[Hoàn-Bhtt] Mùa Hạ Năm Ấy Nàng Nói Yêu Ta – Chương 16: Âm mưu. – bhtt.net

[Hoàn-Bhtt] Mùa Hạ Năm Ấy Nàng Nói Yêu Ta - Chương 16: Âm mưu.

Đã 2 ngày liền không gặp cũng không nói chuyện, Hạ Uy thực sự rất nhớ Cố Ninh Giang rồi, cô chạy xe thẳng đến nhà nàng, chị A Miên nghe tiếng xe trước cửa liền chạy ra mở.

” A Hạ Uy đến chơi hả em, Cố tiểu thư chưa về em vào trong đợi nha.” 

” Muộn vậy rồi vẫn chưa về sao chị? ” Hạ Uy nhìn lại đồng hồ cũng đã 8h tối hơn, giờ tan của nàng là 7h cơ mà.

” Dạo này kí kết rất nhiều hợp đồng, có rất nhiều đối tác nước ngoài về đây để làm ăn, Cố tiểu thư đầu tấp mặt tối luôn ấy, cũng may là đại tiểu thư còn ở đây, chứ có một mình em ấy chị nghĩ sẽ kiệt sức mất.”

Hạ Uy nghe đến đây chợt cảm thấy đau lòng, Cố Ninh Giang bận đến như vậy cô không thể giúp san sẻ được gì. Chi bằng hôm nay cô nấu cho nàng thật nhiều món tẩm bổ.

” Chị có chuẩn bị bữa tối cho chị ấy chưa, em định làm vài món cho chị ấy.” 

” Chị chưa, tại mấy nay về nhà tiểu thư cứ bảo là ăn ở công ty với đồng nghiệp luôn rồi nên chị không có nấu.”

” Hôm nay chị ấy không ăn cũng phải ăn, chị cho em mượn bếp xíu nhé.”

Quần quật trong bếp nửa tiếng hơn Hạ Uy cũng nấu được 3 món cho Cố Ninh Giang chỉ còn đợi nàng về nữa thôi, nhưng bây cũng gần 9h nàng còn chưa về…

” Em có nói với tiểu thư là đến đây không? Thường ngày cô ấy không về trễ thế này.” 

” Em không có nói trước cho chị ấy, bây giờ để em gọi.” 

Vừa lấy điện thoại trong ra thì phía trước đã có xe dừng lại, nhưng đó không phải xe của Cố Ninh Giang. Là Tiêu Sở Lâm.

” Tiểu thư cô về rồi! Có Tần cảnh sát đến đấy ạ.”

Cố Ninh Giang ngạc nhiên liền vội đi vào trong, Hạ Uy đến sao em ấy không báo cho nàng biết.

” Em chờ chị lâu chưa? Chị xin lỗi hôm nay trên công ty nhiều việc quá, vừa nãy lại phải đi ăn với đối tác, nếu chị biết em chờ chị đã hủy cuộc hẹn ăn tối hôm nay.” 

” Chị có mệt lắm không…em đến thăm chị, cũng có nấu vài món tẩm bổ cho chị…em không biết chị đã đi ăn với đối tác.” Hạ Uy nhìn Cố Ninh Giang rồi lại nhìn về bàn ăn, ánh mắt có hơi hụt hẫng.

Cố Ninh Giang biết ý, Hạ Uy là đang quan tâm nàng sao nàng có thể phủi bỏ:” nói là ăn vậy thôi chứ chị có ăn miếng nào thấy ngon đâu, thực sự vẫn đói vẫn muốn ăn thêm, em ăn cùng với chị đi.” Cố Ninh Giang kéo tay Hạ Uy vào bàn ăn, nàng nhìn những món cô làm không khỏi xúc động, cũng tự trách mình mấy hôm nay đã quá vô tâm không gọi cũng không nhắn gì cho cô.

” Chị ăn nhiều vào, chỉ hai ngày không gặp chị đã gầy hơn rồi.” Hạ Uy liên tục gấp đồ ăn vào chén Cố Ninh Giang, như thế này cô ôm chỉ có xương xóc.

” Tối nay em ngủ lại đây với chị được không?” [ mất hết liêm sỉ rồi chị owiiii ]

” Em không có đem đồ theo…”

” Đồ của Tần tiểu thư đây ạ.” một người giúp viên đem ra một bộ đồ ngủ mới toanh.

