BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Tứ chi chết lặng đến không còn tri giác, giống như có trăm ngàn con kiến cắn vào tận xương thịt, lại giống như bị đông thành một khối băng, ngay cả nhúc nhích một chút cũng không được. Lạnh, rất lạnh, toàn thân không khống chế được mà rùng mình. Lạp Lệ Sa biết, bộ dạng của mình hiện tại, chắc chắn là cực kỳ chật vật .
Trí nhớ như đứa trẻ lạc đường, bắt đầu chạy loạn khắp nơi, mở ra một cánh lại một cánh cửa sắt bị khóa. Lại trở về cái phòng thiếc đen tối kia, Lạp Lệ Sa ngây ngốc nhìn hết thảy trước mắt, căn bản không rõ như thế nào mình lại trở lại nơi này lần nữa.
Cùng lúc đó, đèn trong phòng bỗng nhiên sáng lên, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Lạch cạch, lạch cạch, những âm thanh mang theo quy luật nào đó.
Đến khi tiếng bước chân biến mất, Lạp Lệ Sa cuộn mình vào góc tường bên cạnh, nhìn bóng ma xuất hiện ở cửa kia, ngay sau đó, là cái khuôn mặt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn kia.
Là hắn đã hủy đi gia đình của mình, cướp đi tất cả mọi thứ thuộc về mình. Giờ phút này, hắn lại đi tới bên mình, cùng nụ cười giả dối trên mặt. Hai má bị đối phương đụng vào, cảm giác buồn nôn, ghê tởm kia làm cho Lạp Lệ Sa hận không thể cắn lưỡi tự sát ngay lập tức. Nhưng là, thân thể thật lạnh, thực cứng, một chút sức lực động đậy cũng không có, càng đừng nói là làm ra cái hành động phản kháng gì.
“Đừng chạm vào ta! Lấy cái tay dơ bẩn của ngươi ra ngay!”
Lớn tiếng la lên, từ trong mộng bừng tỉnh, Lạp Lệ Sa mở mắt ra, lăng lăng nhìn về phía trước. Nhưng mà, người trước mắt nàng lúc này không phải Phác Quân, mà là gương mặt đầy lo lắng của Phác Thái Anh, còn có những giọt nước đang nhỏ xuống từng giọt từ mái tóc của đối phương.
Mê man ngắn ngủi bị sự đau đớn trên người phá vỡ, Lạp Lệ Sa sau khi khôi phục thần trí cũng không làm gì, mà chỉ nhắm mắt lại hít sâu một hơi, rồi mới một lần nữa mở to hai mắt. Đầu tiên, nàng có thể xác nhận, những chuyện vừa rồi đã xảy ra cũng chỉ là ác mộng mà thôi. Phác Quân không có ở nơi này, mình cũng sẽ không giống như trước kia tùy ý cho hắn bài bố. Nàng hiện tại đang ở cùng Phác Thái Anh ở một chỗ, mà vị trí hiện tại của các nàng, trước mắt còn không thể xác định.
Lạp Lệ Sa cũng không quên, ngược lại đem hết thảy những gì xảy ra trước khi hôn mê nhớ rõ ràng, rành mạch. Nàng cùng Tô Ngạo Ngưng và Tằng Khả Hận đến đây để cứu Phác Thái Anh, lại không nghĩ rằng Phác Tịch đột nhiên xuất hiện rồi gia nhập chiến đấu, càng không nghĩ tới Tằng Khả Hận lại làm phản. Nghĩ đến phát súng hướng về phía Phác Thái Anh kia của đối phương, cùng cảm thụ được sự đau đớn mãnh liệt trên vai. Lạp Lệ Sa biết, Phác Thái Anh đã an toàn, tuy rằng mình trúng một viên đạn, nhưng hẳn là không có gì nghiêm trọng, rất nhanh sẽ có người đến cứu các nàng.
“Ngươi thế nào?”
Đợi cho cổ họng bớt khàn, Lạp Lệ Sa mới chậm rãi nói ra một câu. Nàng xem đôi mắt tràn đầy lo âu cùng khổ sở kia của Phác Thái Anh, rất muốn đưa tay lên kiểm tra, nói cho nàng biết đừng lo lắng như vậy, các nàng sẽ không có việc gì. Nhưng mà, ý tưởng này vừa xuất hiện, hoặc là nói Lạp Lệ Sa vừa mới muốn nâng tay trái lên, lại phát hiện phía sau bả vai đau đớn vô cùng, căn bản không có biện pháp nhúc nhích. Cảm giác khó chịu như vậy làm cho Lạp Lệ Sa nhíu mày, nàng cũng thấy được, sau khi phát hiện nàng khó chịu, áy náy trong mắt Phác Thái Anh càng sâu.