BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Chăn nệm ấm áp, da chạm da thân mật mang đến cảm giác nhẵn nhụi trơn mịn. Phác Thái Anh mở to mắt nhìn gương mặt người đang ngủ bên cạnh, trong nháy mắt đã ngây người, rồi lập tức vì hành động trì độn của bản thân mà cảm thấy thật ngớ ngẩn. Nàng đưa mặt lại gần mặt người ấy, vươn ngón tay phác họa dung nhan. Từ cái trán đến cái mũi, đôi môi như hoa, hai má, còn có những sợi tóc đen dài. Không còn nghi ngờ, người ngủ bên cạnh mình chính là Lạp Lệ Sa.
Từng có khoảng thời gian Phác Thái Anh tha thiết mơ ước cảnh tượng này nhưng lại không dám hy vọng xa vời. Tuy nhiên quan hệ hai người phát triển đến bước này, ngủ cùng nhau cũng là chuyện đương nhiên thôi. Đến giờ Phác Thái Anh còn nhớ rõ, Lạp Lệ Sa chủ động vào phòng mình, muốn ngủ với mình, trong lòng nàng khi đó có bao nhiêu ngạc nhiên cùng sung sướиɠ.
Có chúa mới biết, nàng có bao nhiêu khát khao giống như bây giờ, ôm Lạp Lệ Sa ngủ. Không cần làm chuyện gì cao xa, chỉ cần ôm nhau, ở cùng nhau, đã làm cho Phác Thái Anh cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Những ngày gần đây, mỗi khi thức dậy Phác Thái Anh đều vụиɠ ŧяộʍ vuốt ve má của đối phương, cẩn thận ngắm nghía gương mặt khi ngủ của nàng. Chỉ cần có thể nhìn Lạp Lệ Sa, bảo vệ nàng, đã là hạnh phúc lớn lao nhất của Phác Thái Anh.
“Dậy rồi à?”
Lạp Lệ Sa vừa nói vừa chui vào lòng Phác Thái Anh, hưởng thụ hương vị cơ thể của đối phương, tiếng nói chuyện làm Phác Thái Anh run lên, hai lỗ tai tích tắc trở nên đỏ lựng. Nàng không nghĩ tới vất vả lắm mới ngây thơ làm chuyện này lại bị Lạp Lệ Sa bắt quả tang.
“Xin lỗi, làm ngươi thức?”
Phác Thái Anh ngẩng đầu, nhìn Lạp Lệ Sa không có cảm xúc gì, nhẹ giọng hỏi. Nàng tổng cảm thấy hôm nay ánh mắt Lạp Lệ Sa không giống như bình thường, tựa như có chuyện muốn nói, lại có một chút do dự trốn tránh, thậm chí còn kèm theo vài phần tội lỗi cùng đau lòng.
Tại sao?
“Không, ta đi làm bữa sáng, ngươi rửa mặt đi rồi xuống ăn.”
Thực hiển nhiên, Lạp Lệ Sa không muốn tiếp tục nói chuyện nữa. Nàng xoay người xuống giường, lập tức rời phòng, vào phòng tắm của mình rửa mặt. Bỗng chốc bên cạnh trống không, chỉ còn cái giường rộng lớn, Phác Thái Anh nhắm mắt lại, hít lấy mùi hương của Lạp Lệ Sa lưu lại, không muốn rời giường chút nào. Nhưng rốt cục nàng cũng phải bước xuống, rửa mặt, thay quần áo.
Đứng trước gương, Phác Thái Anh nhìn mình có vẻ ổn, vừa lòng gật gật đầu. Gần đây nàng đều ăn đồ chay do Lạp Lệ Sa nấu, một ngày ba bữa dinh dưỡng đầy đủ theo yêu cầu của Lục Úy Lai. Tuy rằng cơ thể không mập thêm được bao nhiêu nhưng ít ra mặt mày hồng hào hơn trước nhiều. Nghĩ vậy, Phác Thái Anh nựng nựng má không có bao nhiêu thịt của mình, đẩy cửa đi xuống lầu.
Lạp Lệ Sa làm việc rất thần tốc, không thích chậm chạp, đối với nàng bữa sáng chỉ cần làm đơn giản là được rồi. Nàng nhìn tư liệu trong tay, trên bàn là bữa sáng dành cho hai người, Phác Thái Anh gật đầu chào Lạp Lệ Sa rồi ngồi ở ghế đối diện, bắt đầu uống ly sữa trước mặt. Lúc này cửa thủy tinh của sân sau bị mở ra, Phác Thái Anh và Lạp Lệ Sa ngoái đầu lại nhìn, một con vật nhỏ màu xám đang dùng hai chân trước bám vào nắm cửa. Thân thể lắc lư qua lại, cái đuôi thật dài đong đưa, cái mông nhỏ xoay xoay vặn vẹo, giống như một vũ công đang khiêu vũ, eo thon mông chắc, rất xinh xắn.