” Chị có cả tủ đồ cho em đến đây, chỉ tại em không đến thôi ~”

Hạ Uy chợt đỏ mặt, Cố Ninh Giang nàng thực sự đang mưu tính chuyện gì? ●﹏●

Hạ Uy để cho Cố Ninh Giang tắm trước sau đó thì tới mình, đến bây giờ cô vẫn chưa đủ can đảm để có thể mở lời tắm chung cùng nàng, nên khi ngồi ngoài chờ Cố Ninh Giang tắm cô nhìn qua cánh cửa kính mờ mờ kia mà nuốt nước bọt đến mấy lần. Nàng tắm xong thì cũng đến cô, vừa vào phòng tắm mà Cố Ninh Giang vừa bước ra Hạ Uy cảm nhận được hương thơm của nàng vẫn còn lưu lại đó, là một mùi hương quyến rũ chết người.

” Hạ Uy lại đây chị giúp em sấy tóc.” 

Hạ Uy ngoan ngoãn ngồi như một chiếc mèo đang được vuốt long, thật thích cảm giác này quá a~.

” Em dạo này thế nào, có bận lắm không?”

” À…ừm cũng không có quá nhiều việc, nhưng vài ngày tới chắc em không thể gặp chị, em có nhiệm vụ.”

” Có nguy hiểm lắm không?” mỗi lần nghe Hạ Uy có nhiệm vụ lòng nàng như lửa đốt, lần trước đã bị đâm bất tỉnh mấy ngày liền, nàng thật sự không muốn Hạ Uy lúc nào cũng lên tuyến đầu xông pha thế kia.

” Chỉ là đi công tác không có gì khó khăn lắm, chị đừng lo nha.” Hạ Uy biết rõ nàng sẽ rất lo cho cô, không thể nói lại đi đón đầu PBG được.

Im lặng một lúc lâu, Hạ Uy mới mở lời hỏi:” Sao khi nãy Tiêu Sở Lâm đưa chị về vậy…có phải chị rất mệt nên không về một mình được đúng không?” 

” Chị không, chị đã từ chối anh ta rồi, nhưng anh ta cứ nằng nặc đòi đưa chị về, gần đây Tiêu thị và Cố thị có hợp tác, tần suất chị gặp anh ta cũng nhiều hơn.”

” Có gì chị hãy gọi cho em, em sẽ đến đón chị, được không?”

” Được, chị sẽ gọi Tiểu Uy đến đón chị.”

Hạ Uy ôm Cố Ninh Giang vào lòng, cô luôn muốn cưng chiều người này hết mức, nàng là một đóa hoa tỏa hương thơm ngào ngạt thu hút những con ong tham lam muốn lấy mật hoa, cô nghĩ mình cũng là một trong số những con ong đó, nhưng là con ong may mắn đến gần được nhị hoa.

” Khi nãy em cũng tắm cùng sữa tắm với chị nhưng sao chị lại có mùi thơm đặc biệt thế này?” Hạ Uy vừa nói vừa cạ cạ khuôn mặt mình vào cổ Cố Ninh Giang.

” Phải như vậy mới quyến rũ được sói con của chị.” 

” Quyến rũ? Chị còn muốn quyến rũ ai nữa sao? Ban ngày chị đừng để mình thơm như thế này người khác sẽ bị dẫn dụ mất” Hạ Uy ủy khuất nhìn Cố Ninh Giang.

” Chị đã có người trong lòng, không có chỗ để câu dẫn người khác nữa.”

” Là ai?” 

Cố Ninh Giang im lặng không trả lời nhưng đôi môi từ lúc nào đã đặt lên môi người kia một cách nhẹ nhàng. Hạ Uy bị cưỡng hôn có chút bất ngờ nhưng liền phản ứng lại kịp, lưỡi của hai người đã nhanh chóng quấn lấy nhau, không biết từ lúc nào mà cả hai đã thấy quen thuộc với nhau không còn những âm thanh luống cuống như lần đầu hôn cả hai cứ để răng chạm vào nhau, lần này cả hai đều rất thuần thục khiến cho đối phương thỏa mãn.

Họ như hòa vào làm một vào đêm nay. 

Căn phòng tràn ngập sắc xuân đêm qua đã được mặt trời chiếu vào, có vài ba chú chim hót liu lo ngoài ban công, thời tiết vô cùng trong lành…nhưng đằng xa chân trời đó là một đám mây đen dự báo điều chẳng lành.

