[Bhtt] [Lôilam] [Tổng Hợp Short Fic] Tân Cam Tần Nguyện – Tiểu tam thích phụ nữ[3] – bhtt.net

[Bhtt] [Lôilam] [Tổng Hợp Short Fic] Tân Cam Tần Nguyện - Tiểu tam thích phụ nữ[3]

Tân Chỉ Lôi lang thang ngoài đường, cô ghé công ty xem tình hình. Đặt bánh và hoa ở cốp xe, bước vào cửa công ty, thư ký đã đưa cho cô vài hộp đồng. Khiến Tân Chỉ Lôi gấp gáp kí nhận, bỗng dưng lại có khách hàng từ nước ngoài đến xem xưởng sản xuất. Cô nhanh chóng chỉnh lại quần áo đi tiếp khách hàng

Cô không nói cho ai biết việc bản thân có công ty tư nhân riêng, xem như là che giấu. Tân Chỉ Lôi có thể quản lý từ xa, nên việc ở nhà thường xuyên rất là bình thường

Tân Chỉ Lôi cho khách hàng xem sản phẩm, họ ngỏ ý muốn mời cô một bữa. Cô đồng ý, dù gì cũng còn sớm

Về nhà đã tối khuya, do quá hăng say cô quên mất bóa hoa và bánh kem. Tân Chỉ Lôi mở cốp xe, vẫn còn đó. Cô bước vào nhà thấy nàng đang ở bếp, nhón chân lén lút từ đăng sau khều vai nàng

-“Tặng chị nè!”_Tân Chỉ Lôi đặt vào tay nàng

-“Ừm…!”_Nàng chỉ ậm ừ thèm mở hộp bánh ra ăn

Tân Chỉ Lôi mơ mộng nàng sẽ tha thứ nhưng sự thật lại khiến người ta đau lòng. Bó hoa cô tặng bị vứt vào sọt rác, bánh kem cũng bị vứt đi cùng. Tân Chỉ Lôi nuốt khan, thở dài, cố gắng kiềm nén cơn giận của mình. Thật sự tính cô rất nóng nảy nhưng đó là nàng cô không dám quát dù chỉ nửa câu

Bình tĩnh! Chỉ Lôi! Mày phải bình tĩnh

Cô đi lên phòng, chộp lấy chiếc ly thủy tinh đập xuống sàn, mảnh thủy tinh văng tung tóe khắp nơi. Mỗi khi Tân Chỉ Lôi thức giận cô đều đập một món gì đó

Một tiếng vang rất giòn, nàng nghe thấy liền chạy ra xem. Phát ra từ phòng của cô…

Tần Lam định gõ cửa mà thôi nàng rút tay lại, chuyện của ai nấy lo!

●●●

Tân Chỉ Lôi sáng sớm bước xuống bếp, do hôm nay dậy trễ. Cô cứ nghĩ nàng sẽ nấu cho cô cái gì đó, đảo mắt xung quanh bếp chẳng có thứ gì nhét vào miệng. Nhìn thấy chiếc giày của hắn, chắc có lẽ đi công tác về rồi. Chắc đi ngủ không chừng

-“Sao chị không nấu cơm cho em?”

-“Chị quên….em ra ngoài ăn tạm đi”

-“Lạ vậy? Quên có mình em thôi. Thú dị thật! Anh ấy có ăn còn em thì không?”

-“Chị nấu cơm cho chồng chị là sai à? Chị chỉ nấu đủ cho gia đình….còn em….”

