[Bhtt] [Trọng Sinh] [Cover] [Chuyển Ver] Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút ! – Chương 67 : Nữ nhân ngốc – bhtt.net

[Bhtt] [Trọng Sinh] [Cover] [Chuyển Ver] Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút ! - Chương 67 : Nữ nhân ngốc

BẠN ĐANG ĐỌC

[Đã được sự cho phép từ tác giả gốc]
Tên truyện cover: Chị dâu, nhìn em một chút !
Truyện gốc: Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút
Tác giả : yenvu18
Thể loại: incest, đô thị, trọng sinh
Tổng chương: 96 chương (20 chương ngoại truyện nhưng tôi chắc không làm…

#bachhop
#bhtt
#blackpink
#báchhợptiểuthuyết
#chaelisa
#jensoo
#kimjennie
#kimjisoo
#lalisamanoban
#lichaeng
#nữxnữ
#parkchaeyoung
#trongsinh

Sau khi đi làm ở công ty về, Joohyun đi ngang qua chợ sẵn tiện mua một ít cá, một ít rau rồi về nhà. Đoạn đường từ chợ về nhà cũng không quá xa, thế nên nàng chỉ thường đi bộ, mấy ngày hôm nay nhà nàng có khách – cô bé Trí Tú nàng cứu ở bãi biển hôm trước, thế nên Joohyun mua thêm đồ ăn về bồi bổ cho cô bé.

Trí Tú không phải người ở xứ này, cô ấy có dáng vẻ của một tiểu thư giàu có, khi gương mặt nhỏ nhắn đó đỡ sưng bầm Joohyun đã không nhịn được mà cảm thán, thật là một cô bé xinh đẹp! Trí Tú không còn người thân, cô đã nói với nàng như thế, cô bé cũng không còn bất kì người nào để liên hệ khiến nàng cảm thấy thương cô vô cùng.

Mang theo lô lốc túi bóng vào nhà, nàng đặt chúng xuống rồi bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, nhà nhỏ như vậy chỉ cần dọn một chút là xong. Sau đó nàng bắt đầu vo gạo nấu cơm, sau đó mới đi tắm. Mấy hôm nay ChanYoung thua bạc thường về đây ăn cơm, cô vợ bé của hắn là một người rất thực dụng, hôm nào không có tiền thì không được ăn cơm ở nhà. Mà Joohyun lại là một người ngu ngốc.

Jisoo cảm thấy chị ta có vẻ ngu ngốc, mà ngu ngốc ở đây không phải theo nghĩa đáng yêu giống như heo ngốc nhà cô, chị ta là dạng người cần phải răn đe để có thể thông minh hơn. Chị ấy biết chồng mình ngoại tình, thế nhưng vẫn cho về ăn cơm, đúng là ngu ngốc hết chỗ chữa!

Dù chân bị gãy nhưng Jisoo không hề ngủ bên dưới lầu, cô dù có đau cũng cố đi lên trên gác lửng rồi nằm đó. Chủ nhật này bác sĩ nói với cô rằng có thể tháo bột ở chân và đi lại bình thường, Jisoo cũng quyết định sẽ đi xin việc, dù sao không làm việc mà cứ xài tiền, tiền có chất thành núi cũng không xài đủ.

Cơm cơ bản cũng nấu xong, Jisoo nằm ở trên gác đã ngửi được mùi thịt kho vừa chín. Cô vẫn không ngừng vẽ vời trên giấy, tờ giấy này cô mua ở hiệu tranh đầu ngõ, cả viết chì cũng mua ở đó, hầu hết là loại rẻ tiền. Nhưng cô không thôi nhớ Jennie, cô muốn họa ra dáng vẻ của nàng ấy, khi Jennie cười, khóe miệng duyên dáng thế nào, đôi mắt cong cong ra sao, tất cả cô đều họa hết vào giấy.

Jisoo nghe tiếng ChanYoung đi vào bên trong nhà, cô nhanh chóng cất giấy của mình bên dưới giường, sau đó nằm yên lặng giả vờ ngủ. Hắn vừa ăn cơm vừa làu bàu rằng mình thua bạc hết bao nhiêu tiền, ý định sẽ lấy thêm từ chị Joohyun một ít. Nhưng lúc này chị ấy có vẻ như còn xót lại một chút thông minh, đã biết đem tiền đi giấu.

Hắn vừa ăn vừa lèm bèm, đôi khi buông ra một câu chửi thề tục tĩu. Jisoo ở trên gác nghe rõ mồn một, cô im lặng, tự nghĩ không biết tại sao chị ấy lúc còn trẻ lại muốn lấy người đàn ông như thế này.

Sau khi ăn cơm xong, ChanYoung bưng nồi cơm đi lại gần bồn rửa chén, Joohyun thấy vậy bèn đi lại gần, nắm cánh tay hắn lại hỏi: “Anh định làm gì?”

Hắn giật tay mình ra khỏi tay chị ấy, gằng giọng nói: “Ăn không hết thì đổ, ngày nào tao không đổ mà mày hỏi?”

“Của Trí Tú ăn nữa… Anh đổ làm gì?” Joohyun định giành lấy nồi cơm nhưng hắn nhanh tay hơn, hắn vứt nồi cơm úp ngược xuống đất, còn hung hăng đá một cái, “Tao biết nó ăn tao mới đổ, bình thường tao đổ làm gì?”

“Trí Tú ăn đều trả tiền, có ăn giựt của ai đâu?” Joohyun tiếc nồi cơm nóng mình vừa nấu ban nãy, nhưng nghe vào tai hắn thành một câu trách cứ, thế nên hắn vung tay tát chị một cái, mắng: “Ý mày là tao ăn không trả tiền? Mày cũng hay rồi đó!”