[ Tua lại phân đoạn Trương Phong và Cố Ninh Kỳ gặp nhau ]

Người Trương Phong gặp lúc đó không ai khác chính là Cố Ninh Kỳ. Cố Ninh Kỳ hôm nay xuất hiện với bộ đồ công sở thường ngày mình vẫn hay mặc, nhưng lại rất tôn dáng khiến cho bao nam nhân phải ngước nhìn, một chiếc áo vest xanh ngọc sơ mi trắng bên trong, đôi giày không quá cao nhưng cộng với chiều cao đáng ngưỡng mộ 1m70 khiến Cố Ninh Kỳ như một bông hậu lướt qua giữa ánh mắt chăm chú dán chặt lên mình. Trương Phong đến sớm hơn ở điểm hẹn, là một quán cafe có view ngắm nhìn ra con sông lớn, ngồi từ bên trong anh đã sớm thấy được nữ nhân xinh đẹp đang đi tới, đã lâu không gặp nhưng nàng chỉ có trẻ hóa chứ không già đi chút nào. Vẫn là nét mặt dịu dàng năm 18 mà Trương Phong biết.

” Qúy khách mời gọi món ạ.” một nhân viên thấy khách đã ngồi vào bàn liền đem menu nước uống ra mời.

” Cafe sữa nóng, cho nhiều sữa đừng để đắng nhé.” không biết có phải thói quen hay không nhưng người trả lời lại là Trương Phong. Cố Ninh Kỳ có chút bất ngờ nhưng vẫn im lặng.

” Anh không biết em còn giữ sở thích đó không?” Trương Phong có hơi ngập ngừng không dám nhìn thẳng mặt đối phương.

Cố Ninh Giang vẫn thản nhiên điềm tĩnh cầm cốc cafe nhấp miêng:” Vẫn còn, anh vẫn nhớ sao.”

” Ừm, vẫn nhớ…”

” Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì quan trọng đúng không?”

” Em có lẽ cũng biết về bọn buôn lậu đá quý PBG đúng không.” 

” Em có nghe đến, vì tập đoàn Cố thị cũng là chuỗi doanh nghiệp đá quý lớn của Trung Quốc, bọn chúng đã đôi ba lần nhắm vào Cố thị hợp tác nhưng ba em đã để ngoài tai.” Cố Ninh Kỳ trước khi tiếp quản cũng đã nghe ba mình kể về chuyện này, thật sự cô không nghĩ tổ chức lớn đó lại nhắm vào tập đoàn mình.

” Anh không giấu gì em, đội của anh đang điều tra về PBG và tay trong của bọn chúng ở Trung Quốc, khi biết được hắn có hợp tác với người Trung Quốc là một trong chủ các tập đoàn lớn ở Trung Quốc, bọn anh đã khoanh vùng được 5 tập đoàn, và tất nhiên có Cố thị.”

Cố Ninh Kỳ nghe đến đây có chút hụt hẫng, Trương Phong thật sự nghi ngờ Cố thị kinh doanh trái phép thế này…

” Chuyện Cố thị nằm trong tầm ngắm của cảnh sát cũng không ngoài dự đoán, vì tập đoàn em cũng kinh doanh đá quý.”

” Nhưng em đừng quá lo lắng, Tần Hạ Uy là cảnh sát viên của anh em ấy đã đưa ra rất nhiều căn cứ để loại Cố thị ra khỏi diện tình nghi, nhưng những viên cảnh sát khác thì không bỏ qua chuyện này, anh muốn em cùng Cố gia phối hợp với bọn anh điều tra ra ai mới là con chuột bạch thật sự của PBG.”

” Tần Hạ Uy…em ấy là người của đội anh sao?” Cố Ninh Giang có chút bất ngờ, không nghĩ cô bé hôm trước làm cô nhớ tới Trương Phong cũng là người của anh ấy.

” Em biết Hạ Uy sao? Em ấy là một tân binh giỏi của đội anh đấy.” Trương Phong được dịp khoe lính của mình.

” Em ấy là bạn của tiểu Giang, không ngờ con bé lại lao lực vì Cố gia như vậy.”

” Vậy chuyện hợp tác giúp đội cảnh sát, em có thể không?”

Cố Ninh Kỳ suy nghĩ một lúc thì cũng đưa ra quyết định:” Được, đây cũng là hợp tác có lợi giúp Cố thị ra khỏi diện tình nghi, có chuyện gì cần hỗ trợ anh cứ gọi cho em.”

” Cảm ơn em, cũng rất lâu rồi mình mới ngồi với nhau như thế này…” 

” Lần đầu bọn mình hẹn hò cũng là ở đây.”

” Cố Ninh Kỳ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này chúng ta gặp nhau lần nữa được không? Anh có chuyện muốn nói với em.”

” Không cần phải lâu như vậy đâu, nếu anh muốn hẹn nhau cứ gọi cho em, nếu em rảnh em sẽ đến.”

