[Hoàn] Chaelisa – Cô Giáo Ở Nhà Tôi (Cover) – Chap 78: Vậy con không cần tổ tiên – bhtt.net

[Hoàn] Chaelisa – Cô Giáo Ở Nhà Tôi (Cover) - Chap 78: Vậy con không cần tổ tiên

BẠN ĐANG ĐỌC

Tác giả: yenvu18
Cover: SunDilys
Cp: Chaeyoung x Lisa (Thái Anh x Lệ Sa)

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lisa

Khi nghe Thái Anh bị bệnh, vì là xui gia cho nên mẹ Lệ Sa cũng có ghé qua thăm, vì là ghé qua cho nên thấy Lệ Sa đang đút cho Thái Anh ăn. Bà chẳng hiểu chuyện nữ nữ nhưng vẫn thấy giữa hai người có gì đó rất lạ lùng, bà những tưởng con gái bà sau khi li hôn xong sẽ không chốn dung thân mà quay về nhà cũ, không ngờ con bé vẫn ở chỗ Thái Anh, hai đứa chị em khắng khít như sam.

Bà sau khi đi thăm thấy nghi ngờ mới về kêu người đi điều tra xem thử hai người sống ra sao, rất dễ để bà biết được con gái của bà đang yêu Thái Anh, vì hai người lúc nào cũng nhận mình là một cặp trước mặt mọi người, chưa bao giờ giấu giếm đối phương.

Bà giận sôi máu, thì ra bà đang thả con gái ở nơi bệnh hoạn như vậy, vậy mà bà còn nghĩ tình chị em của bọn nó khắng khít, nó và Quân sẽ có cơ hội quay lại.

Buổi trưa sau khi bán cái túi xách xong Lệ Sa mua nhiều đồ ăn hơn để nấu cho cả gia đình ăn, nàng cẩn thận rửa thật sạch rau củ rồi mới xắt nhỏ ra, chuẩn bị sẽ nấu canh soup cho Thái Anh. Đang thái rau thì nghe có tiếng chuông cửa, Lệ Sa lau tay mình vào tạp dề rồi chạy ra mở cửa, nghĩ bụng là mẹ chồng cho nên cũng không đề phòng gì nhiều.

Nhưng cửa vừa mở ra Lệ Sa đã ăn trọn cả bạt tay vào mặt, nàng choáng váng không đứng nổi mà ngã xuống đất. Ôm lấy bên má mình, đợi khi mắt không thấy mười ông sao nữa mới thấy rõ người vừa đánh nàng là mẹ ruột của nàng.

Cái con hư thân mất nết này, mẹ mày dạy mày để mày đồng tính luyến ái như vậy à?

Lệ Sa định chạy trốn nhưng bà nắm tóc nàng lại, ghì chặt lấy nàng không cho nàng chạy thoát, nếu muốn thoát chỉ còn cách để lại một mảnh da đầu cho bà.

Mẹ ơi… tha cho con đi mẹ ơi…

Cái tật của Lệ Sa chính là tủi thân một chút cũng khóc, bị mẹ đánh biết bao nhiêu lần vẫn tủi thân như ngày nào, nàng không quen những trận đòn của bà.

Bà nhìn quanh quẩn khắp nhà, với lấy cây chổi lông gà mà Lệ Sa hay dùng để quét bụi, quật liên tiếp vào người nàng đau nhói. Lệ Sa ôm lấy nơi vừa bị đánh thì chỗ khác lại bị đánh, nàng lui lại, càng tránh lại càng bị đánh mạnh hơn.

Xem nay tao có đánh chết mày không, sống mà làm nhục nhã tổ tiên!

“Tôi không phải con của bà nữa!”

Chẳng biết ở đâu trong Lệ Sa có sự can đảm này, nàng đứng dậy thẳng thắng mà nói một câu. Kể từ ngày từ con kia nàng không còn là con bà nữa rồi, bất hiếu cũng được, sống không còn là con người cũng được, nếu yêu Thái Anh là chuyện nhục nhã tổ tiên thì từ này nàng cũng chẳng cần tổ tiên nữa.

“Mày gan… Ha… nuôi mày khôn lớn chừng này để mày như vậy”

Bà càng nói càng quật vào người Lệ Sa ác liệt hơn, ví dụ như ban nãy còn một chút nhân nhượng thì bây giờ là xuống tay với Lệ Sa, bà còn hận cây chổi lông gà còn quá nhỏ. Lệ Sa không khóc không la, chỉ yên lặng để bà đánh mình, nàng nghiến chặt răng chịu đau, cố gắng nói một câu tròn trĩnh: “Mẹ đánh đi… đánh rồi từ nay không còn quan hệ…”