Tân Chỉ Lôi đang định gắp cái đùi gà to oách ở trong nồi, bà đánh tay cô một cái
-“Cái này cho con dâu! Nào mày mang thai mẹ cho mày ăn”_Bà xé thịt ra cho nàng bỏ vào bát của Tần Lam
Nàng cười khanh khách
-“Há miệng ra”_Nàng lấy miếng thịt ra đưa lên miệng cô, nụ cười bị dập tắt lại trở lại bình thường. Tân Chỉ Lôi há miệng như lời nàng kêu
-“Chỉ có vợ là thương em~”
-“Nịnh hót!”
Cả hai đi lên phòng nghỉ ngơi, Tân Chỉ Lôi tiếp đến là chơi đùa với bảo bối trong bụng, kể mấy chuyện trên trời dưới đất còn kể có việc Tần Lam ăn hiếp mình. Chọc ghẹo làm cho bảo bối đẹp bụng nàng
-“Đừng cho tin mẹ lớn nghe chưa? Mẹ lớn suốt ngày ăn hiếp mẹ nhỏ thôi”
-“Hồi nào? Thương còn không hết”
-“Thương thì hôn một cái đi~”
Tân Chỉ Lôi trườn lên hôn vào môi của vợ, còn không quên đi xuống tầng lấy sữa với thuốc bổ lên cho nàng uống. Bà cũng chuẩn bị nước ngâm chân cho nàng, vừa ngâm chân vừa được massage. Tần Lam thường hay bị đau lưng khi mang thai
Cả ngày, Tân Chỉ Lôi chỉ có công việc và tổ ấm của mình, đôi khi mệt mỏi quá chỉ cần vợ dỗ ngọt một hai câu là cười tóe toét ngay, hôn môi thôi cũng làm cô tràn đầy năng lượng, xua tan mọi áp lực mệt mỏi trong cuộc sống
….
Tần Lam sắp sinh ngồi, nàng nằm trên giường rất đỗi bình tĩnh còn người kia cứ nôm nớp lo sợ, không chịu ngồi yên mà đứng rồi đi lòng vòng. Hứa Đông cũng đến, cậu quen nhờ bạn trai có người quen ở đây chọn bác sĩ tốt nhất cho Tần Lam. Cậu thấy cô không yên được liền đá vào đùi, ép Tân Chỉ Lôi ngồi xuống
Mọi người đều ngủ rồi chỉ còn nàng mà thôi, bụng Tần Lam lại đau rồi lần này đau dữ dội hơn, ga giường cũng thấm một ít nước. Tần Lam nuốt khan
-“Chỉ Lôi….chị đau…”
-“Sắp sinh rồi, gọi bác sĩ mau lên”
Nàng được đưa vào phòng sinh cách nhanh chóng, đau đến mức ngồi cũng không vững. Bác sĩ và y tá đẩy giường Tần Lam vào phòng sinh
Tiếng gào của vợ vọng hẳn ra bên ngoài, càng lúc càng lớn, cô ngồi ở ngoài mà lòng như lửa đốt
-“Cố lên…dùng lực thêm nữa!”
-“Hugh!! Tôi không nổi nữa, đau quá…hức”
Thái dương nàng đẫm mồ hôi, tay nắm chặt thanh giường dùng sức đẩy đứa bé ra. Tân Chỉ Lôi càng nghe tiếng nàng như hệt ngồi trên đống lửa cháy phừng phừng
-“Tần Lam sinh chưa”
-“Đamg ở trong phòng sinh mẹ ạ…”
“Con ơi, ngoan ra đi mà…Mẹ nhỏ chịu không nổi đâu”
Nàng dùng hết sức đẩy đứa nhỏ dưới cửa mình ra, đau đến mức nước mắt giàn dụa. Mồ hôi thấm đẫm trên người, tay nắm chặt thanh giường muốn gãy cả móng tay. Tần Lam mong đứa nhỏ bên dưới tự mình chui ra
-“Aaaa!”
Tần Lam cảm thấy nhẹ nhõm sau mấy tiếng vật vã, lần đầu ai mà chẳng khó sinh chứ. Đứa bé khóc rất to, được nữ y tá bế đặt lên lồng ngực mình. Sự đau nhói và mệt mỏi, khổ cực bao nhiêu khi thấy con chào đời mọi thứ xấu xa đều được xua tan hết
Nàng đột nhiên ngất đi, cả phòng lần nữa loạn lên
….
