Tọa lạc tại một thành phố ven biển thưa dân, một thủy cung gắn liền với tuổi thơ của những người địa phương, JNation là tên gọi của nó.
Lượng khách tham quan ở nơi đây không quá nhiều nhưng cũng đủ để duy trì hoạt động. Là một thủy cung địa phương lâu đời và gần như từng đứng trước nguy cơ phải đóng cửa, JNation được người quản lí chăm sóc cẩn thận và trao đi rất nhiều tình yêu thương. Cho đến mùa hè nọ, khi JNation đã chuẩn bị thêm những màn trình diễn thú vị của các loài sinh vật biển, lượng khách cũng đã ổn định trở lại. Và đặc biệt là tiết mục biểu diễn về người cá vô cùng sống động đã khiến JNation càng ngày càng nổi tiếng hơn với du khách.
“Chào buổi sáng quản lí.”
“Chào buổi sáng Lisa. À phải rồi, hôm nay lại nhờ em đến quán ăn của Chaeyoung để lấy thêm bắp rang phục vu cho buổi diễn nhé.”
“Đã rõ !”
Quản lí hiện tại của JNation là một cô gái trẻ rất xinh đẹp, chỉ vừa hai mươi lăm tuổi – Jennie Kim, cô ấy là cháu gái của người sở hữu thủy cung này. Jennie từ nhỏ đã thường hay đến đây, đem lòng yêu mến các sinh vật biển, những màn biểu diễn tuyệt đẹp và cả JNation nữa. Cô đã từ bỏ những cơ hội lớn ở thành phố sau khi tốt nghiệp đại học để trở về quê hương, thay bà mà quản lí thủy cung này.
Jennie có một mái tóc ngang lưng, được thắt một lọn nhỏ ở phía trước mái như hai chiếc râu tôm vô cùng đáng yêu. Đôi mắt mèo tinh anh và thu hút, gương mặt nhỏ nhắn và má bánh bao. Cô thường bị hiểu lầm là học sinh cấp ba, nhưng thực tế thì Jennie đã hoàn thành bằng cử nhân loại xuất sắc rồi.
“À, phải rồi quản lí. Lúc sáng em đến đây thì vẫn chưa thấy chị Jisoo đâu hết, trang phục của chị ấy đã được chị Hoyeon sửa xong rồi ạ.”
“Hyunbin đến thì dặn anh ấy nhớ lau dọn mấy bể cá phía sau giúp chị. Để chị đi tìm Jisoo đã.”
“Dạ rõ.”
Jennie đứng dậy sau khi mang ủng vào. Cô cài thêm một cúc áo bảo hộ ở cổ, nói thêm vài câu với Lisa vẫn còn đang chăm chỉ cho cá ăn rồi mới rời khỏi phòng.
Người mà Lisa vừa nhắc đến, Jisoo – chị ấy là người biểu diễn tiết mục nàng tiên cá nổi tiếng ở JNation này. Gương mặt xinh đẹp với một nụ cười rạng rỡ, giống như một viên ngọc trai ở trong biển vậy. Mọi người vẫn thường gọi Jisoo là nàng tiên của JNation Aquarium.
Một bí nhật nho nhỏ thôi nhé. Nữ quản lí của chúng ta lúc nào cũng thiên vị cho chị ấy hết, khiến các nhân viên còn lại chỉ có thể bất lực chứ không ghen tị nổi nữa rồi.
Từng bước chân càng ngày càng vội vã hơn. Khu vực trưng bày sứa lấy chủ đạo chính là màu hồng đậm và xanh dương. Ánh đèn trong bể rọi vào những chú sứa đang thư giãn và bơi lội trong bể kính. Chỉ vừa được mở cách đây nửa năm nhưng đây đã nhanh chóng trở thành một trong những điểm đến thu hút của JNation. Jennie rất hài lòng về quyết định của mình vào lúc ấy, khi đã tin tưởng Jisoo mà đầu tư mua về một lượng sứa lớn như vậy.
“Jisoo.”
Cô cất giọng gọi. Đứng trước bể kính của sứa thủy tinh xanh là một người con gái đẹp như tranh vẽ. Chị ấy không mặc đồ bảo hộ của thủy cung mà chỉ đơn giản một chiếc váy hoa mềm mại màu vàng nắng, mái tóc đen xoăn nhẹ và xõa dài. Jisoo đứng trên ghế với chân trần, đôi mắt cong nhẹ nhìn những con sứa trong suốt đang bơi.
“Chị ra đây sớm thế.”
