[Hoàn-Bhtt] Mùa Hạ Năm Ấy Nàng Nói Yêu Ta – Chương 51: Quá khứ không hạnh phúc. – bhtt.net

[Hoàn-Bhtt] Mùa Hạ Năm Ấy Nàng Nói Yêu Ta - Chương 51: Quá khứ không hạnh phúc.

Nghe đến đây Cố Ninh Giang càng thấy khó hiểu, tất cả những chuyện này là do hắn làm mà bây giờ lại đổ thừa cho ba của nàng, Cố Ninh Giang vẫn nén giận nghe tiếp.

” Có phải nàng đang nghĩ ta làm mọi chuyện xấu rồi đổ thừa người khác không, thật ra nếu nàng nghĩ như vậy cũng không sai, vì ba nàng chỉ là nguyên nhân thôi.”

” Ý ngươi là thế nào?”

Lúc này Trương Phong đã đột nhập vào trong được rồi, những chuyện đột nhập giải cứu con tin còn khó hơn thế này, không đi cửa chính được thì ta chui lỗ chó thui. Định vào bên trong xem tình hình như thế nào thì anh lại thấy James và Cố Ninh Giang đang điềm tĩnh nói chuyện với nhau, anh không vội đi vào nữa mà đứng quan sát.

” Chuyện này tất cả đều do ba nàng mà ra, nếu năm xưa ông ta chỉ làm một viên đá quý  cho mẹ ta thì bà ấy đã không chết.”

Mẹ của James đã chết?…vậy nữ bá tước hiện giờ không phải mẹ ruột James sao…

” Mẹ ta cũng là người gốc Trung, năm đó bà ấy và bá tước Jason là cha ta đã gặp nhau trong chuyến du ngoạn của ông ấy, Jason ông ấy cũng phá lệ lấy một người ngoại tộc làm vợ, chuyện này làm rúng động cả hoàng gia Anh lúc bấy giờ nhưng cha ta đã yêu bà ấy rất nhiều nên không từ bỏ, thà ông ấy mất đi tước hiệu chứ không từ bỏ mẹ ta. Cũng trong khoảng thời gian đó, ba của nàng là người thợ hoàng kim đầu tiên của hoàng gia Anh, viên pha lê xanh kia là điêu khắc đầu tiên của ông ta được cha ta căn dặn làm riêng cho bà ấy. Nhưng không ngờ ba nàng lại làm tận 2 viên, 1 viên đưa cho cha ta, còn 1 viên còn lại ông ấy đưa cho mẹ nàng. Lần quay trở về Trung để thăm tổ tiển, mẹ ta đã tình cờ thấy mẹ nàng cũng đeo một viên pha lê y hệt như vậy, nàng đoán xem bà ấy sẽ nghĩ gì khi từ trước tới giờ cha ta đều nói với bà ấy đây là viên đá độc nhất vô nhị như tình yêu của ông ấy dành cho mẹ ta cũng chỉ có 1.”

Nghe đến đây Cố Ninh Giang đã đoán được, mẹ của James đã nghĩ bá tước Jason ngoại tình, ông ấy có tình mới ở bên ngoài, nhưng…bà ấy vì chuyện đó mà suy sụp đến mức đánh mất bản thân sao, mọi chuyện có thể hỏi rõ bá tước Jason cơ mà.

” Chuyến quay trở về ấy cũng chỉ mình mẹ ta đi, bà ấy cũng suy nghĩ sẽ quay về hỏi cha ta về chuyện này, vì bà ấy hi vọng đây là hiểu lầm, viên đá này không chỉ có một. Nhưng khi vừa về đến cung điện bà ấy thấy cha ta cùng các nữ vương hầu khác đùa giỡn thân mật, nhưng đây là hiểu lầm tai hại các vương hầu ấy chỉ là em gái cùng cha khác mẹ của ông ấy, hiểu lầm càng thêm hiểu lầm, mẹ ta đau buồn và treo cổ tự tử sau chuyến đi về Trung, nàng nói xem mọi thứ có phải bắt nguồn từ ba của nàng không, nếu không có viên đá thứ 2 thì mẹ ta phải khổ tâm suy nghĩ sao?” 

Cố Ninh Giang nhìn James đau khổ khi nhắc đến mẹ, nàng cũng từng như James vậy, người mẹ nàng yêu thương cũng rời bỏ nàng đi từ lúc nàng còn nhỏ, cứ mỗi lần có ai nhắc đến bà ấy là nàng lại cảm thấy nhớ bà, chỉ biết trốn vào 1 góc để khóc.

” Nhưng nếu suy nghĩ như ngài thì quá ích kỉ, James ngài có biết ngài đã hại bao nhiêu người vô tội không? Trong đó có cả tôi và Hạ Uy, có cả tình yêu của tôi và em ấy.”

