[Jensoo] One In A Million – Mille-feuille (1). – bhtt.net
  •  Avatar
  • 5 lượt xem
  • 1 tháng trước

[Jensoo] One In A Million - Mille-feuille (1).

Chuyện là, ở đầu con đường nhà Trí Tú, có một tiệm bánh vừa mới mở.

Vốn không phải là một người quá hảo ngọt, em không mấy hứng thú với các món tráng miệng. Tuy nhiên, mùi hương của những mẻ bánh vừa ra lò luôn kích thích khứu giác của em, vả cả cảm giác khi đứng trong một cửa hàng bánh ngọt nữa. Em không rõ, chỉ là rất dễ chịu thôi. Nhưng Kim Trí Tú cảm thấy mình quá hướng nội để có thể ở lại tiệm để ăn, chúng luôn quá đông đúc. Và vì đông như thế, việc mua về cũng khiến em chần chừ. Em không thích nơi đông người.

“Verobyjane ?”

Trí Tú dừng chân trước cửa tiệm bánh ngọt mới mở. Em có nghe bạn bè trong lớp kể rất nhiều về tiệm bánh này, đều là những đánh giá tốt cả. Hiện tại là buổi tối, chắc là sự lựa chọn bên trong cũng không còn nhiều.

Em nhìn thấy bên trong hiện không có khách, chần chừ một lúc rồi cũng đẩy cửa bước vào. Dù sao cũng là một buổi tối cuối tuần, tự thưởng cho bản thân một chút vậy.

“Bonjour les invités (Kính chào quý khách).”

“Chào buổi tối ạ.”

Trí Tú lễ phép cúi đầu trước cái chào đến từ vị nhân viên đang đứng tại quầy. Có lẽ cũng gần đến giờ đóng cửa nên cũng không có thêm nhân viên nào ở đây.

Không còn mùi bánh mới ra lò nhưng bên trong tiệm vẫn thoang thoảng mùi hương của nhiều loại bánh ngọt vô cùng dễ chịu. Với tông màu kem đơn giản lại không kém phần sang trọng. Dường như tiệm theo phong cách tối giản, chỉ treo vài bức tranh trên tường, bàn ghế cũng là một màu kem với kiểu dáng tinh tế. Có lẽ chủ tiệm muốn dồn hết sự nổi bật lên những chiếc bánh đầy màu sắc trong các tủ kính. Quả là một ý tưởng hay.

“Chào buổi tối. Em là lần đầu ghé tiệm sao ?”

“Sao chị biết vậy ạ ?”

“Xinh đẹp như em, nếu đã từng ghé qua thì tôi chắc chắn đã nhớ.”

Trí Tú ngại ngùng trước lời khen đầy bất ngờ từ chị nhân viên. Em bối rối không biết nên phản ứng thế nào thì đã nghe thấy tiếng cười khe khẽ vang lên.

“Em muốn dùng gì ? Vì cũng cuối ngày nên không còn quá nhiều loại.”

“A, em cũng không rành lắm. Chị có thể tư vấn giúp em được không ?”

“Em có thời gian không ? Vừa hay tiệm chị đang muốn ra mắt một loại bánh mới, chị đang làm dở tay bên trong. Khoảng mười phút nữa thôi.”

Trí Tú nhìn lên đồng hồ treo tường ở cửa tiệm rồi cũng gật đầu đồng ý. Chị nhân viên mỉm cười bảo em tùy ý chọn một chỗ rồi đi vào quầy bếp bên trong.

Trí Tú lấy điện thoại kiểm tra tin nhắn. Xác nhận mình không có bài tập hay bài kiểm tra nào vào ngày mai thì mới yên tâm mỉm cười. Ngẫm nghĩ một lúc, em lại tìm kiếm tên tiệm bánh trên mạng xã hội.

“Tương tác tốt thật đó.”

Trí Tú không nhịn được mà cảm thán một câu. Trang của tiệm chỉ đơn giản là cập nhật các loại bánh mà hôm ấy sẽ bán, thi thoảng lại chụp ảnh từng góc cửa tiệm để đăng lên. Họ cũng rất ý tứ hoặc có lẽ đây là dụng ý của họ, tiệm chỉ chụp vào những lúc không có khách. Ngoại trừ bánh ngọt và cửa tiệm ra, không có bất kì thứ gì khác trên này.

Tú chợt nhớ lại dáng vẻ khi nãy của chị nhân viên. Em gọi chị cũng theo phép lịch sự chứ cũng không chắc người đó có lớn hơn em hay không. Gương mặt lẫn phong cách đều rất trẻ trung, vóc người cũng nhỏ nhắn nhưng lại đầy thu hút. Mái tóc đen dài được cột hờ phía sau, để lộ từng nét mềm mại trên gương mặt. Đôi môi đỏ xinh đẹp, sống mũi thẳng với chóp mũi nhỏ nhắn. Đặc biệt là đôi mắt mèo ấy. Thật khó hiểu. Làm thế nào lại có thể trông vừa cao ngạo lại vừa ấm áp như thế ?

Thật ra cũng không hẳn là cao ngạo, nhưng nó làm cho người khác có chạm khác không thể chạm được vào nàng ta.

“Em đợi có lâu không ?”

Dòng suy nghĩ của em bị cắt ngang bởi giọng nói dịu dàng của nàng. Trí Tú nhỏ nhẹ lắc đầu, đôi mắt bị thu hút bởi chiếc khay trên tay người nọ.

“Của em đây.”

“Em cảm ơn ạ.”

