Wendy: Fic này hơi phi logic một xíu, do bất chợt t nghĩ ra cái ý tưởng này
Không thích xin bỏ qua
■■■
Tần Lam năm nay 28 tuổi, gia đình này sống ở khu nghèo khó Cả gia đình ba thành viên ấm cúng, năm 18 đến một ngày ba nàng bệnh nặng, mẹ vì chăm sóc cho ba cũng bắt đầu bổ bệnh. Một mình nàng chăm sóc cho cả hai, vừa đi làm vừa đi học. Cứ thế, kết thúc thời sinh viên đầy vất vả. Do kinh tế ngày càng khó khăn, Tần Lam đi làm vô tình gặp được một người đàn ông, anh là trưởng phòng kinh doang của công ty XZL. Họ cũng có tìm hiểu nhưng nàng thấy không khả quan….cho đến một ngày đang đi tin báo ba nàng lại lâm bệnh, không có tiền chữa trị. Đến lúc đó người đàn ông tên Chung Khấn Hữu, đưa tiền cho nàng chữa trị cho ba với điều kiện nàng phải về làm vợ của hắn
-“Được! Tôi đồng ý”
Hôn lễ của nàng không có được một khách mời, chỉ quẩn quanh cha mẹ và họ hàng. Nhà trai cũng khinh thường, mẹ chồng là Khấn Kỳ cũng khinh nàng ra mặt. Về nhà chồng mới biết, phận phụ nữ nữa 12 bến nước chẳng biết bến nào trong bến nào đục. Nàng vì ba mẹ mà cố nhịn, hắn cũng chẳng yêu thương gì lắm, chỉ xem nàng như món đồ để xả lúc không chịu nổi. Khi về nhà chồng tầm được một năm thì nàng mang thai, cứ ngỡ có con sẽ khác. Đến lúc hạ sinh, phát hiện là con gái thì vô cùng phẫn nộ đến mức Tần Lam phải cầu xin để giữ lại đưa bé
Chuyện chồng chán vợ ra ngoài bóc bánh là bình thường, đằng này bóc bánh ở nhà. Trước mặt Tần Lam….
Ngày chủ nhận, hắn ta dẫn một người con gái, với mái tóc ngắn. Ăn mặc vô cùng trẻ trung xinh đẹp, thấy vẻ mặt của Khấn Hữu rất yêu thích ngươi này
Mẹ chồng còn ngang nhiên giới thiệu người con gái đó, mới là con dâu của nhà này. Vì Tần Lam không sinh được con trai
Nàng bế Tần Chi Hoa lên phòng, cô gái đó chưa kịp chào hỏi gì Tần Lam cả. Mà nàng đã đi mất hút, cô có chút tiếc nuối, muốn nhìn khuôn mặt người phụ nữ đó cho rõ
-“Bỏ đi em, quan tâm cô ta làm gì. Mặc kệ đi”
-“Anh này! Dù gì thì cô ấy cũng là vợ anh. Làm vậy hơi quá đáng”
-“Không sao đâu cháu, ngồi ăn bánh đi a”_Mẹ chồng đích thân từ quê lên, để gặp gỡ cô
Hắn thì thầm vào tai mẹ mình vài câu, cách đối đãi cô rất khác biệt. Họ luôn dành đồ ăn ngon cho cô trong lúc ăn cơm còn nàng ngồi co rút ở một góc. Khoảng cách của nàng rất xa vời, ngồi gần cuối bàn ăn. Tân Chỉ Lôi cất giọng
-“Chị ấy không ăn chung với chúng ta à”
-“Không đâu, chắc ngại”_Hắn cau màu liếc mắt nhìn sang nàng, cô ho vài tiếng phá tan bầu không khí đầy ảm đạm
Hắn rất sợ làm trái ý cô, vì Tân Chỉ Lôi là con của sếp lớn ở XZL. Hắn sợ nếu cô nổi giận, việc bị sa thải chỉ là một sớm một chiều. Hắn muốn lời dụng Tân Chỉ Lôi để được thăng chức, đến khi cô toàn tân toàn ý bên hắn thì…việc thăng chức rất dễ. Cái chức trưởng phòng sắp bị gỡ, may mắn hắn nắm được sợi dây thừng để cứu vãn. Hắn thấy Tân Chỉ Lôi là người rất ngây thơ có thể lợi dụng được
