Jensoo| Phía Sau Em Luôn Có Tôi (Cover) – Chap 77. Người em yêu lại chẳng yêu em như thế – bhtt.net
  •  Avatar
  • 9 lượt xem
  • 2 tháng trước

Jensoo| Phía Sau Em Luôn Có Tôi (Cover) - Chap 77. Người em yêu lại chẳng yêu em như thế

BẠN ĐANG ĐỌC

Kim Jisoo một người vô cùng tàn nhẫn. Đã đứng ở đỉnh vinh quang và quyền lực nhất thế giới nhưng lại vì một người mà vất vả lấy lòng.
Jennie Kim chủ tịch lạnh lùng của Jane thị thật ra khi yêu cũng chỉ là cô gái nhỏ đơn thuần
Hành trình chinh phục v…

#bachhop
#bhtt
#blackpink
#chaeyoung
#jennie
#jensoo
#jisoo
#lisa

Jisoo thức dậy với cơn đau đầu kinh khủng, toàn thân cô mỏi nhừ cứ như đêm qua là một trận chiến kịch liệt, chiếc chăn che cơ thể đang trống trơn, một căn phòng với mùi hương xa lạ. Suzu đã dậy từ sớm, đêm qua Jisoo thật sự quá hoang dại đến bây giờ nàng vẫn còn thấy hạ thân mình đau nhức nhưng nàng còn phải đến công ty

“Chị dậy rồi sao? Em đã chuẩn bị đồ ăn sáng cho chị rồi, yên tâm em sẽ chịu trách nhiệm với chị…” Suzu hôn nhẹ lên má cô trước khi rời khỏi nhà với bộ dạng hơi…khó coi

Jisoo nhìn quanh căn phòng, đang cố nhớ lại những gì đã diễn ra tối hôm qua, cô say khướt, Suzu đến đón cô, nhưng tại sao em ấy lại đến nhỉ?… Sau đó đưa cô về nhà…2 người với 4 bức tường, một kẻ say rượu, một kẻ không phản kháng… Và cuối cùng chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra… Jisoo ngồi ăn sáng, thức ăn đã nguội chứng tỏ nàng đã dậy từ rất sớm, điện thoại đã tắt nguồn từ bao giờ, mở điện thoại lên có hơn chục cuộc gọi nhỡ từ “bà xã”.

Nổi hổ thẹn trong lòng, chính cô đã là người phản bội em, biết ăn nói làm sao với em đây… Chuyện này đúng là ngoài ý muốn thật nhưng lỗi sai vẫn là ở cô, thế hoá ra tình yêu dành cho em đã bị chính cô vấy bẩn nó. Còn em thì sao? Một lòng một dạ muốn ở bên cạnh cô, không màng bản mà sinh con cho cô,…

“Chết tiệt…Kim Jisoo mày có còn xứng đáng với em ấy không…” Jisoo chửi thề với chính mình.

Vội vã chạy về nhà, bên trong vắng lặng chẳng có một sự sống nào tồn tại, Jennie có lẽ bây giờ đã đến công ty. Căn phòng từng có hơi ấm và tiếng cười của cả hai, bây giờ đây chỉ còn lại thất vọng, thất vọng về chính bản thân mình, thất vọng về tình yêu mình gìn giữ suốt ngần ấy năm trong một đêm chỉ còn lại dối trá, người mình yêu nhất lại có thể bỏ cô ấy một mình, nếu như lúc đó Jennie thực sự xảy ra chuyện gì, dù cho có chết cũng không mặt mũi nào nhìn em ở suối vàng.
Ngồi trên giường suy nghĩ lý do để giải thích với em, đột nhiên cô nhìn thấy bên trong túi xách có một tờ giấy, chẳng phải hôm qua Jennie có chuyện muốn nói với mình hay sao? Cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay, bàn tay run run đến mức đánh rơi nó…

“Mang thai… Ba tuần tuổi?”

Cả thế giới như sụp đổ trước mặt cô, người phụ nữ của cô đang mang thai, cô liền ngủ với người khác. Vậy chuyện hôm qua em muốn thông báo chắc chắn là chuyện này 

“Kim Jisoo mày còn xứng đáng để nhìn mặt vợ và con mình không hả?”. Hối hận bây giờ là quá muộn, Jennie lại không ổn định về tâm lý, nếu em ấy biết chuyện này đừng nói đến ly hôn, kể cả đứa bé cũng không giữ được…

Jisoo thay vội quần áo đến công ty, nhưng Jennie không hề có ở đây cả thư kí Han cũng vậy.

“Tiểu thư… Cô nhất định giữ đứa bé sao?”