” Ta không quan tâm, tất cả những người lấy đi hạnh phúc của ta đều sẽ phải trả giá, ta lớn lên không được hạnh phúc thì bây giờ ta sẽ lấy đi nó từ những người thân của ba nàng, và bắt đầu từ nàng! Cố Ninhh Giang.”

Đôi mắt trở nên vô cảm nhìn thằng vào Cố Ninh Giang, James cho người bắt nàng lại, nàng sẽ trả giá vì hành động lỗ mãng kia của nàng.

” Buông tôi ra!” Cố Ninh Giang vùng vẫy thoát khỏi sự khống chế của đám thuộc hạ.

A Miên thấy vậy thì liền xông vào xô đám người đó ra bảo vệ tiểu thư của mình, hôm nay cô hạ quyết tâm có chết cũng không để đám người này chạm vào Cố Ninh Giang.

” Con tiện tì này! Ngươi đã đi quá giới hạn của mình rồi.” James chỉa thẳng súng của mình vào A Miên, cô lúc này cũng chỉ biết đứng nhìn ngòi súng chuẩn bị bắn vào mình, có lẽ đây là lần cuối cô được cống hiến cho Cố gia.

” James! Mau dừng lại!”

Trương Phong xuất hiện đúng lúc, anh biết lúc này mình ra mặt không phải là cách tốt nhất nhưng cũng không thể đứng yên nhìn James bắn chết A Miên. Cố Ninh Giang thấy Trương Phong như thấy được nguồn ánh sáng cứu rỗi nàng và A Miên khỏi tử thần, James anh ta điên thật rồi.

” Tưởng là ai, hóa ra là Trương cảnh sát.” James vẫn điềm nhiên nhìn Trương Phong, hắn ta cũng điều tra về Trương Phong trước đó vì anh là đội trưởng của Hạ Uy, trước khi đi đến kế hoạch cuối cùng này James đã nắm mọi thông tin về những người có liên quan với Hạ Uy và Cố Ninh Giang.

” Bá tước James, anh đã tuyên bố Cố Ninh Giang là hôn thê của mình, tự hỏi có ai lại đi chỉa súng về phía hôn thê của mình mà bóp cò không?”

” Vậy có người vợ nào lại dùng dao đâm hôn phu của mình không? Chính nàng ấy đã lựa chọn cuộc sống hôn nhân bạo lực, những gì ta làm chỉ là đáp trả lại nàng thôi.”

Ngay từ lúc này Cố Ninh Giang nhận ra mình đã va phải vào tên bệnh hoạn, bá tước James mà nàng biết trước đó nàng nghĩ sẽ không tệ đến như thế này.

” Bá tước James, ngài nên bình tĩnh có gì chúng ta hãy nói chuyện với nhau.”

” Đúng vậy, tôi còn chưa nói chuyện với Trương cảnh sát đây, sao anh lại xuất hiện ở đây một cách bất hợp pháp thế này, người của tôi đã chặn hết tất cả đường vào rồi mà, chúng ta nên nói rõ chuyện này ở trụ sở của anh!”

James cho người đến trụ sở cảnh sát tố Trương Phong đột nhập bất hợp pháp, nhưng Cố Ninh Giang vẫn là chủ nhà nàng phủ nhận chuyện này để Trương Phong được vô tội, nàng biết anh đến để giúp mình theo lời của Cố Ninh Kỳ. James biết Cố Ninh Giang đang chống đối lại mình nên rất tức giận nhưng tạm thời hắn không thể làm gì, James vẫn đang tập trung đẩy tiến độ chuyện kết hôn với Cố Ninh Giang.

” Xin lỗi Trương Phong, chuyện của em đã liên lụy đến anh.”

” Khách sáo gì chứ, anh chỉ đang bảo vệ em gái mình, có chuyện gì hãy gọi cho anh biết chưa.” 

Viên Hân nghe A Miên báo chuyện xảy ra với Cố Ninh Giang, nàng bị một phen hoảng hồn, lập tức cuốn đồ đến nhà Cố Ninh Giang ở cùng nàng. James quá nguy hiểm không biết hắn sẽ còn làm ra loại chuyện gì. 

” Chị sao không gọi cho em hay Hi Văn, nếu hôm nay Trương Phong không đến có phải đã xảy ra chuyện lớn rồi không?” Viên Hân lo lắng nhìn Cố Ninh Giang, chẳng phải cả hai xem nhau như chị em thân thiết sao.

” Đúng đó Triệu tiểu thư, tí nữa thì tiểu thư của chúng tôi và A Miên đã gặp chuyện không may rồi, lúc đó A Miên tỷ tỷ thật dũng cảm đã dám đứng lên cùng với tiểu thư.” một cô người hầu kể lại cho Viên Hân những chuyện đã xảy ra khi James đến đây.