Mọi thứ đều ổn, vượt cạn đầy hồi hộp, Tần Lam do khó sinh mất máu nhiều chỉ là mệt mỏi quá đã ngủ đi. Y tá mamg đứa bé vào cho cả gia đình
-“Con trai! Con trai nè Chỉ Lôi”_Hứa Đông nhìn đứa bé bụ bẫm được Lão Tần bế trên tay, mẹ nàng mừng rỡ, ai nấy cũng rất thích trẻ con
-“Vợ tỉnh rồi~”_Cô ngồi ở mép giường, cầm tay đang truyền dịch của vợ mà xót xa, hận không thể chịu nổi đau đó cho nàng
Mẹ nàng bế đứa nhỏ đang tận hưởng giấc ngủ đầu tiên của mình, đứa trẻ tròn trị, bụ bẫm. Thật đáng yêu~ nhìn nét mặt này như đúc ra từ mẹ lớn củ nó vậy. Tần Lam khẽ cười
-“Chị đẻ thuê rồi Tần Lam!”_Hứa Đông còn nhét vào tay nàng một hồng bao lớn nữa, mọi người đều có món quà cho đứa con trai đầu lòng của cả hai. Lão Tần chơi lớn, mua một miếng đất ở Bắc Kinh cho cháu trai, ba cô cũng chẳng chịu thua cũng một miếng đất ở Bắc Kinh. Cả hai không chịu thua ai, còn hai bà vợ thì bận dỗ đứa cháu trai bé nhỏ ngủ say
-“Diện mạo như hệt Chỉ Lôi còn nhỏ~ Tụi con định đặt tên như thế nào?”
-“Tụi con mới lần đầu! Mẹ và mọi người cứ đặt tên đi ạ”_Nàng chống tay ngồi dậy, Tân Chỉ Lôi đưa ly nước cho nàng, cổ họng la đến khô khốc rồi
-“Tần Tử Kỳ? Tụi con thấy sao, đứa cháu này sẽ là viên ngọc quý của hai họ. Viên ngọc nhỏ như sáng, quý giá, hi vọng đứa trẻ này làm nen những điều đặc biệt”
-“Dạ được”
Tân Chỉ Lôi nhìn cu cậu, hai má tròn hồng hào phúng phính
Hai mẹ cin đều ngủ rồi, Tần Lam mất quá nhiều sức, đã ngủ say. Mọi người để Tân Chỉ Lôi ở lại chăm sóc hai mẹ con họ, lui ra để cả hai có không gian riêng tư
……
Tháng sau, Tần Lam được xuất viện, nàng phải ở cử một thời gian nữa. Tân Chỉ Lôi cưng chiều cu cậu hết mực, món đồ chơi nào xịn xò cũng mua về cho cu cậu chơi. Đôi mắt cu cậu chớp chớp, múa mấy tay chân vô cùng đáng yêu
Công việc Tân Chỉ Lôi cứ như trên đà phát triển, đứa con đầu lòng này từ khi sinh ra mang lại rất nhiều may mắn cho Tân Chỉ Lôi, các đối tác hay tin cô có con đều gửi hồng bao và lời chúc. Vô số họp đồng cần cô giải quyết, cô làm việc hẳng say đến tối mới về nhà
Căn nhà này ấm cúng hơn rất nhiều, Tần Lam đang nấu cơm, cu cậu thấy mẹ lớn về miệng cười toe toát dang tay muốn cô bế. Ây dô, sao dễ thương đến thế
-“Tử Kỷ của mẹ, lớn thế này rồi à”
-“Để xem, mẹ nhỏ hôm nay nấu cái gì vậy nhỉ?”_Cô bế Tử Kỳ trên tay đi đến chỗ vợ đang nấu ăn cho mình
Nhìn Tần Lam không khác gì lúc mới về nhà họ Tân này, sự xinh đẹp lúc nào cũng cuốn hút Tân Chỉ Lôi, lôi cuốn cự long ẩn hiện bên trong quần Tây. Tiểu Nhi giúp nàng một tay, cô ngồi chơi với cậu con trai. Hứa Đông chu đáo còn mang mỹ phẩm cho Tần Lam, chăm sóc da sau khi sinh, hiện tại cậu ta và bạn trai đang du lịch nước ngoài
-“Để em bế Tử Kỳ cho, chị cứ ăn cơm đi”
-“Con trai ngoan nhá, đợi mẹ ăn cơm xong sẽ lên chơi”
Như mọi ngày, về nhà ăn cơm với vợ, tối tầm 9 cậu con trai uống sữa xong phì ra ngủ. Tân Chỉ Lôi mè nheo với vợ, dù sao cũng lâu rồi cả hai chưa hâm nóng tình cảm. Cô rút vào ngực vợ mình, nũng nịu
-“Vợ~ em muốn”
-“Con đang ngủ mà!”