Nàng nói chưa hết câu, Tân Chỉ Lôi đã đẩy nàng bỏ đi. Cô phóng xe như bay trên đường lớn, trước giờ lần đầu tiên mà bản thân bị thừa thải đến vậy. Cô bất lực chạy xe trên đường lớn, tâm trạng xuống dốc. Gặp thứ gì cô cũng khó chịu, nhăn nhó đến mức các nhân viên trong công ty cũng sợ ngang

[Em đâu rồi? Sao không thấy em ở nhà]

[Em đi chơi với bạn tí! Tối em về nhà~]

[Đi cẩn thận]

Khấn Hữu nhắn cô, Tân Chỉ Lôi trả lời. Tắt luôn điện thoại, cô tập trung vào công việc

●●●

Cả tuần nay, cô tối mặt với công việc, hắn cũng vậy. Có ngày hôm đó, hắn đón cô đi ăn đến tận khuya cả hai mới về nhà. Tần Lam bước xuống mở cửa đã thấy Tân Chỉ Lôi và chồng mình đi cùng với nhau, nàng cụp mặt xuống

Hắn lén lút nói chuyện với ai đó vào giữa đêm, nghe được giọng quen thuộc. Tân Chỉ Lôi tức cười, đang trốn vợ ngủ cùng với cô, nửa đêm thì nói chuyện với cô bạn của mình

Hài thật

Hắn qua lại với rất nhiều người, cô chỉ là một trong số đó. Thật may mắm, cô là con gái của sếp lớn. Mới được ở nhà này

Tân Chỉ Lôi lại đi sớm về muộn, thậm chí còn đến sáng mới về nhà. Do tiếp đối tác sử dụng rượu liên tục, ăn uống không đều độ nên cô đã bị đau dạ dày…..

Vừa mới bước khỏi giường, bụng cô đau nhói đến mức cô không đi nổi. Nằm lì trên giường đến trưa….

Tần Lam thấy cô giờ này vẫn chưa xuống lầu, hắn lên tìm cô thì không thấy phản hồi. Tân Chỉ Lôi có thói quen hay khóa cửa phòng, chẳng ai biết cô đang làm gì ở bên trong

Cố chớp mắt để ngủ, tạm thời quên đi cơn đau một chút. Tân Chỉ Lôi vẫn không chịu nổi, xuống dưới bếp chẳng thấy ai. Cô bí quá mới lên tìm nàng

-“Chị…nấu giùm em tô cháo được không?”

-“Không! Em tự làm đi, chị không rãnh”

-“Giận gì hoài vậy trời!”_Giọng cô nghẹn lại, bất lực quay trở về phòng

Nhấc máy gọi cho Cố Hữu Chi, cậu ta bấm chuông cửa. Lúc sau thì Tần Lam mở cửa cho Cố Hữu Chi

“Đẹp thật!”

-“Chị mang này cho Chỉ Lôi giúp em nhen, cảm ơn chị”_Cố Hữu Chi đặt bịch cháo và thuốc lên tay nàng rồi lái xe chạy mất

“Em ấy bị gì vậy? Mà thôi liên quan gì đến mình”

Tần Lam gỡ cửa phòng cô, đặt đồ trước cửa phòng. Chắc hồi cô ra lấy nên nàng chẳng quan tâm mà dẫn Chỉ Hoa đi siêu thị mua đồ

●●●

Tần Lam về nhà với một mớ đồ, nàng sắp xếp chúng, cũng đã tối khuya. Nàng tắm rồi thay đồ cho Chỉ Hoa đến khi bước lên phòng, nàng mới đơ ra. Đồ ăn và thuốc vẫn còn ở chỗ cũ

Nàng bắt đầu lo lắng, nhưng vì bản thân đang giận dỗi cô. Tần Lam chẳng quan tâm mà đi dỗ Chỉ Hoa ngủ

Con bé đã ngủ say, nàng mỉm cười. Tần Lam nằm không yên được, trái tim mách bảo nàng đi sang phòng cô. Lý trí thì giữ bản thân ở lại, quan tâm người đã cưỡng gian mình làm gì

Con tim đã thắng, nàng đi sang phòng của cô. Gõ cửa, chuyển sang gọi

Không ai hồi âm

Tần Lam bắt đầu hoảng rồi, nàng đi tìm chìa khóa dự phòng. Hối hả chạy lên, định mở cửa thì….