“Quản lí Kim, chào buổi sáng.”
Jisoo nghiêng đầu, dời tầm mắt từ sứa thủy tinh sang Jennie. Cô từng bước tiến đến gần chị. Đứng trước mặt Jisoo mà nâng bàn tay chị lên, lịch thiệp cúi người hôn lên mu bàn tay chị ấy.
“Chào buổi sáng, công chúa.”
“Công chúa gì chứ.”
Tiếng cười trong trẻo còn hơn cả chiếc chuông bạc treo ở cửa. Jisoo đáp lại lời chào của Jennie, khụy nhẹ gối xuống khi dùng một tay giữ lấy váy.
“Chị ổn chứ ? Hôm nay có buổi diễn, sao không nghỉ ngơi thêm đi ?”
“Dalgom.”
“Dalgom ?”
“Dalgom không khỏe. Quản lí kêu bác sĩ lấy ra chăm sóc đi.”
“Con rùa đó lại bệnh sao? Lần trước nó giả bệnh chỉ vì bị bắt giảm cân.”
Jennie chau mày nhớ lại. Chú rùa vàng đó là một trong những sinh vật yêu thích của Jisoo, chị ấy rất thường xuyên tìm đến nó mà chơi đùa và lén cho nó ăn thêm. Đến khi bác sĩ thú y bảo phải giảm cân cho nó, nó đã giả bệnh khiến Jisoo lo sốt vó lên. Giờ nghe chị bảo rằng nó bệnh, Jennie có chút nghi ngờ.
“Nhưng Dalgom bệnh..”
“Được rồi, được rồi. Em sẽ nhờ Lisa mang nó ra cho Mina xem. Đừng lo.”
Jisoo lúc này mới vui vẻ mà gật đầu. Chị vịn lấy tay Jennie, nghịch ngợm mà nhảy xuống khỏi ghế. Cô từ đầu đến cuối đều giữ chặt lấy tay chị, cẩn thận đỡ lấy Jisoo.
“Đói quá quản lí Kim ơi.”
“Chaeyoung chắc sẽ cùng với Lisa mang thức ăn tới sớm thôi.”
“Tí nữa biểu diễn muốn quản lí ở trên bể đón cơ.”
“Ừ, tí nữa em ở trên đó đón chị lên sau khi chị diễn xong.”
Jisoo câu lấy cổ Jennie, hơi kiễng chân hôn lên môi cô ấy.
“Muốn được cõng~”
“Lên đây.”
.
.
.
.
“Được rồi mọi người, hãy ổn định chỗ ngồi một cách nhanh chóng nhé ! Buổi biểu diễn của nàng tiên cá sắp bắt đầu rồi.”
“Ở đây chúng mình có bắp rang và kem tươi, mọi người có nhu cầu thì hãy liên hệ cho nhân viên gần nhất để được phục vụ nhé !”
Lũ trẻ phấn khích ngồi vào ghế phía trước. Cũng có những khán giả lớn tuổi cùng con cháu đi xem. Gần như là tiết mục được trông đợi nhất, mỗi ngày chỉ biểu diễn một lần, vậy nên số lượng khán giả rất khá. Các nhân viên của thủy cung vô cùng thân thiện và nhiệt tình để hỗ trợ khách tham quan. Những người không có ghế ngồi cũng được sắp xếp để có chỗ đứng đảm bảo xem được màn trình diễn.
Khu vực biểu diễn là bể cá lớn nhất trong thủy cung. Buổi diễn còn chưa bắt đầu thì đã có rất nhiều loài cá tung tăng uốn lượn bên trong vô cùng sặc sỡ rồi.
“Đã để cho mọi người chờ lâu rồi. Xin chào quý vị khán giả, tôi là Lalisa Manobal, là người sẽ dẫn dắt buổi biểu diễn ngày hôm nay !!”
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên không ngừng như một sự chào đón. Lisa dí dỏm lấy từ chiếc mũ trên đầu ra một quả bóng bay màu tím trong sự trầm trồ của mọi người. Em trao ngay cho bạn nhỏ ở gần nhất khiến cho các khán giả nhí khác vô cùng ghen tị.
“Đừng lo, đừng lo. Chị Lisa chỉ có thể lấy ra một quả bóng bay lúc này, nhưng nàng tiên cá của chúng ta sẽ cho phép Lisa lấy nhiều hơn đó. Nào các bạn nhỏ, cùng nhau gọi nàng tiên cá ra với chị nhé ?”
“Dạ !!”
