Jensoo| Phía Sau Em Luôn Có Tôi (Cover) – Chap 10. Cháu rể quý – bhtt.net
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 2 tháng trước

Jensoo| Phía Sau Em Luôn Có Tôi (Cover) - Chap 10. Cháu rể quý

BẠN ĐANG ĐỌC

Kim Jisoo một người vô cùng tàn nhẫn. Đã đứng ở đỉnh vinh quang và quyền lực nhất thế giới nhưng lại vì một người mà vất vả lấy lòng.
Jennie Kim chủ tịch lạnh lùng của Jane thị thật ra khi yêu cũng chỉ là cô gái nhỏ đơn thuần
Hành trình chinh phục v…

#bachhop
#bhtt
#blackpink
#chaeyoung
#jennie
#jensoo
#jisoo
#lisa

Jisoo nhanh chóng đưa ông về Jane gia. Đứa cháu rể hôm trước còn bị xỉa xói từ cả họ, hôm nay lại cùng ông vui vẻ về nhà. Những người kia không khỏi ngạc nhiên nhìn ông và cô, đã vậy dáng vẻ có 3 phần kính nể của ông càng làm người khác ngạc nhiên hơn.

Tin tức nhanh chóng đến tai Jennie, em hớt hải chạy đến Jane gia. Trong lòng không khỏi mắng chửi Jisoo, nhiên không lại chạy đến tìm ông nội. Chị ta nghĩ mình là ai chứ, một phần cũng vì em không muốn những lời như hôm trước lọt vào tai cô. Dù là người hèn nhát thế nào nghe những lời khinh khi đó cũng sẽ cảm thấy tổn thương tự trọng.

Vừa đổ xe em đã nhanh chân chạy vào trong nhà, nhìn mọi người đang căng thẳng lườm em.

“Ông nội đâu?”

“Ở trên phòng, Jennie Kim cô không quản được chồng mình à?” Kim Seoyoung lạnh lùng chất vấn.

Em mặc kệ những con người kia mà chạy lên phòng, em sợ chậm chân Jisoo lại gây chuyện gì không thể cứu vãn.

“Ông nội đừng cười nữa, nằm yên một chút” Jisoo lớn giọng nói

“Jisoo! Cô đang làm gì vậy?” Jennie mở mạnh cửa hét lên

Bên trong ông nội đang được Jisoo đắp mặt nạ cho vô cùng vui vẻ.

“Nini sao con lại nói chuyện với chồng mình như vậy? Đứa trẻ này chỉ là đang giúp ông đắp mặt nạ một chút thôi mà?”

Jennie đen mặt. Tình huống gì thế này? Mà khoang đã, ông đã có thể đi lại bình thường từ lúc nào cơ chứ?

“Ông nội? Ông đi lại được rồi à?” em ngạc nhiên hỏi

-“Ừ tất cả là nhờ diêm…à không là nhớ cháu rể tốt của ta đấy. Jennie con không cần phải làm quá lên như vậy đâu, ta chỉ là mượn chồng con một chút thôi mà” ông toàn ý cười nhìn Jisoo.

“Ông nội, sức khỏe của ông đang hồi phục rất tốt. Cứ theo toa thuốc của cháu mà dùng, trong vòng 10 ngày bảo đảm ông sẽ khoẻ hẳn.”
Vừa rồi Jisoo đã châm cứu cho ông, loại bỏ hoàn toàn các mạch máu bị ứ đọng. Toàn bộ dây thần kinh đều được đả thông, bây giờ ông chẳng những đi mà chạy cũng còn được. Jennie tròn mắt nhìn cô. Nhưng dù sao đây cũng là bí mật của hai người, ông đã hứa sẽ không nói với em bất cứ gì về cô.

Ông nội bước xuống cùng em và cô làm cho mọi người một phen hú vía, tưởng lần này cô gây ra chuyện lớn rồi không ngờ lại có chút tài.

