Mewnich càng co rúc người lại nhỏ hơn.
Tinh thần Mewnich như vậy làm June đau lòng muốn chết. Dây dưa hồi lâu, rốt cuộc tâm trạng của nàng cũng đã trở lại.
June đè Mewnich ở dưới người mình, Mewnich vẫn giãy dụa chống lại, hành vi của June nhìn giống như đang bảo vệ vết thương của nàng.
Trên người Mewnich không có tổn thương, miệng vết thương ở trong lòng nàng.
“Nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em như vậy làm cho tôi cảm thấy lo lắng, em có biết hay không.”
“June, June hiểu được cảm giác này sao, từ trước đến nay em đều cảm thấy là cô đúng, em nghĩ ngay cả khi cả thế giới phản đối em, cô là người duy nhất sẽ ủng hộ em, nhưng em đã sai rồi, cô sẽ không ủng hộ em, cô cũng phản đối em.”
“Ý em là sao? Ai phản đối ai, ai đã sai?” June cảm thấy Mewnich trở nên như vậy là có liên quan đến Pum, nhưng không nghĩ tới chỉ có một buổi chiều thôi mà Pum mang đến cho Mewnich sự ảnh hướng lớn như vậy.