BẠN ĐANG ĐỌC
Editor: RubyRuan96
Tình trạng: Hoàn 22 chương 3 phiên ngoại
Thể loại: Cổ đại, 1×1, HE
Tác giả: Minh Dã
Nhân vật: Dung Vũ Ca, Vệ Minh Khê, Vũ Dương…
*Post tại Wattpad, vui lòng không mang truyện đi trước khi xin phép Editor, cảm ơn!
“Hoàng Thượng dù sao cũng là cữu cữu của Vũ Ca, trưởng bối chung quy là trưởng bối, cho dù ta nguyện ý thì e rằng mẫu thân cũng chẳng đồng tình. Thái tử lớn lên giống Hoàng hậu cữu mẫu, qua chút thời gian, nhất định so với cữu cữu sẽ không kém gì, nếu ta trở thành Thái tử phi liền có thể giống Hoàng hậu cữu mẫu, cũng có thể trở thành Hoàng hậu một nước, cữu mẫu chẳng lẽ không cảm thấy lựa chọn này đối với Vũ Ca càng có lợi sao?” Dung Vũ Ca cười hỏi, trong lòng nàng vẫn nghiêng về quyết định gả cho Cao Hiên.
Về chuyện Dung Vũ Ca muốn làm Thái tử phi, Vệ Minh Khê có loại cảm giác như trút được gánh nặng, nhưng cũng lại có chút mất mát.
“Đối với ngươi mà nói, xác thật là càng tốt. Nếu ngươi lựa chọn gả cho Hiên Nhi, đương nhiên cũng tốt, ngày sau ngươi chính là thê tử của Hiên nhi, cả một đời này đều là thê tử của Hiên Nhi, vĩnh viễn sẽ không thay đổi, ngươi nếu là con dâu ta, ta sẽ đối đãi ngươi như thân sinh nữ nhi của mình.” Ngữ khí Vệ Minh Khê vô cùng nghiêm túc, nếu Dung Vũ Ca thật sự trở thành Thái tử phi, như vậy tương lai, nàng nhất định sẽ bảo vệ chặt chẽ ranh giới giữa mình cùng Dung Vũ Ca, sẽ không vượt qua dù chỉ nửa phân nửa hào. Nếu nàng sớm một chút biết được quan hệ giữa mình và Dung Vũ Ca sẽ biến thành như vậy, có lẽ bản thân hẳn là nên tránh né Dung Vũ Ca sớm hơn.
Dung Vũ Ca vừa nghe liền ngây ngẩn cả người, trước kia nàng chỉ cân nhắc chuyện trước mắt, Thái tử phi quả thật là thích hợp hơn đối với thân phận hiện tại của mình, nhưng căn bản lại quên suy xét những việc phía sau. Đúng vậy, dựa vào tính tình của Vệ Minh Khê, ngày sau làm thế nào lại dám có bí mật gì với con dâu mà không thể để cho ai biết được chứ? Thiếu chút nữa liền bước lầm, may mà còn có thể vãn hồi.
“Không, ta vẫn là trở thành Hoàng quý phi đi.” Dung Vũ Ca nhanh chóng sửa lại lời nói, chẳng qua nếu muốn gả cho cữu cữu, vậy mình sẽ phải hoàn toàn thay đổi kế hoạch, làm thế nào để mẫu thân đồng ý, làm thế nào để cữu cữu không đụng vào mình, những chuyện này đều là vấn đề bản thân cần cân nhắc kĩ lưỡng.
Nếu Dung Vũ Ca muốn làm Thái tử phi, Vệ Minh Khê còn có thể hiểu được, nhưng muốn làm Hoàng quý phi thì thật sự không có lý do nào thuyết phục cả, nguyên nhân duy nhất Vệ Minh Khê có thể nghĩ đến, Dung Vũ Ca muốn làm như vậy có lẽ là bởi vì mình. Vệ Minh Khê nhìn nữ tử trước mặt, đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng.
“Ngươi có gia thế hiển hách, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, hà tất lại phải ủy khuất bản thân mình như vậy?” Vệ Minh Khê vẫn cho rằng Dung Vũ Ca có thể có một lựa chọn tốt hơn, có thể sống càng thêm tiêu sái tự do cả một đời này, chứ không phải bởi vì mình mà bị trói buộc trong cung, trái lương tâm gả cho cữu cữu ruột thịt.
“Hoàng hậu cũng cảm thấy ta xinh đẹp sao?” Dung Vũ Ca vui vẻ hỏi, chỉ cần sau này có thể ở bên cạnh Vệ Minh Khê, nàng có thể bất chấp hết thảy mọi giá.
“Thiên hạ này có ai không biết mỹ mạo của ngươi chứ? Chỉ là chuyện này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là ngươi rõ ràng có nhiều lựa chọn tốt hơn, có thể tránh đi quyết định như vậy.” Vệ Minh Khê chân thành khuyên nhủ, Dung Vũ Ca từ nhỏ đã may mắn hơn người bình thường rất nhiều, có dung mạo tuyệt thế khuynh thành, lại là hài tử thông minh, phụ mẫu tay nắm trọng quyền hết lòng sủng ái, dựa vào những yếu tố như vậy, Dung Vũ Ca liền có được tự do mà hết thảy mọi nữ tử khao khát, nàng có thể tự do lựa chọn con đường để đi, gần như là có thể tùy tâm sở dục, rõ ràng có thể lựa chọn một con đường rộng rãi tràn ngập ánh nắng, chứ không phải một lối nhỏ quanh co gập ghềnh thiếu sáng suốt như vậy.