-“Chúng ta nhỏ tiếng một chút là được mà”
Tần Lam chưa kịp đồng ý, cô đã đè vợ nằm xuống, hôn lên đôi môi căng mọng, nụ hôn càng nồng nhiệt, lưỡi cả hai quấn chặt lấy nhau. Thân nhiệt vợ càng lúc càng nóng, cô cởi từng cúc áo pijama của vợ ra, cặp ngực này vốn ban đầu rất to, hiện tại càng to hơn. Cô thật ích ký muốn chiếm đoạn nó cho riêng mình
-“Em phải chia sẻ với Tử Kỳ sao?”
-“Em thật là! Mỗi người một bên”
-“Hì hì”
Cô hé môu mút ngực của vợ, đôu môi ướt át cứ mút chặt lấy đầu ti hồng hào, bên kia cũng chẳng để thiệt thòi. Tay cô cứ bóp, miệng cứ mút tạo ra âm thanh “chùn chụt” đôi khi người ngoài còn phải đỏ mặt. Lâu rồi không làm tình, cơ thể vợ nhạy cảm chỉ cần cô chạm vào như tia điện chạy dọc khắp cơ thể
-“Ưm~ Aaa”
Trong miệng có vị sữa thơn ngọt béo ngậy, cô tham lam mút mạnh hơn. Đúng thật là có sữa chảy ra từ đầu ti, nàng khẽ rên rỉ, chợt nhớ đến con trai đang ngủ ai lại bịt miệng mình
Cảm nhận được hơi thử của vợ nặng nề hơn, Tân Chỉ Lôi cắn thật mạnh. Tần Lam giật bắn người
-“Aaa ưm”
-“Oaaaa~”_Cậu con trai bị giật mình mà mếu máo, Tần Lam đánh nhẹ lên vai cô, rồi dỗ cu cậu ngủ lại
Tân Chỉ Lôi kéo nàng tiếp tục công việc, tập trung vào công việc làm tình của hai vợ chồng, cô thận tiện nhét cái khăn dưới thắt lung của nàng
Thân hình vợ vẫn y như cũ chẳng mấy tháng lấy lại được vóc dáng ban đầu, Tân Chỉ Lôi xoa xoa âm đạo của Tần Lam làm chúng rỉ ra nước. Ngón tay chạm vào hạt đầu, nàng không nhịn được mà chảy dịch tình từ lỗ nhỏ
Cô hít thật sâu, nhanh chóng đẩy côn thibt của mình vào lỗ nhỏ đang co rút của vợ, nơi đó vẫn ấm nóng, chật hẹp như ngày nào, phần dưới của cả hai đã bị nghiền thành bọt trắng, lối vào tràn ngập dâm dịch, nương theo méo đùi nàng mà chảy xuống
-“Hưm~”
Sâu đến mức ánh mắt vợ của mờ đi, lơ đãng
Tân Chỉ Lôi đẩy hông bắt đầu đâm nát vách thịt chật hẹp của nàng, côn thịt trướng lo len, hung tợn đến đáng sợ. Tần Lam ôm chằm lấy Tân Chỉ Lôi, tay chân dính chặt lấy người cô. Bên dưới giao hợp phát ra âm thành “bạch bạch”
-“Ưm~….aaa”
-“Vợ vẫn khít quá…hugh~ thật muốn đâm nát cái miệng nhỏ này”
Tân Chỉ Lôi gia tăng tốc độ, côn thịt nghiền nát thịt mềm non nứt, nàng cứ bụm miệng kìm nét tiếng rên rỉ. Tân Chỉ Lôi ôm ek nàng, thọt vào rồi rút ra, hành hạ vợ đến cao trào
-“Chị ra…”
-“Vợ…hugh…em săpz”
-“Ra ngoài, ra ngoài đi~”
Tân Chỉ Lôi nhấp thêm vài lần rồi rút côn thịt ra, tinh dịch bắn đầy bụng của Tần Lam, dính trên ngự, nàng đưa tay xuống âm đạo đưa ngón tay thọc vào trong. Làm nước bắn tung tóe
-“Hưm~…aa”
-“Vợ dâm đãng~”
Tần Lam thiếp đi trong lòng Tân Chỉ Lôi, kéo chăn lại cho ấm. Không biết cô phải tu bao nhiêu kiếp mới lấy được vợ hiền, con ngoan như này. Nguyện cả đời vì Tần Lam, nguyện ở bên cạnh nàng đến già. Coi nàng như sinh mệnh, vĩnh viên không rời
End