-“Cái gì? Sao kêu lắm thế”_Tân Chỉ Lôi chập chững bước ra, một tay ôm bụng đi. Khuôn mặt cô tái nhợt, mồ hôi đổ ướt đẫm chiếc áo thun của cô

-“Chị…thấy gõ cửa hoài không thấy em trả lời nên mới….”_Nàng lắp bắp

-“Ừm! Cảm ơn đã quan tâm người thừa thải như tôi. Tôi ổn về phòng đi”_Tân Chỉ Lôi lấy đồ ăn và thuốc, cô đi xuống bếp. Cố gượng mình đi hâm lại, mặc dù bụng cô rất đau, đau đến mức khiến cô cũng phải chảy nước mắt. Cữ động thôi cũng đã đau lắm rồi

-“Em bị sao thế? Sốt hả? Để chị xem”

Tân Chỉ Lôi dùng tay ngăn lại, cô hất tay nàng

-“Chị muốn quan tâm em thôi mà! Làm gì quá vậy”

-“Ừ tôi làm quá đấy! Thì sao? Khụ”

Tân Chỉ Lôi tức giận, trượt tay làm đổ tô cháo xuống cống thoát nước ở bồn rửa chén

Cô ực luôn mấy viên thuốc vào trong bụng, mặc dù vẫn chưa ăn gì. Nhưng cái tính cô giận dỗi là như quậy, luôn làm cho người khác khó chịu. Tân Chỉ Lôi đi lên phòng, ngồi một góc, cô thật sự phát sốt rồi

Tần Lam cảm thấy tội lỗi, nàng xoắn tay áo lên. Nấu cho cô bát cháo mới, khoảng lúc sau… nàng mang lên phòng, lần này Tần Lam không thèm gõ cửa mà dùng chìa khóa dự phòng mở ra

-“Em ăn đi….tôi nấu cho em đó”

-“Không ăn! No rồi”

-“No con khỉ! Há miệng ra”_Nàng múc muỗng cháo đưa trước miệng cô, rằn giọng ra lệnh

Đúng thật có kinh nghiệm chăm trẻ con có khác, nàng rằn giọng tí là đám trẻ con sợ ngay. Tân Chỉ Lôi sợ quá mà há miệng ra, nàng kiên trì đút cho cô từng muỗng cháo ấm vào bụng. Có tí gì đó, bụng cô đỡ đau hơn rất nhiều

Tần Lam sờ trán của cô, sốt rồi….nàng đi lấy miếng dán hạ sốt cho cô

-“Xin lỗi! “_Tân Chỉ Lôi suy nghĩ lắm mới nói ra

-“Ăn hết tô cháo này đi, tôi tha cho em”_Tần Lam liếc mắt

-“Được”_Tân Chỉ Lôi ăn hết tô cháo, cô cảm thấy đỡ hơn hồi nảy

-“Ở lại với tôi đi….mà…nha!”

-“Không giận chị à? Chị nói lời quá đáng với em như vậy?”_Nàng vén tóc cô, mồ hôi ướt cả trán, đầm đìa cả áo thun cũng vậy. Tần Lam đi lấy quần áo cho cô, lấy khăn giấy lau mồ hôi

-“Không a~”

-“Xin lỗi em…chị nóng quá nên mới….mong em đừng giận”

Tân Chỉ Lôi lắc đầu, cô không muốn giận một đóa hoa xinh đẹp như thế này

-“Ngủ lại đi mà~”

-“Lỡ chồng chị về làm sao?”