“Không ngờ cháu Jisoo đây cũng được phết” cô Jennie nói giọng điệu đầy mỉa mai.

Trong nhà cô và các anh chị họ đều không mấy ai hài lòng với em. Dù sao thì tài nguyên cứ chảy vào túi nhà em làm sao họ vừa mắt cho được. Huống hồ lần này Jisoo lại có thể cứu chữa cho ông càng làm họ ganh ghét hơn.

“Jennie unnie lâu rồi chị mới về nhà, còn có cả chị Jisoo nữa hay là ở lại ăn cơm với ông nội đi” Wendy em họ của Jennie vui vẻ nói, đứa nhỏ này là đứa em họ duy nhất không có hiềm khích gì với em, còn rất yêu quý em.
“Được đó, cho người chuẩn bị bữa trưa. Jisoo cháu đến đây đánh với ông một ván cờ nào.”

Nhìn ông nội niềm nở với Jisoo như vậy mọi người quả thật xem em như một cái gai trong mắt rồi. Jennie cũng khá ngạc nhiên, em chưa từng nghĩ Jisoo lại có khả năng về y học cao như vậy. Người chồng này quả thật là không tầm thường.

Dùng cơm xong thì em và cô cũng xin phép ra về, mặc dù ông nội có vẻ khá luyến tiếc nhưng cũng nên trả cô lại cho cháu gái mình thôi. Jisoo lái xe đưa em về, định sau đó sẽ ghé qua cô nhi viện một chút dù sao bây giờ cũng còn sớm.

“Không ngờ chị còn biết cả y thuật đấy?” Jennie tò mò hỏi

“Không có gì là quá cao siêu đâu, chỉ là một chút kỹ năng châm cứu của đông y thôi. Trước đây khi còn lang thang khắp nơi đã vô tình học được một chút.” Jisoo mĩm cười giải thích.
Thực ra cô không hề nói dối, trong mắt người khác thì có thể nó quá sâu xa nhưng đối với cô cũng chỉ là một chút kỹ năng học được. Chỉ là cô đang nói quá bao quát mà thôi. Jennie gật gù nghe cô giải thích, em cũng không muốn hỏi thêm nữa. May là em không có tính tò mò, nếu em hỏi thêm cô cũng không biết phải giải thích như thế nào mà bản thân thì lại không muốn nói dối em.

Jennie về đến nhà liền một mạch lên phòng, chuyện vừa rồi quả làm em một phen hú vía mà. Jisoo nhìn theo bóng lưng cô gái nhỏ khuất dần sau cánh cửa thì dắt chiếc xe đạp cũ ra chạy một mạch đến cô nhi viện. Dù sao hôm nay cũng là chủ nhật, nếu cô không đến bọn trẻ chắc sẽ buồn lắm.

Mà thật ra không chỉ bọn trẻ ngóng chờ cô, còn có một cô gái cũng đang chờ cô.

“Jisoo hôm nay chị đến trễ vậy?” 
“À hôm nay tôi có chút việc riêng, cô cũng đến trễ à?” Suzu khá tò mò với sự háo hức của cô gái trước mặt.

“Em đợi chị” Suzu đỏ mặt ngượng ngùng.

“Đợi tôi? Có chuyện gì sao?”

“Chuyện lần trước chị gợi ý phá núi, dự án đã được thông qua. Đúng như chị nói chính phủ ủng hộ cho dự án lần này rất nhiều.”

“À chuyện đó tôi đã thấy thông tin trên tivi. Chúc mừng cô”

“Em có thể mời chị một bữa cơm được không? Xem như cảm ơn về ý tưởng của chị.”

“Ừm để xem… Ngày mai tôi rảnh, tối mai được không?”

“Được chứ vậy thì tối mai em đến đón chị”

“Không cần đâu, đây là số của tôi. Cô cứ quyết định thời gian và địa điểm rồi nhắn cho tôi, tôi sẽ tự đến.”