[Hoàn] Chaelisa – Cô Giáo Ở Nhà Tôi (Cover) – Chap 56: Cội nguồn của nỗi nhớ – bhtt.net

[Hoàn] Chaelisa – Cô Giáo Ở Nhà Tôi (Cover) - Chap 56: Cội nguồn của nỗi nhớ

BẠN ĐANG ĐỌC

Tác giả: yenvu18
Cover: SunDilys
Cp: Chaeyoung x Lisa (Thái Anh x Lệ Sa)

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lisa

Hôm đó Thái Anh đang loay hoay dọn bàn thì nghe có khách tới, vừa lau xong bàn cô liền đem khăn để lên kệ, nhanh nhẩu đem menu lại cho khách chọn món. Vị khách này nhìn cô, trong đáy mắt có sự xót xa không nói thành lời. Cô đưa menu cũng ngượng ngập hơn, như có như không mà nói một câu: “Chị muốn dùng gì?”

“Em nghỉ làm ở chỗ chị để ra đây làm sao?”  . Vân nhận lấy menu từ Thái Anh, còn không nhìn vào menu một chút nào.

Thái Anh gật đầu: “Ừm, em làm ở đây.”

Cô cũng không phải cụt tay cụt chân hay bạc nhược đến nỗi không làm ra tiền, cô cũng không chê bất kì công việc nào mình làm, cho nên cho dù là quét dọn nhà Vân hay là làm phục vụ với cô đều là một nghề, đều là thứ tạo ra giá trị, tạo ra tiền. Vậy nên làm ở đâu cũng vậy, cũng không đến mức xem nghề của cô đang làm là hạ đẳng, trong giọng nói của chị ấy lại lộ ra điểm xem thường công việc của cô, cô cũng vờ như không nhận ra.

Vân tùy tiện nói đại món thịt kho, Thái Anh hỏi thêm chị ấy muốn dùng nước gì, chị ấy nói muốn uống nước cam ít đường. Cô thấy vậy mới ngay lập tức đi làm, dù sao bây giờ cũng là buổi trưa, khách hàng vào cũng rất đông.

Nhìn Thái Anh loay hoay vừa đi bưng nước vừa đi bưng cơm, chẳng hiểu sao Vân lại thấy rất xót. Nhớ lại ngày hôm đó đối xử với chị dâu của em ấy như vậy cũng là cô không đúng, biết chị dâu là điểm yếu của em ấy lại thản nhiên tổn hại đến người ta, khi tỉnh cơn mê thì Vân cũng nhận ra mình không còn thấy mặt em ấy nữa rồi, đến lúc đó Vân mới biết được chị dâu của em ấy quan trọng với em ấy như thế nào.

Cô muốn xin lỗi, mặc dù sự xin lỗi của cô quá muộn, mà cũng đã là xin lỗi quá nhiều lần.

Khi khách vãn vãn đi một tí Vân thấy mặt Thái Anh đỏ ửng lên vì nóng, mồ hôi lấm tấm bên trán mặc dù trong quán có máy lạnh, phải cực khổ như thế để làm gì? Nếu em ấy làm với cô cũng không mệt như vậy.

“Thái Anh…”

“Khách gọi kìa!” . Chị thu ngân nhắc nhở Thái Anh, cô lau vội đi mồ hôi trên trán để chạy lại chỗ chị. Menu đưa cho chị rồi nhưng chị vẫn không nhìn lấy một chút, chỉ ngẩng ánh mắt to tròn của mình lên mà nhìn cô, nói rằng: “Chị xin lỗi vì chuyện hôm ấy, tin chị, từ giờ về sau sẽ không như vậy nữa…”

“Em chấp nhận lời xin lỗi.”

Dù sao thì chị Lệ Sa cũng không muốn cô trở thành một người thù dai, chị ấy tốt bụng đến như thế…

“Vậy… về làm cho chị được không?”

Thái Anh mỉm cười, nụ cười mà lâu lắm rồi Vân chưa thấy: “Em làm ở đây cũng ok rồi, không cần kiếm thêm việc nữa. Em với Lệ Sa xác định ở với nhau rồi cho nên cũng ngại.”

Xác định ở với nhau rồi… thì ra hai người họ đã chấp nhận lời yêu nhau. Trong lòng Vân có chút gì như muốn vỡ tan ra, cô giấu đi, giả vờ như mình chẳng hề để tâm đến chuyện này.

“Em làm cho chị thôi, sợ Lệ Sa ghen hả?”

“Không, chị ấy không có ghen, chỉ là em muốn giữ khoảng cách với người khác thôi.”