Cô biết gõ hắn ta đang ở đâu, cô bạn xinh đẹp của mình sẽ giữ chân hắn. Tân Chỉ Lôi cười gian

-“Không sao! Chị yên tâm hắn nào dám quát em, cái gan nào của hắn cho phép chứ”

Tần lam đêm đó ngủ cùng cô, Tân Chỉ Lôi luồn tay ôm eo nàng. Còn vùi đầu cổ của nàng, hăng say ngủ đến tận trưa này hôm sau

●●●

Bụng cô đã đỡ đau hơn hẳn nhờ sự ân cần của Tần Lam dành cho mình, trưa hắn có về nhà vội chạy sang phòng cô làm những cử chỉ thân nật với cô. Tân Chỉ Lôi bất đắc dĩ mới làm theo

-“Em đang tới…”

-“Aiss rồi rồi! Anh đi làm đây”

Tần Lam đứng ở ngoài chứng kiến tất cả, nàng khó chịu đến mức giận cá chém thớt. Không phải khó chịu khi thấy chồng gần gũi với tiểu tam mà là bản thân ghét Tân Chỉ Lôi đáp lại cử chỉ thân mật ấy

Đồ ăn buổi trưa cũng không đẹp mắt lắm, mùi vị vẫn như cũ có điều hơi xấu….

Nhìn sang bát cháo của Chỉ Hoa mà cô ghen tị, nàng trang trí rất đẹp mắt. Nhìn lại bát của mình, sao nó cứ lộn xộn kiểu gì

-“Giờ em có ăn không? Nhìn hoài vậy”

-“Ăn ăn!!! Em ăn mà”

Tân Chỉ Lôi không nhận ra bản thân làm gì sai với nàng, cô chăm chú vào vái máy tính đến giờ ăn cơm chiều. Tần Lam phải kêu khan cả họng cô mới bước xuống ăn cơm, hắn kéo ghế cho cô

Tân Chỉ Lôi mỉm cười

Nàng mém nữa là làm bể cái chén

-“Cô làm sao đấy? Cẩn thận tí chứ”_Hắn phàn nàn

-“Thôi mà! Em không muốn ăn cơm mà cãi nhau đâu”

-“Vâng”

Trong lúc hắn ngồi ở phòng khách, nàng đang rửa bát. Cô bước đế, ôm từ đằng sau. Tần Lam giật mình, nàng nhìn ra phòng khách, hắn không để ý

-“Em làm gì vậy? Anh ta thấy bây giờ….”

-“Thì sao, em sẽ chọc mù mắt anh ta”_Cô liếc xéo về hướng của hắn, nàng chỉ lắc đầu ngao ngán

-“Giận a?”

-“Không! Ai thèm giận mấy người”_Nàng úp chén, lau tay, xoay người lại

-“Mà nè! Chúng ta không còn gì nữa! Đêm hôm đó là do say mới phát sinh, giờ thì không nhé!”

-“Ơ….kìa….”

Hắn kêu cô lại ngồi gần, xem tivi cùng hắn nhưng ánh mắt cô lại hướng khác. Tân Chỉ Lôi lên phòng, cô muốn kết thúc sớm cái chuyện này. Biết vậy không nhận cái trò này rồi, kinh chết! Tân Chỉ Lôi tắm hai lần để trôi đi mùi của hắn

Cô thấy trống vắng quá, sao tự dưng lại ở nhà chứ. Tân Chỉ Lôi nhón chân, mò qua phòng của Tần Lam. Nàng đang nằm dưới sàn, cô chui vào chăn. Tần Lam thấy mùi cơ thể quen quen, nàng mở mắt dậy nhìn trên giường hắn vẫn ngủ say sưa

-“Em làm gì ở đây?”_Nàng hỏi

-“Nhớ…”_Tân Chỉ Lôi mè nheo như đứa trẻ đòi ăn kẹo

-“Không được, chúng ta không thể! Chỉ Lôi à”_Nàng nhún vai

-“Anh ta không chăm sóc chị, em làm được mà! Em thương Lam lắm a~ em sẽ chịu trách nhiệm”_Cô vỗ ngực xưng tên

-“Thề đi!”

-“EM SẼ CHỊU TRÁCH NHIỆM VỚI CHỊ!!!”_Cô dơ tay thề thốt, nàng đưa ngón tay lên miệng cô

-“Em định cho anh ta biết à, la lớn thế?”