” Chị không sao, bây giờ chuyện đã qua rồi, James bây giờ đang muốn đẩy tiến độ buổi đính hôn…chị không biết phải làm sao để có thể đối phó với James.”

” Chưa có tin gì của ba chị sao?”

Cố Ninh Giang lắc đầu, nàng bây giờ chẳng biết trông chờ vào ai, nàng nhớ Hạ Uy quá, có thể cho nàng đi theo em ấy để vứt bỏ hết mớ hỗn độn này cũng được, nàng không nhất thiết phải sống một mình cô đơn gả cho James thế này, nàng thà chết đi còn hơn.

” Chị, hay mình bỏ trốn đi em không tin với người của chúng ta không sắp xếp được cho chị.”

Cố Ninh Giang cũng đã nghĩ đến cách này rồi chứ, nhưng người của James quá đông và mạnh nàng chỉ sợ lại thêm rắc rối cho những người giúp nàng.

” Chị đừng lo, em sẽ bàn với Trương Phong và Khả Hàn, đưa chị ra khỏi thành phố trước ngày hắn công bố diễn ra hôn lễ.”

” Liệu có được không?”

” Được hay không thì phải thử mới biết, nếu trốn được thì cũng sẽ kéo thêm thời gian cho ba của Hạ Uy giải quyết chuyện này.”

Viên Hân nói đúng, sẽ có thêm thời gian nếu nàng bỏ trốn khỏi, chỉ có ba nàng và ba của Hạ Uy mới có thể sắp xếp chuyện này, nàng bây giờ chỉ còn biết hi vọng…hi vọng cả Hạ Uy còn sống.

——————-

” Tên khốn đó! Chết tiệt….sao hắn dám chứ!”

” Bình tĩnh đã, tức giận bây giờ chẳng có lợi ích gì. Mọi chuyện vẫn còn đang trong kế hoạch chưa có gì vượt quá kiểm soát, vấn đề bây giờ là thời gian biết không.”

” Nhưng càng kéo dài nàng ấy càng mệt mỏi…tôi không thể nhìn nàng ấy như vậy được nữa.”

” Chứ bây giờ em có thể làm gì hả? Hạ Uy!”

Dáng một nữ nhân ốm yếu ngồi trên giường bệnh, tay và chân đều đang bó bột nhìn vào có thể thấy được người này bị thương rất nặng, đó không ai khác là Hạ Uy. Trận nổ bom đó thật sự rất lớn nhưng cô đã may mắn không chết nhưng không thể thoát khỏi chuyện bị thương, và bị thương rất nặng. Đã gần 1 tháng kể từ ngày đó, vết thương thì cũng đã hết lở loét và chảy máu vì chỉ ở trên núi trị thương dựa vào số lá thuốc trên núi để trị chứ cô không được đưa đến bệnh viện đàng hoàng. Bây giờ cô đang ở cùng với Pink và Đường Lam Yên.

“Nếu hôm đó không tìm thấy Uy kịp thì có lẽ bây giờ đã tệ hơn rồi.”

Khi nghe tin về trận đánh đó, cả Đường Lam Yên và Pink đều lên đường đi đến chiến trường, nghe được Hạ Uy ở trên núi cả hai cũng thủ sẵn ở đó, đã phát hiện được chiếc xe chở hàng khả nghi này, mở ra toàn là bom và thuốc súng, không nghi ngờ gì nữa Dương Nhã Thanh định cho nổ toàn bộ vùng đất ở dưới. Nhưng với sức của hai người các nàng thì không nên mạo hiểm hủy số bom này trước vì người của Tiêu Chí Hà cũng đang lên đến đây.

Pink nghĩ bây giờ mình nên đào một cái hố tránh bom ở gần đây nếu có không có người của quân đội ngăn cản kịp thời thì họ sẽ tự mình hủy số bom đó rồi trốn vào hố để thoát hiểm. Nhưng không ngờ người phá số bom đó lại là Hạ Uy, Pink tự hỏi nếu nàng không tính trước bước thoát hiểm như vậy thì có lẽ Tần Hạ Uy đã chết thật rồi chứ không có phép màu nào xảy ra cả.

” Nhưng em không thể nhìn Cố Ninh Giang đau khổ và sống dằn vặt như vậy được, hôm nay James lại còn ra tay với nàng ấy…” Hạ Uy siết chặt nắm đấm, chưa bao giờ cô thấy chán ghét bản thân của mình như thế này, khắp nơi đều toàn băng gạc, trên mặt thì cũng có vài ba vết sẹo đang được đắp thuốc, cô như thế này rồi liệu còn có thể chăm sóc bảo vệ tốt cho Cố Ninh Giang nữa được không?