Tần Lam đi ăn xong, nàng cũng dọn dẹp bát đĩa, một mình nàng phải rửa đống bát đĩa chất đầy trong bồn. Tân Chỉ Lôi muốn phụ giúp, mẹ chồng cản cô lại. Kéo cô ra ngoài phòng khách ăn trái cây nhìn dáng vẻ của người phụ nữ này. Cô đơn lẻ bóng, không có tiếng nói ở đây….thật tội nghiệp
-“Chị ơi? Phòng tắm ở đâu ạ?”_Tân Chỉ Lôi vác vali lên lầu, vào căn phòng cuối dãy hành lang. Để vali vào tủ quần áo lại đi ra tìm phòng tắm
-“Bên kia!”_Nàng chỉ tay về hướng khác
-“Chị tên gì?”_Cô đi một đoạn bỗng dưng quay đầu lại
-“Cứ gọi chị là Tần Lam….”_Nàng đang lau nhà, chỉ trả lời cho có mà thôi
Tân Chỉ Lôi tắm xong, trên người vẫn còn đọng lại tí nước. Nàng chỉ vừa mới lau nhà xong, cô không để ý vừa đeo tai nghe. Thì chợt chân té ngã, tạo ra tiếng vang lớn
Hắn chạy từ trong phòng ra, đỡ Tân Chỉ Lôi đứng dậy. Chưa biết sự tình rõ ràng, hắn ra quay sang trách mắng Tần Lam. Nàng không nói câu gì cả, chỉ im lặng nghe hắn lo ó um sùm lên. Tân Chỉ Lôi thấy áy náy nên đã cất giọng giải thích
-“Lỗi do em…! Đừng trách chị ấy”
Nói vậy rồi mà hắn còn phàn nàn Tần Lam nữa, cô nhíu mày nhìn kĩ gương mặt âu sầu của nàng. Đôi mắt nàng cũng đỏ hoe, cô mới kéo hắn đi chỗ khác
-“Em nói tại em mà, sao anh trách chị ấy hoài thế”
-“Tại cô ta mà ra…em có sao không?”
Tân Chỉ Lôi lắc đầu
Cô huơ tay cho hắn hiểu ý, mong muốn hắn về phòng mình. Tân Chỉ Lôi đang sấy tóc thì có người gõ cửa, tưởng rằng hắn lại muốn làm phiền cô. Tân Chỉ Lôi nhăn nhó mở cửa phòng
-“Ơ…sao chị chưa ngủ đi tối rồi…”
-“Xin lỗi…hồi nảy là tại chị….em có sao không”_Giọng nói của nàng run run, yếu ớt cố gắng rặn chữ mà nói. Thật chứ, cô là đàn ông thế nào cũng tan chảy trước giọng điệu này
-“Ô! Em không sao, do em không để ý”_Cô ngồi lại vào bàn trang điểm, vẫn tiếp tục sấy tóc
-“Em có bị thương chỗ nào không? Xin lỗi em….”_Nàng lại rụt rè hỏi tiếp
-“Không có! Em không sao cả…”_Tân Chỉ Lôi phì cười, vẫn kien trì trả lời
-“Em tên gì….?”
-“Tân Chỉ Lôi!”
-“Có gì cứ kêu chị….”
Tân Chỉ Lôi gật đầu, nàng đóng cửa lại quay về phòng
●●●
Sáng tinh mơ, trong khi Tân Chỉ Lôi còn đang mơ màng ngủ, một bàn tay đã lây cô dậy. Là hắn, qua phòng cô làm gì? Khấn Hữu đưa nhẹ một chiếc bánh ngọt mà cô thích, sau đó tặng cô vài món trang sức. Tân Chỉ Lôi ngồi dậy, hắn hôn cô
-“Xin lỗi để em thiệt thòi! Anh phải đi công tác, em ở nhà có gì cứ gọi anh! Cô ấy không dám làm gì em đâu”_Khấn Hữu còn phải đi mẹ chồng về quê nên dậy rất sớm, anh kéo chiếc vali lên xa. Tân Chỉ Lôi đứng ngoài ban công vẫy tay chào hắn và mẹ chồng, thật phiền phức. Đang ngủ cũng bị quấy phá
Tần Lam gõ cửa phòng cô, Tân Chỉ Lôi ngoay ngoắc 360°. Không cảm thấy phiền phức ngược lại còn rất thoải mái mở cửa cho nàng, nàng sáng sớm đã nấu đồ ăn sáng. Mùi hương thơm từ dưới bốc lên, cô hít hít. Tần Lam cũng thơm nữa, có lẽ thơm hơn món ở dưới rất nhiều, mùi hoa nhẹ nhè. Nàng khẽ nói
-“Chị nấu đồ ăn sáng rồi…em xuống ăn đi”
“Sao có thể dễ thương đến thế chứ!”_Cô dường như sắp tan chảy mất
-“Em biết rồi a~ đợi em tắm, sẽ xuống ngay”_Tân Chỉ Lôi gồng mình, không được lộ. Không được lộ….
