[Bhtt] Tiểu Thư Của Erza Scarlet – Chương 44 Quỷ Ăn Hồn – bhtt.net
  •  Avatar
  • 97 lượt xem
  • 1 tháng trước

[Bhtt] Tiểu Thư Của Erza Scarlet - Chương 44 Quỷ Ăn Hồn

Nhắc đến Minerva và Erza thì hai người đã đặt chân đến Quốc đảo Angloce vào năm ngày trước.

Nhanh chóng tiến hành nhiệm vụ, đẩy nhanh tiến độ điều tra vì nếu kéo dài sợ là có chiến tranh giữa hai nước.

Mà nguyên nhân là Erza cầm kiếm chĩa vào Hoàng tướng Anglier vì cái tội dám ve vãn người đã có chủ.

Sáng sớm thì Anglier đã mặt dày đến chào hỏi còn động tay động chân với Minerva khiến Erza ghen mắt nổi đom đóm.

Triệu hồi kiếm cùng Anglier chém nhau trước sự bất lực của Angliar và Minerva, một người hay quạo gặp một người hay chọc nên Minerva cũng chẳng buồn ngăn cản.

“Tiểu thư Minerva thật có mắt nhìn người đấy!”

“Cảm ơn Hoàng nữ đã khen, chỉ là vô tình vớ được bảo bối thôi”

Ở đình nghỉ mái phía xa xa là Angliar cùng Minerva đang thản nhiên thưởng trà quý, mặc kệ bên kia Erza và Anglier sống chết hơn thua nhau.

“Cơ bản lũ cướp biển đã được dọn sạch, chỉ là…”

“Tiểu thư Minerva cứ việc nói”

“Hình như Quốc đảo của các cô đang cất giấu bí mật nào đó? Tôi đoán có phải không?”

Minerva nheo mắt nói ra phán đoán của mình khiến bàn tay nâng tách trà của Hoàng nữ khẽ khựng lại.

“Cùng với Thuật quỷ ăn hồn có liên hệ? Mới thu hút đống xác sống đó như vậy”

Hoàng nữ Angliar đã đánh giá thấp giác quan thứ 6 của Minerva nên chỉ biết nghiền ngẫm, quyết định nói ra cội nguồn của sự việc.

“Không giấu được con mắt tinh tường của tiểu thư đây… Bên dưới Hoàng điện Angloce là thể xác của Cựu hoàng nữ Angloce, người bị dân chúng phản đối vì muốn tạo ra một quân đội xác sống bởi Thuật quỷ ăn hồn”

“Xuất phát từ việc muốn sở hữu quân đội hùng mạnh cho quốc đảo nhưng càng về lâu, thân xác của người quá cố đều không được ngủ yên”

“Từ đó oán khí càng nặng, tìm đến chủ nhân Thuật ăn hồn mà báo oán…”

Angliar nhẹ giọng nói, chất giọng pha rõ sự phiền muộn cùng đau lòng bởi người đó là mẹ thân sinh của mình.

“Vậy chỉ cần tiêu hủy thân xác của người thi triển thuật là oán khí sẽ biến mất?”

Minerva nhanh chóng nắm bắt trọng tâm vấn đề, oán khí chỉ tìm đến người thi triển Thuật, thảo nào cứ đem Quốc đảo vào tầm nhắm.

“Thân xác của Cựu hoàng nữ không thể hủy…”

Hoàng nữ Angliar cắn răng nói, máu mủ thân sinh làm sao nói hủy là nhẫn tâm hủy đi!

Cựu hoàng nữ cũng dốc lòng vì dân vì nước, chỉ là chọn sai cách, bước lầm đường nên mới lâm vào tình thế như vậy.

Hai chị em Angliar và Anglier đều cố gắng tìm biện pháp giải quyết tốt hơn nên mới đồng ý nhượng bộ khu vực mỏ đá quý với Fiore.

“Báo, Hoàng thân Kris cầu kiến”

“Không thấy ta đang tiếp khách quý sao?”

Tên binh lính vội vàng dập đầu xin lỗi, nhanh chóng giữ lấy mạng chạy đi khi bị Hoàng nữ chất vấn.

“Chế độ hà khắc thật”

“Các ngươi là ai?”

Nhìn hai người phụ nữ ung dung từ xa đi đến làm Hoàng nữ Angliar cảnh giác đứng dậy quan sát.

Minerva tuy ngồi quay lưng không thấy được diện mạo nhưng nghe giọng đã biết là mẹ vợ mình nên lên tiếng trấn an Angliar.

“Họ là người quen của tôi”

Hoàng nữ Angliar nghe Minerva nói đỡ cũng không bày ra bộ dáng đối nghịch, chậm rãi đánh giá thực lực của hai người trước mắt.

“Minerva ở đây rồi Erza đâu con?”

Irene chỉ thấy mình ên Minerva ngồi thì tìm kiếm bóng dáng con gái ruột mình, theo hướng nhìn của Minerva thì bắt gặp hai thân ảnh đang đánh nhau chí choé.

“Hai vị này là…?”

“Ta là Irene, mẹ của hai đứa này còn đây là Selene – vợ ta”

Kéo ghế để Selene ngồi xuống, Irene thản nhiên chạm vào bộ ấm đắc tiền, miệng vừa giới thiệu, tay vừa rót trà cho vợ rồi mới tới lượt mình.