” Được, cảm ơn em.” Phải nói khi đứng trước tiểu đội Trương Phong oai hùng giọng nói đanh thép cỡ nào thì bây giờ đứng trước chị Kỳ anh lại nhỏ giọng ôn nhu bấy nhiều.

Hạ Uy quả là lính được đào tạo từ lò của Trương Phong.

Khả Hàn hôm nay đột nhiên gọi điện rủ Hạ Uy đến quán bar uống vài ly, làm cô một phen bất ngờ.

” Này cậu đừng uống nữa, nhiều lắm rồi!” Hạ Uy thật không nghĩ cậu bạn mình hôm nay lại như thế này trên bàn đã 2 3 vỏ chai.

” Hạ Uy à…..Diêu Dương….cô ấy….sao…lại.” 

Nói hết một câu cũng không có nghĩa, Hạ Uy thật sự chẳng hiểu là có chuyện gi giữa hai người.

” Này cậu nói rõ hơn đi.”

” Diêu Dương, cô ấy có bạn trai rồi…ực”

” Cái gì? ” Hạ Uy nghe như sét đánh ngang tai, sao cũng là bạn bè với nhau mà cô không biết gì hết.

” Hức….cậu nói xem…tớ và cô ấy…hết hi vọng rồi…hức.” Khả Hàn như thế này ai biết cậu là cảnh sát nữa đây. 

” Cậu đợi mình một chút, mình đi vệ sinh rồi sẽ quay lại.” Hạ Uy thấy mình như đọc thoại một mình, vì người kia đã say mềm nằm trên ghế.

Trong lúc đó thì có một cô gái tiến đến bàn của hai người có ý muốn mời rượu.

Hạ Uy lúc này cũng đi ra thấy có một nữ nhân lạ mặt ngồi ở bàn mình liền đi nhanh đến đó, cô ấy đang muốn câu dẫn Khả Hàn à?

” Chị là bạn của anh này hả? Em thấy hai người uống ở đây nãy giờ, em ngồi ở bàn kia chỉ muốn mời rượu anh chị.” Cô gái thấy Hạ Uy liền sáp lại gần với nụ cười ma mị trên môi.

” Cậu ấy là bạn tôi, chắc có lẽ không uống được nữa, thật xin lỗi để tôi đưa cậu ấy về.”

” Chỉ một ly thôi, em đã ngồi đây đợi chị quay trở lại thôi a.” nữ nhân mặt dày liên tục tấn công mặc dù Hạ Uy đang rất tránh né.

” Xin lỗi, thật sự không được.”

” Gì vậy Hạ Uy, để mình uống cho, cậu thật là người ta đã có lòng như vậy.” Khả Hàn tưởng chừng bất tỉnh nhân sự thì lại đột nhiên lên tiếng, nhưng nếu cậu ta uống nữa chắc ói ngược ra mất.

” Thôi cậu cho mình xin, cậu không uống được nữa đâu!” 

” Vậy chị uống thay anh ấy đi, được không?” 

” Không được…đưa đây.” Khả Hàn định dùng tay chọp lấy ly rượu thì bị Hạ Uy can ngăn.

” Thôi được rồi, mình uống, uống rồi thì theo mình về.”

Hạ Uy lấy ly rượu trên tay cô gái đó nốc một hơi đến cạn, cô không quen uống loại rượu này nên có hơi khó chịu ở cổ họng.

” Được rồi, mình về thôi để tớ gọi xe.”

Khả Hàn lúc này thì hết biết trời chăng mây đất, Hạ Uy khi gọi xong xe thì vẫn còn tỉnh táo, nhưng khoảng chừng vài phút sau thì đầu óc đột nhiên quay cuồng, người trở nên nóng nực hơn bao giờ, tuyến nước bọt lúc này ra liên tục, thật sự cảm giác như có ngàn cây kim chi chít trong người.

” Chị, chị sao vậy?” cô gái mời rượu khi nãy đã đứng thủ sẵn ở đó, đỡ lấy Hạ Uy đang mất thăng bằng.

” Tôi….đột nhiên…sao lại nhức đầu…với nóng thế này.” trong đầu Hạ Uy đang kịp định hình mọi chuyện thì nữ nhân này từ lúc nào đã cởi một cúc áo của mình ra.

” Cô….cô làm gì vậy…” Hạ Uy nhanh chóng gạc tay cô ta ra khỏi người chống lấy cái bàn làm điểm tựa, cô biết mình bị chơi thuốc rồi.

Lúc này điện thoại trong túi kêu lên một tiếng bíp, là xe cô đặt đã tới rồi, chỉ còn cách nhanh chóng kéo Khả Hàn rời khỏi đây thôi.