BẠN ĐANG ĐỌC
Kim Jisoo một người vô cùng tàn nhẫn. Đã đứng ở đỉnh vinh quang và quyền lực nhất thế giới nhưng lại vì một người mà vất vả lấy lòng.
Jennie Kim chủ tịch lạnh lùng của Jane thị thật ra khi yêu cũng chỉ là cô gái nhỏ đơn thuần
Hành trình chinh phục v…
#bachhop
#bhtt
#blackpink
#chaeyoung
#jennie
#jensoo
#jisoo
#lisa
Jisoo sau khi biết được em chính là người gϊếŧ mẹ mình, nổi đau khổ trong cô không gì có thể xoa dịu được. Tình yêu và cả thù hận đan xen nhau dày vò tâm can cô, dù đã cố gắng tìm kiếm một lý do để biện hộ cho em nhưng để đối diện với người đã khiến cô sống trong ác mộng suốt ngần ấy năm là điều quá khó khăn. Bàn tay xoa xoa thái dương mình, trái tim và lý trí đang cố đối đầu với nhau. Jisoo nhìn thấu được vạn vật cô biết người phụ nữ đó không phải vô cớ mà tiếp cận mình, những nếu không giả vờ mắc bẫy thì làm sao bắt được cô ta.
Một con dao sắc nhọn cắm thẳng vào bức ảnh trên tường
“Hong Suzu ơi là Hong Suzu, cô tưởng nhiên không mà tôi được gọi là Satan hay sao?”
Sau khi sắp xếp tất cả mọi thứ, Jisoo lệnh Lisa cùng hơn 200 sát thủ thuần thục nhất đánh thẳng vào căn cứ địch, một kẻ cũng không được sống sót. Một rừng không thể có hai hổ, nàng muốn lật đổ thế lực tồn tại bao nhiêu năm qua là điều vô cùng phi lý. Thay vì trực tiếp đối đầu với chính quyền thế giới Jisoo cho người đánh chiếm các vùng “tự trị” lấy đó làm bàn đạp cũng như một lời răng những kẻ không biết điều.
Xong xuôi cô đến điểm hẹn, cũng không có gì là quá bất ngờ với sự xuất hiện của em, một cảm giác hơi nhói ở ngực trái khi em đã không còn là Jennie của cô.
“Tại sao lại là tôi?” Jisoo chớp đôi mắt đượm buồn
“Bởi vì không thể tồn tại hai con quỷ cùng một lúc! Từ trước khi cô xuất hiện Nini vẫn chỉ là đứa em gái bé nhỏ, nhưng trái tim nó đã nói rằng nó yêu cô, và tình yêu đó cũng không thua kém gì cô đâu Kim Jisoo… Cô biết không, từ bé chúng tôi đã là một và bây giờ cũng thế sẽ không ai có thể xen vào chúng tôi.”
“Tôi không biết mình đã làm gì để khiến cô thù ghét như thế, gặp gỡ và yêu Jennie cũng chỉ là sắp đặt của thượng đế!”
“Thượng đế? Tôi khinh… Tại sao ngay cả một lần nhìn thấy mặt trời tôi cũng không được phép, tại sao phải là tôi? Tại sao cũng là đứa con mang trong bụng 9 tháng 10 ngày nhưng cuối cùng lựa chọn của họ lại là Jennie? Nếu cuộc sống đã bất công với tôi như thế thì hà cớ gì tôi phải nương tay” em cười nhạt
“Đã bao giờ cô thấu hiểu được nỗi khổ của Jennie chưa? Em ấy sống nhưng với danh nghĩa là cô! Chẳng có người mẹ nào không đau khổ khi đánh mất đứa con của mình cả… Nhưng nếu lúc đó bà ấy không lựa chọn kể cả cô mà Jennie cũng không thể sống.”
“Mẹ? Mẹ là cái gì nhỉ? Giống như cách người phụ nữ đó bảo vệ cô sao?… Jisoo cô có muốn biết đến cuối cùng bà ta đã nói gì không?…. Bà ta còn không biết tôi sẽ làm gì cơ mà… Tiếc là lúc đó tôi quá yếu để có thể tồn tại song song với Jennie, nếu không đừng nói là bà ta… Kể cả cô và tất cả những kẻ đã khiến tôi phải chết…đều phải trả giá”
“Im đi, cô không có quyền được nhắc đến bà ấy” Jisoo đột nhiên kích động
“Chậc…chậc…chậc… Xem ra tình mẫu tử thiên liên thật đấy tiếc là tôi không cảm nhận được nó, mẹ cô và cả Jennie nữa…à mà cũng nhờ vậy mà tôi mới có thể quay lại… Nó vì lo cho đứa bé trong bụng mà ngừng uống thuốc, tôi phải cảm ơn cô vì đã góp phần giúp tôi một chút nhỉ” em cuối đầu tỏ vẻ biết ơn, trên gương mặt đầy mỉa mai.
“…”
Jisoo xuýt thì quên mất nhìn còn có một đứa con, nếu bây giờ Doyeon đang khống chế cơ thể em rất có thể đứa bé sẽ gặp nguy hiểm, Jisoo không nghĩ được nhiều hơn ngoài cố gắng giữ em lại.
Jisoo lao tới đưa tay bắt lấy bả vai em cô muốn khống chế cơ thể này nhưng lại sợ tổn thương em, em nhanh chóng xoay người né tránh như một người khác, nhanh nhẹn và ra tay vô cùng chuẩn xác, cơ thể yếu đuối này không còn là em nữa, rất khác nó mang một sức mạnh vô cùng khủng khϊếp, Jisoo không thể nương tay được nếu không dùng hết sức thì cho dù là bảo vệ em ngay cả cô cũng khó thoát khỏi.
“Xin lỗi em Jennie… Để em chịu thiệt rồi…” cô nói
Cả hai lao vào nhau, động tác vô cùng tàn nhẫn nhắm đến tất cả những điểm yếu nhất mà tấn công, Jisoo vừa né tránh vừa cố không đả thương em điều này thật sự rất khó. Cơ thể dù có nhanh nhẹn đến mấy cũng không thể vừa bảo vệ mình vừa bảo vệ em được.