[Bhtt] [Trọng Sinh] [Cover] [Chuyển Ver] Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút ! – Chương 57 : Tại tôi tất cả – bhtt.net

[Bhtt] [Trọng Sinh] [Cover] [Chuyển Ver] Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút ! - Chương 57 : Tại tôi tất cả

BẠN ĐANG ĐỌC

[Đã được sự cho phép từ tác giả gốc]
Tên truyện cover: Chị dâu, nhìn em một chút !
Truyện gốc: Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút
Tác giả : yenvu18
Thể loại: incest, đô thị, trọng sinh
Tổng chương: 96 chương (20 chương ngoại truyện nhưng tôi chắc không làm…

#bachhop
#bhtt
#blackpink
#báchhợptiểuthuyết
#chaelisa
#jensoo
#kimjennie
#kimjisoo
#lalisamanoban
#lichaeng
#nữxnữ
#parkchaeyoung
#trongsinh

Trên sàn đất lạnh giá, Jisoo bị ai đó giẫm một chân vào đầu, nàng đau đến độ tỉnh dậy. Mở đôi mắt lèm nhèm của mình ra, Jisoo lại bị nhóm đám người vây đánh. Nàng dùng đầu gối cũng biết kẻ chủ mưu là ai, thế nên nàng hét, “Lần trước mày còn chưa sợ? Muốn chết?”

Jung Man cười ha hả một tiếng, nói: “Tao sợ mày chắc? Lần này chỉ sợ cái mạng của mày cũng chả còn để về.”

“Mày gan đấy.” Nói rồi Jisoo vùng vẫy chống trả, nhưng sức lực của một người con gái so với một đám đàn ông cao to lực lưỡng, quả nhiên có sự chênh lệch. Nàng cảm nhận được những cú đá đau đến thấu xương, cảm giác máu từ bên môi mình cũng chảy xuống rồi, môi đau nhức như bị rách.

Jung Man đi lại gần chỗ Jisoo, mạnh tay giật mái tóc của nàng lên, phun xuống một ngụm nước bọt, “Cái thứ ô uế như mày. Mày làm gì Jennie? Hả?”

“Liên quan đến mày?” Jisoo lau đi nước bọt trên trán mình, nàng hừ một tiếng, cũng không nhường nhịn hắn ta một lời nào.

Một cái tát mạnh mẽ giáng xuống bên má nàng, cái tát đau đến nóng rát, Jisoo cắn răng chịu đựng cái đau, cũng không la lên một tiếng nào. Jung Man càng đánh càng hăng, hắn hung hăng đạp xuống bụng nàng một cái.

“Con điếm này”

Vừa mắng con điếm này hắn vừa đạp xuống một cái, Jisoo đau đến độ muốn ngất đi. Hắn ta thì càng thấy nàng đau đớn càng hăng lên, vừa đánh vừa mắng, “Tao không ngờ là mày dám làm vậy! Con điếm! Hôm nay tao đánh chết mày.”

“Mày đánh tao cũng không lấy lại được Jennie đâu” Jisoo phun ra một miệng máu tươi, vết rách trên môi cứ tuôn máu ra, tràn vào bên trong miệng một mùi tanh tưởi. Nàng không thể không phun hết chúng ra ngoài, “Mày… Mày không bao giờ có được!”

“Tao làm sao có được? Mẹ kiếp, có đứa đồng tính bệnh hoạn như mày ở bên cạnh nó, tao làm sao có được? Mày ép nó ngủ với mày đúng không? Mẹ kiếp! Con điếm bẩn thỉu!” Jung Man vừa nói vừa tức giận, hắn lại giáng xuống bên má Jisoo một cái tát.

“Mày biết những gì?”

Hắn hừ một tiếng trong miệng, cười đểu, “Một mình tao biết? Mày có nghĩ vì sao Jennie nghỉ làm không? Tại – vì – mày! Còn không phải vì chuyện bại hoại với mày bị lộ? Mày biết nó yêu công việc đến độ nào không?”

Thì ra, cái lý do mà nàng gặng hỏi mãi là đây. Dì ấy bị người ta ép nghỉ chứ không phải tự nghỉ, thì ra là do nàng tất cả.

“Mày nói dối.” Jisoo cũng không cứng miệng được nữa, thì ra bản thân nàng lại gây ra lỗi lầm lớn đến vậy. Jennie của nàng là một người cuồng công việc, không thể nào muốn ở nhà dọn dẹp nhà cửa, làm vợ nàng được. Dì ấy lừa nàng, dì ấy bị người ta ép nghỉ, thanh danh cũng không còn trong sạch.

“Tao nói dối mày làm gì? Dù sao hôm nay mày cũng chết trong tay tao. Nên chả có con mẹ gì phải nói dối.” Jung Man lại nắm lấy mái tóc dài của nàng, mạnh bạo giật lên ép buộc Jisoo nhìn vào mặt mình, “Còn không phải tại mày? Thằng San Tae tao giết rồi, lại xuất hiện con ranh là mày.”

“Mày giết San Tae?” Jisoo nghe đến đó bèn vùng vẫy đứng lên, người giết San Tae là hắn, chính là gương mặt giả nhân giả nghĩa này sao? Vậy mà Nam San Tae chết rồi vẫn muốn nàng giúp hai người bọn họ đến với nhau, vậy mà…