“Gọi theo chị nào. Jisoo ! Jisoo ! Jisoo !”
“Jisoo ! Jisoo ! Jisoo !”
Không ồn ào, không tung tóe. Tựa như bức chân dung của một họa sĩ trứ danh bị rơi xuống hồ. Gương mặt Jisoo trong nước lại càng tỏa sáng hơn, ngay phía sau chính là chiếc đuôi cá màu tím lấp lánh, mềm mượt như một tấm vải lụa, phía trên chị được che lại bởi chiếc áo không dây với hình hai vỏ ngọc trai mở rộng che ngực. Vây quanh chị là một bầy cá hề vô cùng đáng yêu. Cùng với một cái nháy mắt, chẳng mấy chốc Jisoo đã khiến khán giả được chiêm ngưỡng bữa tiệc của nhan sắc ngay khi vừa xuất hiện.
“Nàng tiên cá ơi, chúng ta nên cho thêm bao nhiêu quả bóng bay nữa đây ?”
Jisoo chạm nhẹ vào mặt kính, đẩy nhẹ cho bản thân lùi về sau rồi uyển chuyển quay ba vòng. Chiếc đuôi mềm mại uốn lượn, khi dừng lại thì xòe tung ra vô cùng đẹp mắt. Lisa theo đó cũng lấy ra từ mũ ba chiếc bóng bay, lần lượt phát cho các bạn nhỏ.
Bên trong bể là một bàn tiệc nhan sắc đầy sắc màu. Bên ngoài lại là những màn ảo thuật nho nhỏ. Từng tiếng hô vì kinh ngạc không ngừng vang lên. Lisa một tay chạm nhẹ vào mặt kính để chạm tay với Jisoo ở bên trong, một tay cầm lấy micro tiếp tục dẫn.
“Các em có thấy không ? Chị Jisoo của chúng ta được rất nhiều các bạn cá và rùa yêu mến đó. Nhưng hình như chúng ta đang thiếu ai nhỉ ? Có bạn nhỏ nào nhận ra không ?”
Rất nhiều cánh tay giơ lên. Lisa đi đến đưa micro cho một bạn nhỏ và lặp lại câu hỏi, chờ đợi bé trai đáng yêu trả lời mình.
“Mi và Jun ạ !”
“Đúng rồi !! Vậy nên là, nàng tiên cá ơi ! Hãy gọi Mi và Jun cùng ra đây nhé !!”
Jisoo ra dấu hiệu “OK” với khán giả rồi bơi vào bên trong. Khi mọi người còn đang ngó nghiêng tìm kiếm, chị đã bơi ngược ra bên ngoài, ở hai bên là hai bé cá đuối màng rất to.
Cá đuối nhanh chóng bám lấy mặt kính của bể, theo động tác tay của Jisoo mà ngoan ngoãn lắc lư tựa như nhảy múa. Chị lúc này lùi lại một chút, lấy đà từ dưới bơi ngược lên trên xoay một vòng, mang theo rất nhiều loài cá lớn nhỏ đủ màu sắc bơi xung quanh mình. Khán giả không ngừng vỗ tay với màn trình diễn đặc sắc ấy.
Lisa nhìn qua đồng hồ treo tường rồi cũng duyên dáng dẫn dắt buổi biểu diễn đi đến hồi kết và hứa hẹn lại vào ngày mai. Jisoo vẫy tay và hôn gió với mọi người, sau đó lại mềm mại bơi ngược lên trên.
“Chị Jisoo vất vả rồi !”
“Chị Jisoo hôm nay cũng làm tốt lắm ạ.”
“Chúc mừng chị Jisoo !”
Chị duyên dáng mỉm cười khi vừa ngoi ra khỏi mặt bể trong sự chúc mừng của mọi người. Và như lời đã hứa lúc nãy, Jennie đã đứng sẵn trên bờ, tay còn cầm theo chiếc khăn lông dày cho chị. Mọi người thấy vậy cũng ý tứ mỉm cười rồi rời đi, để lại cho hai người không gian riêng ở đây.
Không vội lên bờ, Jisoo chỉ đặt tay trên thành bể cá, tựa mặt lên cánh tay trắng nõn mà nhìn Jennie đang quỳ gối xuống.
“Công chúa.”
Cô cúi người xuống, hai mắt nhắm lại mà chuẩn xác đặt môi mình lên môi chị. Một trên bờ, một dưới nước. Kết nối với nhau bằng một nụ hôn vừa ướt át lại nóng bỏng.