“Vị mỹ nhân tóc vàng này…”

Anglier đang đánh nhau khí thế với Erza thì bỗng dưng quay gót chạy về phía đình khi thấy bóng dáng của hai người vừa mới đến.

Vốn đã từ bỏ Minerva đã có chủ nhưng Anglier thích kiếm cớ để giao chiến với tay kiếm kì cựu như Erza.

Lần này gặp Selene dung mạo tuyệt mỹ càng thêm phấn khích chào hỏi, mặc kệ cái nhìn cảnh cáo từ chị gái mình.

Selene tất nhiên còn ghim vụ Kris nên chẳng né tránh, thoải mái để Anglier đặt tay lên bả vai mình chào hỏi.

Tay vừa chạm đến vải vóc trên người Selene thì Anglier đã bị đánh văng, nện thẳng vào cột đá phía xa, đau đớn kêu lên một tiếng.

Angliar nhìn đứa em gái lắm tật của mình chỉ biết thở dài, lúc nãy đã cảnh cáo vì biết Selene cũng là hoa đã có chủ rồi.

“Mẹ sao hai người lại ở đây?”

“Đi du lịch lạc lên đây”

Irene trả lời câu hỏi của Erza một cách tỉnh bơ làm khoé miệng cô con gái giật giật nhưng cũng không dám cãi.

Anglier ôm cánh tay đau nhức lết về phía sau chị gái, thầm than Irene chỉ liếc mắt một cái mà đã đánh văng Anglier ra hơn trăm mét.

“Nói chớ ta cảm nhận được sự tồn tại của Thuật cổ xưa ở đây nên lên tìm hiểu chút!”

Minerva nhanh trí kể rõ đầu đuôi cho Irene nghe dù sao mẹ vợ cũng là một pháp sư lão làng sống hơn 400 năm, mấy cái thuật này có lẽ không làm khó được bà.

“Phân tách ra là được rồi”

Irene nghe xong câu chuyện cũng chỉ nhàm chán chép miệng, bà còn tưởng sẽ gặp được người đủ sức duy trì Thuật quỷ ăn hồn kia chứ!

Hoàng nữ Angliar thấy thái độ của Irene không phải nói đùa liền chân thành cầu khẩn, mong Irene giúp bảo toàn thân xác cho mẹ mình.

Dù sao cũng là nhiệm vụ của con gái, Irene ngẫm nghĩ gì đó rồi giao kèo bí mật với Hoàng nữ Angliar mới chịu đồng ý giúp đỡ.

Chỉ mất hơn nửa ngày, Irene cùng Hoàng nữ Angliar ra khỏi tầng hầm của Hoàng điện, vui vẻ thông báo thành công thuận lợi.

Đám oan hồn vì không tìm được chủ thể nữa nên oán khí dần tan, kết hợp thêm Thuật pháp của Irene khiến chúng mau chóng tiêu tán, trở nên vô hại.

Không đến hai ngày, vấn đề nan giải của Quốc đảo Angloce đã được giải quyết xong làm phía bên Fiore an lòng, chuẩn bị ăn mừng.

Theo giao kèo, Hoàng nữ và Irene lén lút gặp mặt trước khi rời khỏi Quốc đảo, nhận được viên kim cương đỏ quý hiếm đúng với yêu cầu làm Irene hài lòng.

Nâng nó trong tay, Irene niệm một câu chú, viên kim cương phút chốc sáng bừng lên, tái tạo thành mặt dậy chuyền khắc chữ IS.

Quốc đảo Angloce cho hẳn một du thuyền xa hoa để tiễn bốn người về lục địa Fiore còn mang theo cả bản kí kết về nhượng quyền mỏ đá quý.

Đêm đó, Erza và Minerva ngoan ngoãn lánh mặt trong khoang phòng chừa lại không gian riêng tư ngoài boong thuyền cho Irene.

“Sel…tặng em”

Irene lo lắng đến đổ mồ hôi tay, bao nhiêu câu chữ trong đầu mà miệng chỉ nói được ba chữ rồi đưa sợi dây chuyên cho Selene.

Ngồi đối diện nhìn thấy viên kim cương đỏ quý hiếm khiến khoé mi Selene nâng lên ý cười.

“Sao vậy? Lại làm gì có lỗi với em nên tặng quà à”

“Không…không có. Chị biết em không còn để bụng vụ Kris nhưng mà vẫn muốn tặng cho em… Muốn em vui vẻ”

Sống lâu như vậy lần đầu tiên Irene khó khăn sắp đặt câu chữ trên miệng khiến Selene cười thành tiếng vui vẻ.

“Em tự đeo à?”

“Để chị đeo cho em”

Irene rốt cuộc cũng lấy lại được dũng khí, đứng dậy vòng ra sau đeo sợi dây chuyên được làm tinh xảo lên chiếc cổ thon của Selene.

Tấm tắc nhìn viên kim cương đỏ chói mắt ở trước ngực Selene, đồng thời dung hợp với màu mắt đỏ rực quyến rũ của nàng.

“Hình như chúng ta còn thiếu một thứ”

“Thứ gì?”

Irene nghe Selene nói, cau mày suy nghĩ bản thân có quên gì quan trọng hay làm gì thiếu sót hay không thì nghe được hai chữ từ miệng Selene khiến đại não cô ngơ ngác.

“Lễ đường”