Bánh có hình chữ nhật với bề mặt vàng nâu óng ánh do được nướng chín. Mỗi lớp bánh mỏng như một cánh hoa được xếp chồng lên nhau tạo nên một vẻ ngoài nhiều lớp trông vô cùng độc đáo. Ngoài ra còn có kem tươi thơm mùi vani béo ngậy ở giữa các lớp bột. Bề mặt bánh được phủ thêm một lớp chocolate, trông vô cùng ngon miệng và đầy thẩm mỹ.

“Trông đẹp quá !”

“Đẹp lắm sao ?”

“Dạ !”

Trí Tú mỉm cười nhìn người nọ. Nàng ấy đưa cho em mốt chiếc nĩa nhỏ rồi kéo ghế ngồi xuống đối diện Tú. Nàng chống tay, đặt cằm mình tựa lên mà mỉm cười đáp lại em, đôi mắt không giấu được sự chờ đợi.

Trí Tú cẩn thận xắn xuống một miếng. Âm thanh giòn rụm của vỏ bánh vô cùng vui tai, kích thích sự tò mò trong em về chiếc bánh nhỏ trước mặt.

Cắn một miếng, Tú lập tức cảm nhận được sự tương phản đáng yêu về hương vị và kết cấu : Vừa béo ngậy vừa đắng, vừa xốp vừa nhẹ. Vị ngọt thanh của lớp bánh giòn tan, quyện hòa cùng vị béo ngậy của kem tươi tan chảy trên đầu lưỡi và được kết nối lại bởi vị đắng nhẹ nhàng của chocolate, tạo nên một bản giao hưởng hương vị. Cảm giác như đang lạc vào một khu vườn cổ tích, nơi mà mọi giác quan đều được đánh thức.

“Có ngon không ?”

“Ngon lắm ạ ! Bánh này gọi là gì vậy chị ?”

“Mille-feuille.”

“Mill gì ạ ?”

“Mille-feuille. Trong tiếng Pháp có nghĩa là “ngàn lớp”. Bánh này không quá ngọt nhưng đủ để thỏa mãn được sở thích ăn ngọt của một số người vào giờ trà chiều hoặc cà phê.”

Trí Tú ồ một tiếng. Tay không nhịn được lại xắn thêm một miếng cho vào miệng. Cái đầu nhỏ lắc lư vì vui vẻ, chọc cho người đối diện em cũng bất giác bật cười.

“Chị là Jennie Kim, hai mươi lăm tuổi. Chị cũng là người ở đây, chỉ là chị sống ở Pháp từ nhỏ. Còn em ?”

“Em là Tú, Kim Trí Tú ạ. Em là sinh viên năm hai.”

“Tú đã hai mươi rồi sao ? Chị còn tưởng Tú là học sinh cấp ba cơ.”

“Chị Jennie cứ nói quá thôi..”

Jennie mỉm cười, đôi mắt mèo cong cong trông vô cùng đáng yêu.

“Nhà bé Tú có gần đây không ?”

“Nhà em cách đây có vài căn thôi ạ.”

“Vậy à ? Vậy mà mãi hôm nay mới thấy em ghé tiệm.”

“Hì, vì tiệm đông khách quá. Em không thích nơi đông người cho lắm.”

“Em thích bánh của tiệm không ?”

Trí Tú ngoan ngoãn gật đầu.

“Vậy thì tốt quá. Hay em cho chị xin phương thức liên lạc được không ? Nếu em sợ đông thì cứ nhắn trước cho chị. Chị sẽ chừa lại cho tối em ghé, hoặc chị sẽ mang sang cho em. Hàng xóm với nhau cả mà.”

“Như vậy thì phiền chị quá..”

“Không sao. Khách hàng đáng yêu thế này, sao tiệm có thể bỏ lỡ được chứ.”

Jennie mỉm cười nhìn em. Trí Tú nghe vậy liền có chút xấu hổ. Nàng ấy cứ khen em mãi thôi.

Văn hóa phương Tây thoải mái như vậy, quả là Tú có chút không quen.

“Đây là mã của em ạ.”

“Hm, chị quét được rồi. Đây, đúng rồi, cái này là tài khoản của chị.”

“Oa, chị Jennie nổi tiếng quá đi mất.”

“Cũng bình thường thôi, chị cũng không hay đăng tải gì.”

Jennie nghiêng đầu nhìn em đang trầm trồ trong trang cá nhân của mình. Trí Tú đột nhiên ngẩng mặt lên, đôi mắt ngọc trai lấp lánh tựa như mặt hồ thu phản phất hàng nghìn ánh sao trời. Đôi môi trái tim xinh đẹp, duyên dáng cười rạng rỡ hướng thẳng về nàng.

“Chị Jennie xinh đẹp lắm ạ !”

.
.
.
.

*Verobyjane đã đăng một bài viết*

Trí Tú đang chuẩn bị đi ngủ, nhìn thấy thông báo liền có chút tò mò mở ra. Thì ra là tiệm bánh đăng ảnh bánh mới, là chiếc bánh vừa nãy em ăn. Thật tốt khi họ đã quyết định bán nó. Trí Tú thật sự thích chiếc bánh đó.

Là đăng hai ảnh.

Bình thường em thấy Verobyjane chỉ chọn ảnh có góc đẹp nhất rồi đăng lên thôi mà nhỉ ?

Bức ảnh thứ hai chụp cửa tiệm lúc đêm về. Bên ngoài cửa sổ là đèn đường đang chiếu rọi, bên trong không gian ấm cúng của tiệm, có một người con gái đang ngồi nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài.

Verobyjane : Le nouveau gâteau de Verobyjane sera vendu à partir de demain : Mille-feuille sooya.

(Bánh mới của Verobyjane sẽ được bán từ ngày mai : Mille-feuille sooya.)