[Bhtt] [Trọng Sinh] [Cover] [Chuyển Ver] Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút ! – Chương 27 : Ngoại trừ con ra, ai cũng bẩn – bhtt.net

[Bhtt] [Trọng Sinh] [Cover] [Chuyển Ver] Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút ! - Chương 27 : Ngoại trừ con ra, ai cũng bẩn

BẠN ĐANG ĐỌC

[Đã được sự cho phép từ tác giả gốc]
Tên truyện cover: Chị dâu, nhìn em một chút !
Truyện gốc: Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút
Tác giả : yenvu18
Thể loại: incest, đô thị, trọng sinh
Tổng chương: 96 chương (20 chương ngoại truyện nhưng tôi chắc không làm…

#bachhop
#bhtt
#blackpink
#báchhợptiểuthuyết
#chaelisa
#jensoo
#kimjennie
#kimjisoo
#lalisamanoban
#lichaeng
#nữxnữ
#parkchaeyoung
#trongsinh

Nếu như mọi hôm Jennie đòi chia tay, Jung Man đều có thể dằn xuống lòng tự trọng để xin lỗi, để làm huề với cô. Nhưng hôm nay Jung Man giận dữ thật sự, hôm qua vừa mới hống hách vì giành được lời xin lỗi của Jisoo, hôm nay lại bị Jisoo chơi lại một vố đau đến thế, hắn thật không cam tâm!

Nhưng Jisoo là động vật mang máu điên trong người, chẳng khác gì một chú trâu điên, không ai dám động vào. Nếu Jisoo bảo với Jennie là không được tiếp xúc với Jung Man nữa, có mười Jennie cũng không dám. Jung Man vẫn thường ăn dầm nằm dề trước cửa để lay động lại suy nghĩ của Jennie, thế nhưng hầu như đều vô dụng.

Jennie đi làm là do Jisoo chở đi, rước về cũng là Jisoo rước, trước nay luôn thế. Vì Jisoo bị bệnh nên nàng luôn cách ly mình với xã hội, trốn trong những góc khuất của mình, thứ duy nhất mà Jisoo có là tình thương của Jennie, người duy nhất mà Jisoo có cũng chính là Jennie. Jennie dần dần biến thành lẽ sống của Jisoo, thành tất cả mà Jisoo nương nhờ.

Vậy nên Jennie từ mẹ chồng biến thành điểm chí mạng của Jisoo, tình thương của Jennie làm cho tâm hồn giận dữ của Jisoo dần trở nên mềm mỏng, cũng chính tình yêu của Jennie khiến quỷ dữ trong Jisoo trỗi dậy. Chúng luân phiên nhau dày vò tâm hồn mỏng manh của Jisoo, khiến nàng đắm chìm trong hỉ nộ ái ố. Nàng có thể vui trong phút chốc, cũng có thể buồn trong phút chốc, lại giận dữ tiếp theo lại nũng nịu, nàng còn chẳng biết nàng có phải bị thần kinh rồi không. Nhưng tất cả cảm xúc của Jisoo đều là do Jennie, mẹ chồng của nàng mang lại.

Nhưng hôm nay đến lịch Jisoo đi tái khám, một tháng thường Jisoo sẽ đi tái khám một lần, ngày hôm đó Jennie sẽ tự lái xe đến chỗ làm. Sau khi làm việc xong, Jennie thơ thẩn nhìn bầu trời lam nhạt đang chuyển dần sang tối, cảm giác trong lòng cứ ngày một ngổn ngang, không biết mình đang là ai, đang làm gì nữa.

“Phó tổng, chiều nay có muốn ở lại dùng cơm với mọi người không?” Trợ lý của Jennie tuổi tầm hai mươi lăm, dáng vẻ thước tha xinh đẹp này khiến Jennie chợt nhớ đến cô gái nhỏ nhắn ở nhà. Nhìn ai Jennie cũng có thể thấy Jisoo, cô thật bệnh rồi.

“Không, chị phải về nhà chuẩn bị cơm rồi, để Jisoo ăn cơm một mình không nên” Nói rồi Jennie đứng lên dọn dẹp đồ đạc cho vào túi xách, sau đó mỉm cười lướt qua trợ lý của mình, hệt như một bà nội trợ tới giờ phải ở nhà nấu cơm cho chồng con ăn.

Sau khi Jennie khuất dần ra cửa, trợ lý của cô mới âm thầm che miệng nói chuyện bái quái, “Phó tổng của mình đội con dâu lên đầu quá. Cái cô Jisoo đó nhìn là thấy ghê gớm rồi.”

“Ghê gớm mới lấy được con trai của phó tổng chứ bà” Nhân viên A cũng góp lời, thật ra tính tình của phó tổng rất tốt, làm việc ở đây rất lâu nên ai cũng kính nể. Chỉ có sự xuất hiện của cô con dâu làm mọi người không ưng lòng, nàng ta cũng quá ăn hiếp phó tổng của mọi người rồi!

Nhân viên B mang ly cà phê đi rửa, nghe chuyện bèn đứng lại nói chiêm vào, “Jisoo đó nổi tiếng điên khùng mà. Nhỏ đó muốn gì thì phải là cái đó, nghe sự tích khi con trai phó tổng còn sống không? Nhỏ đó muốn ăn cơm của phó tổng nấu, nửa đêm con trai của phó tổng phải chạy từ tỉnh B chở ả về. Bắt phó tổng dậy nấu. Ghê gớm chưa? Con dâu mà tưởng là mẹ của phó tổng không”