Tân Chỉ Lôi phì cười, cô cúi người hôn lên đôi môi hồng hào của nàng. Tần Lam nhắm mắt, cuốn theo nụ hôn sâu đầy tình ái, lỡ leo lên lưng cọp….thì sẽ leo tới cùng. Nàng cởi áo mình, cặp ngực được cô bú mút, nước da trắng nỏn in hằng mấy dấu vết đỏ chói. Tân Chỉ Lôi tận thưởng mùi hương trên cơ thể nàng

-“Làm gì hít dữ vậy? Không thấy hôi mùi sữa sao?”

-“Cái gì? Thơm mà…ưm…chị thơm lắm luôn. Ể? Anh ta chê chị như vậy à”

-“Ừm…anh ta chê chị đó”_Tần Lam mặc quần thun để ngủ, việc quàn rất ngắn. Dùng tay vạch sang một bên, có thể thấy hoa nguyệt đã ướt đẫm

-“Chị à?? Từ khi nào mà chị dâm đãng như vậy hả”

-“Từ khi có em”

Tân Chỉ Lôi phì cười, cho thẳng hai ngón tay vào trong lỗ nhỏ đang thèm thuồng ngón tay của mình đến mức rỉ cả nước. Nàng ưỡn ngực, cảm nhận được ngón tay đã vào trong. Thật thoải mái

-“Ah~”

-“ưm~ Chỉ Lôi….đáng ghét…”

-“Ơ sao ghét em”

-“Chị ghét em! Đừng có lại gần anh ta nữa…”

-“À…chị ghen a~”

Tân Chỉ Lôi thúc nhanh hơn, nước bắn ra như tia vòi ven vậy. Lỗ nhỏ co bóp, tường thịt ép chặt lấy hai ngón tay cô. Tân Chỉ Lôi thò tay lên nhào nắn ngực của nàng

-“Ưm~….ha aaa”

-“Được rồi! Em sẽ giữ khoảng cách”

-“Được…ưm~…em làm gì cũng được…chị không thích môi của em hôn ai hết”_Tần Lam dang tay ôm chặt lấy cô, ngón tay vẫn thực hiện nhiệm vụ của riêng mình

-“Rồi rồi, em hiểu rồi…chị ghen rồi”

-“Không có…ah~ chị ra đây”

Bụng nàng cho thắt, lỗ nhỏ chảy ra dịch tình trong suốt. Tân Chỉ Lôi rút tay ra, nhìn khuôn mặt của nàng bị dục vọng làm cho mê muội. Cô muốn thêm nữa, vẫn chưa đủ

-“Anh ấy sẽ thức giấc mất…”

Tân Chỉ Lôi xem anh ta như thề nào, vẫn còn ngủ như chết. Tân Chỉ Lôi bĩu môi ánh mắt long lanh

-“Chiều em vậy”

Tân Chỉ Lôi hôn môi nàng, đưa chiếc lưỡi vào trong ngọ nguậy khắp khoang miệng. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau không rời, đến khi nàng khó thở. Cô mới chịu dừng lại

-“Ha…”

Cô cùng nàng ân ái thêm một lần nữa, lần này Tần Lam chủ động dang chân ra cho cô xâm nhập vào. Tần Lại đắm chìm vào khoái cảm, đôi mắt tràn đầy hình bóng của cô. Nàng lại cao trào lần nữa

-“Em về đi. Chị dọn cho”

Cô chỉ tay vào má mình

Chụt

-“Được chưa?”

-“Cái nữa đi”

Chụt

Việc vụng trộm vào đêm khuya đã kết thúc, cảm giác này kì lạ. Khiến Tân Chỉ Lôi trở nên kích thích vô cùng, nhìn nàng có chút tiếc nuối

-“Em về đi”

Tân Chỉ Lôi gật đầu, nàng mỉm cười hài lòng
****
Au: Muốn nói vài điều là au đã nghiên cứu về thể loại AOB. Không biết mọi người nghĩ thế nào về việc này…?