BẠN ĐANG ĐỌC
[Đã được sự cho phép từ tác giả gốc]
Tên truyện cover: Chị dâu, nhìn em một chút !
Truyện gốc: Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút
Tác giả : yenvu18
Thể loại: incest, đô thị, trọng sinh
Tổng chương: 96 chương (20 chương ngoại truyện nhưng tôi chắc không làm…
#bachhop
#bhtt
#blackpink
#báchhợptiểuthuyết
#chaelisa
#jensoo
#kimjennie
#kimjisoo
#lalisamanoban
#lichaeng
#nữxnữ
#parkchaeyoung
#trongsinh
Vì sợ một ngày Jisoo trở về băn khoăn loay hoay trước cửa không biết có nên vào nhà hay không, thế nên Jennie mới lắp cảm biến nhiệt ở trước cửa nhà. Ban nãy lúc đang ngồi trong phòng thì nghe tiếng báo có người ngoài cửa, nàng vui mừng chạy ra xem thì thấy là Chaeyoung. Con bé ướt sũng trong mưa đứng trước cửa nhà nàng, hệt như một chú mèo con mắc mưa, đôi mắt cũng đỏ au cả lên, chứng tỏ con bé đã khóc.
“Vào nhà đi con, mưa vậy mà đứng trước cửa không bấm chuông? Bệnh chết! Lớn rồi mà cứ như trẻ con.” Jennie vừa mắng vừa kéo Chaeyoung đi vào bên trong nhà, nàng đi vào bên trong phòng lấy đồ ngủ đưa cho con bé, ép buộc con bé thay đồ mau.
Chaeyoung nhận lấy bộ đồ ngủ rồi đi vào nhà tắm thay đồ, nàng treo đồ ướt của mình lên giá, sau đó hắt xì một cái, mưa đêm cũng thật lạnh! Vừa ra khỏi nhà tắm đã được Jennie trùm một cái khăn tắm to lên đầu, bảo: “Lau tóc đi con, rồi uống ít trà gừng cho ấm bụng.”
“Dạ, cám ơn dì” Nàng lấy khăn tắm vò vò mái tóc dài của mình, nàng đi về phòng ngủ của dì ấy. Dì Jen dường như không chuẩn bị phòng kịp để đón ngoại nhân, thế nên đồ đạc của Jisoo vẫn còn nằm yên trên giường. Chaeyoung giả vờ như nàng không hề thấy gì cả, để cho dì ấy dọn đi những vật dụng của Jisoo đi.
Dì Jen cũng thật ngốc, ai đời lại lấy quần áo Jisoo chồng vào gối rồi ôm gối ngủ. Càng nghĩ Chaeyoung càng thấy thương dì ấy, nếu Jisoo tỉnh rồi tại sao lại không về, chung quy Jisoo và Lisa là hai đại ma đầu bướng bỉnh, các nàng quản không nổi.
“Đợi dì hạ máy lạnh một chút” Dì Jen với tay lấy remote máy lạnh chỉnh nhiệt độ cao hơn một chút, Chaeyoung nhanh chóng chui vào bên trong giường. Những ngày khi Jisoo vừa biến mất nàng ngủ với Jennie mỗi ngày, thế nên chuyện ngủ sỗ sàng như vậy nàng cũng không lạ gì, cứ chui vào chăn ngủ.
Jennie nằm yên vị trên giường, sau đó nghiêng người nhìn Chaeyoung, dùng chất giọng dịu dàng của mình hỏi: “Có chuyện gì mà nửa đêm dầm mưa? Nói dì nghe.”
“Dạ… Dì! Có bao giờ Jisoo làm dì tức tối chưa?” Chaeyoung cũng nghiêng người nhìn dì ấy, hỏi lại.
Jennie mỉm cười, “Cũng không có.”
“Dì thật hiền lành mà!”
“Sao ban nãy dầm mưa? Kể dì nghe.” Jennie lặp lại lần nữa. Ban nãy trời đêm mà còn tắm mưa, thật không muốn sống nữa! Nàng nhìn sơ mà còn thấy giật mình.
Chaeyoung thở dài một tiếng, “Con thấy Lisa mãi không chịu thay đổi, dì Jen, con không thể nào ngồi yên nhìn con bé sa đà như vậy được nữa. Hồi chiều con bé nhắn luyên thuyên rằng ở nhà, vậy mà con lại phát hiện đi bar với hồ bằng cẩu hữu. Con bé rốt cuộc là nói dối, nói dối hết tất cả!”
“Vậy sao? Lisa vẫn chưa cắt đứt liên lạc với họ?” Jennie suy nghĩ trầm ngâm một chút, nàng cũng thử khuyên nhủ Lisa hết lời, nhưng hình như con bé không nghe thì phải. Con bé nói với nàng con bé muốn bắt kịp Chaeyoung, nhưng nàng cũng hết lời khuyên bảo rồi, con bé vẫn nhất định phải khiến bản thân ‘xứng’ với Chaeyoung.
Nhưng xứng ở đây không phải về tiền tài, danh vọng, Jennie nghĩ hai người yêu nhau chỉ nên xứng với nhau về mặt tình cảm. Người này yêu người kia không kém, đó chính là sự xứng đôi. Chẳng cần biết tiền bạc ai nhiều hơn, danh vọng ai cao hơn, sắc đẹp ai đẹp hơn. Nếu cứ so đo, như vậy không phải yêu, như vậy rất giống trẻ con ganh đua nhau.