[Hoàn] Chaelisa – Cô Giáo Ở Nhà Tôi (Cover) – Chap 28: Chị thương em thật rồi – bhtt.net

[Hoàn] Chaelisa – Cô Giáo Ở Nhà Tôi (Cover) - Chap 28: Chị thương em thật rồi

BẠN ĐANG ĐỌC

Tác giả: yenvu18
Cover: SunDilys
Cp: Chaeyoung x Lisa (Thái Anh x Lệ Sa)

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lisa

Vì Kim ngủ trong lớp khá nhiều nên bài vở cũng chậm hơn các bạn còn lại, Lệ Sa kêu em ấy chủ nhật đến nhà nàng để nàng phụ đạo cho kịp bài, Kim rảnh rỗi nên cuối tuần thường sang nhà Lệ Sa để học, đôi khi còn phụ Thái Anh làm việc nhà. Đến khi Kim qua đến nhà Lệ Sa mới biết được thì ra Thái Anh là em chồng của cô giáo, hèn chi cô cứ thấy hai người khá thân thiết.

“Chị Sa có làm hai cặp găng tay…” Thái Anh cầm hai cặp găng tay len trên tay, ngập ngừng, sáng chị có dặn là Kim mà qua thì đưa cho Kim một cặp để đeo cho đỡ nắng nhưng cô lại không muốn đưa, chị ấy làm đẹp đến như vậy, cô muốn giữ…

Kim nhìn hai cặp găng tay len xinh đẹp kia, không tin được cô của mình lại có nhiều tài lẻ đến vậy: “Cái này là cô làm đúng không? Trời, cô vừa đẹp lại vừa giỏi nữa.”

Nếu không phải thấy rổ len của Lệ Sa, Kim còn không tin chị ấy còn có thể đan len, Thái Anh gật đầu, miệng vô thức mà chun chun ra: “Chị kêu cho bà một cặp.”

Cuối cùng Thái Anh đành làm theo ý của Lệ Sa mà cho Kim một cặp, vào ngày chủ nhật buổi sáng Lệ Sa dậy sớm hơn một chút để nấu một nồi chè đậu xanh, sau khi ăn cơm xong ba người còn tráng miệng bằng một ly chè đậu xanh thơm ngon. Mà Kim được Lệ Sa kèm hơn một tháng thì điểm cũng cải thiện hơn rất nhiều, Lệ Sa kèm không chỉ là văn mà còn kèm toán lý hóa, không hiểu gì thường Kim sẽ hỏi lại Lệ Sa.

“Thái Anh còn nhớ cách giải bài này không?” Lệ Sa hỏi, Thái Anh ngó vào bài vở của Kim, trầm ngâm một chút rồi nói: “Nhớ chứ, chị không nhớ hả? Không nhớ thì để em giảng cho.”

“Chị nhớ, chị muốn hỏi xem em có nhớ không, không thì chị giảng cho em luôn.”

Nụ cười của Lệ Sa lúc nào cũng từ ái như mẹ hiền, ba người cứ thế ôn với nhau cho đến kì thi cuối học kì hai đến.

Sau khi có điểm Kim rất vui mừng, em ấy cầm sổ liên lạc định bụng sẽ chạy đến phòng giáo viên để tìm Lệ Sa. Lúc đó Lệ Sa đang đứng với thầy Trung trước cửa phòng giáo viên, cô mặc kệ, chạy đến trước mặt chị mà chìa sổ liên lạc ra: “Cô xem, em hạng sáu lận đó!”

“Chúc mừng em…” Lệ Sa tuy không phải cười rộ lên nhưng nụ cười này đã là rất vui rồi, đôi mắt nàng cong cong lên, sự vui vẻ là thứ có thể dễ dàng nhận ra.

“Em vui quá.”

Đúng thật là Kim vui đến độ quên mất người phát sổ liên lạc cho mình là Lệ Sa, đương nhiên là chị ấy đã biết trước rồi. Hai người nói chuyện với nhau một lúc rồi thôi, thầy Trung nhìn theo bóng lưng của Kim, hơi ghen tuông trong giọng nói: “Nghe cô Lan bảo dạo này học sinh nữ hay yêu giáo viên lắm, em cẩn thận kẻo bị bệnh giống tụi nó.”

Lệ Sa nghiêng nghiêng đầu nhìn thầy Trung, rất không đồng tình với câu này: “Anh biết không, người thầy phải có chuẩn mực đạo đức phù hợp. Nhiệm vụ của bọn mình là trồng người, bọn nhỏ đều là con của chúng mình, con thì có đứa này đứa kia, mỗi đứa mỗi tính. Không thể vì chúng không làm theo ý anh mà anh bỏ mặc bọn chúng được.”

“Dạo gần đây có tin đồn em có gì đó với bé Thái Anh lớp em, anh còn bảo là không phải…”

“Thái Anh là em chồng của em, mọi người muốn đồn thì nên tìm hiểu một chút. Cám ơn anh nói với em, dù sao em cũng không bận tâm đâu.”