Tân Chỉ Lôi tắm rửa sạch sẽ, một đứa nhỏ tầm 1 tuổi bò tới chỗ chân cô. Nàng hốt hoảng ẳm con bé lên
-“Con của chị à? Tên gì thế? Đáng yêu quá”_Tân Chỉ Lôi đưa tay sờ má con bé
-“Tần Chỉ Hoa”
Tiểu Hoa nhỏ bé cười khanh khách, dang tay muốn Tân Chỉ Lôi bế mình. Cô đáp ứng yêu cầu của Tiểu Hoa nhỏ nhắn, đợi nàng hâm đồ ăn lại. Vì cái nết của cô tắm lâu, hơn 45 phút cô mới đi xuống. Đồ ăn nguội lạnh hết rồi, Tân Chỉ Lôi sẽ chăm Tiểu Hoa cho nàng hâm lại đồ ăn
Cô đi vào bếp, đặt Tần Chỉ Hoa lên ghế dành cho trẻ em. Nàng bưng đồ ăn ra, là thịt xào cải với canh đậu hũ. Cô gắp miếng thịt bỏ vào miệng, đứng hình một lúc lâu
-“Không vừa miệng em a…chị nấu cái khác liền nha”_Nàng bối rối
-“Không có! Đồ ăn rất ngon”_Tân Chỉ Lôi cười hì hì
Cô ăn no nê, theo thói quen nằm trên sofa xem tivi. Tần Lam đứng ở ngoài nắng phơi đồ, cô nhìn rõ được dáng người thon thả của nàng. Đặc biệt hơn là cặp mông tròn trịa, ẩn hiển sai lớp quần dài bó sát. Cô liếm môi
“Ngon dữ!”
Tầm chiều tối, cô phụ nàng dọn dẹp nhà. Vừa mới nghỉ ngơi được một chút, cuộc gọi của cô bạn ập đến_Cố Hữu Chi….Không biết làm gì gọi giờ này này vậy nhỉ? Cô bắt máy
-“Xin chào! Ra quán cũ nhé!”
-“Ừm được rồi! Đợi tớ 5 phút thôi”
Tân Chỉ Lôi thay đồ chỉnh chu, mang đuôi guốc màu đen. Bước đi, nàng đang ở dưới phòng khách trông Chỉ Hoa. Nàng thấy cô, tò mò hỏi
-“Em đi đâu vậy?”
-“Em đi công việc! Chị ở nhà cẩn thận, em sẽ về sớm”
-“Vâng! Nhớ về sớm”
Trước cửa đang có chiếc xe màu đen đợi sẵn, cô chỉ chống cằm mỉm cười. Tài xế hiểu rõ chủ nhân của mình muốn đi đâu, Tân Chỉ Lôi bước xuống xe với bộ đồ trong vô cùng thanh lịch, chiếc áo màu trắng hai dây ôm trọn phần ngực vừa đủ của cô, chiếc quần ống loe màu đen. Cô bước xuống xe, bảo vệ đã quen thuộc với khuôn mặt này. Mở cửa dẫn cô đến khu dành cho Khách hàng Vip
-“Chỉ Lôi! Cậu đến rồi. Chúng tôi đợi cậu hơi lâu rồi đấy”_Cả hai người kia hú hét, cô mìm cười ngồi vào bàn
Người thứ nhất là Cố Hữu Chi. Sau đó người thứ hai là La Thương Hàn. Cả ba là một nhóm, đi đâu cũng có nhau
-“Nè việc tớ nhờ cậu ổn không?”_Vừa đặt mông xuống, La Thương Hàn đã lên tiếng
-“Ổn rất ổn, tớ còn tìm được chị rất ứm là xinh đẹp”_Tân Chỉ Lôi bắt chéo chân, cần ly rượu lắc lư trên tay
-“Dữ rồi…Bóng hồng nào được cậu để ý thế”_Cố Hữu Chi đưa cho cô một tờ giấy ghi lại những thứ cô cần
-“Ở đó chán chết đi được, hên là có chị ấy. Thật sự không phải Hàn Hàn nhờ, thì tớ cũng không làm. Nhìn hắn thật sự đã chán nản, thay vào đó vợ của hắn lại rất đẹp”_Cô cụng ly, vô tư uống