“Chú… Đứa bé này là hy vọng duy nhất của con… Con sẽ không bao giờ bỏ nó, sẽ không lập lại quá khứ đó một lần nào nữa… Kể cả khi con chỉ có một mình…”

“Con sẽ phải dừng thuốc một thời gian dài… Lỡ như… chuyện năm đó lại xảy ra chú biết ăn nói thế nào với ba con đây…” người đàn ông đầy khó xử.

“Cháu sẽ nói với ba sau… Nhưng tạm thời hãy giúp cháu giữ kín bí mật này…”

“Còn người đó, đã biết chuyện của cháu chưa… Cả quá khứ tồi tệ kia…”

“Chị ấy vẫn chưa biết gì cả… Nhưng có lẽ sẽ sớm thôi… Điều đáng sợ nhất rồi sẽ xảy ra thôi…” Jennie cảm thấy trái tim mình như có ai cố sức bốp lấy, đau nhói

—-

Cả đêm qua Jisoo không về, em lo lắng cho cô… nhưng có lẽ quá dư thừa

” Soo à, chị đang ở đâu đấy?”

” Chào Kim Tổng, Jisoo à… Chị ấy mệt quá nên ngủ rồi.” – Suzu liếc mắt nhìn cô lăn đùng ra ngủ.           
” Cô là… Hong Suzu? Tại sao Jisoo lại ở cùng cô?”

” Kim Tổng đoán xem… Một kẻ say rượu và một cô gái còn đang độ xuân sắc… Sau đó sẽ là chuyện gì người thông minh sẽ hiểu ra ngay…”

” Cô…”- em tức đến nghẹn giọng

” Cô không cần phải làm quá lên đâu… Tôi có một vài thứ muốn thương lượng với cô… Tôi muốn Jisoo!”- Nayeon thẳng thắn nói

” Cô điên rồi, cho dù có chuyện gì Jisoo cũng là chồng tôi… Hơn nữa tôi còn đang mang thai con của chị ấy…”

” Tôi biết chứ, Jisoo là chồng cô, cô đang mang thai con của Jisoo… Chuyện này tôi cũng làm được, hơn nữa tôi không phải kẻ bệnh hoạn điên khùng như cô… Cô nghĩ xem một kẻ gϊếŧ người thì xứng đáng với ai…”

“…”

Jennie nằm vật ra giường, em khóc em đã khóc rất nhiều. Jisoo của em sẽ không còn là của em nữa sao? Hoá ra người em yêu lại không yêu em như thế. Nhưng cũng đâu phải lỗi của Jisoo, là do em không xứng đáng với Jisoo… Tất cả là do em!
—-

Jisoo đến công ty chẳng thấy em đâu, hỏi mọi người thì ra chủ tịch vẫn chưa đến công ty, nhưng sáng sớm đã thấy thư kí Han vội vã chạy ra ngoài. Một linh cảm không tốt dấy lên trong lòng cô, đột nhiên điện thoại vang lên.

” Tôi đây Lisa”

” Đại ca đang ở đâu, xảy ra chuyện rồi!”

” Bình tĩnh đã, có chuyện lớn gì mà cậu chưa từng trải qua đâu”- linh cảm xấu đó đã xảy ra, người như Lisa lại vì chuyện gì mà hốt hoảng như thế

“Chúng ta đang gặp nguy hiểm, toàn bộ thế giới đang vì một thế lực mới mà muốn lật đổ chúng ta. Mọi người đều ở đây cả rồi, chỉ đợi lệnh của đại ca thôi!”

” Nhưng… Được rồi tôi sẽ trở về ngay!”- Jisoo ngập ngừng vì chuyện của Jennie vẫn chưa giải quyết xong, nhưng đây lại là sống còn của tất cả mọi người.

Jisoo trở về nhà, điện thoại em lại không liên lạc được, nên đã viết lại một lá thư nói rằng mình sẽ rời đi một thời gian. Jennie sau khi ở chỗ bác sĩ thì về nhà luôn, em cảm thấy rất mệt vì cả đêm qua không ngủ được, hơn nữa em muốn nghe một lời thú nhận của Jisoo.
Tiếc rằng điều đó đã không có, Jisoo chẳng nói gì cả chỉ bảo mình có việc… Là việc gì? Việc ân ái bên cạnh người phụ nữ khác sao? Em không kìm chế được mà xé nát bức thư.

“Soo à, em chỉ muốn nghe chị giải thích, chỉ cần chị xin lỗi…em nhất định sẽ tha thứ mà”

Em khóc nức nở ôm lấy vai mình mà đổ gục xuống sàn nhà, ngồi đó gục đầu xuống… gương mặt ướt đẫm nước mắt… Chợt một nụ cười mỉa mai trên môi em hiện rõ hơn… Em cứ thế mà ngất đi…