[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 86: Không Có Khả Năng – bhtt.net

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 86: Không Có Khả Năng

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Gió thổi lay động những ngọn cỏ xanh, thổi cả một loại hương thơm thuộc về thiên nhiên, cả hơi thở của bùn đất. Ngồi ở ghế trong hoa viên, Phác Thái Anh nhìn cuốn sách cũ trong tay, chậm rãi hồi tưởng những chuyện phát sinh mấy ngày nay.

Sau khi giao thân xác hoàn toàn cho Lạp Lệ Sa , quan hệ giữa hai người tựa hồ gần hơn một chútso với trước kia. Phác Thái Anh phát hiện, ánh mắt Lạp Lệ Sa nhìn mình khác hẳn. Nếu nói trước kia là lạnh lùng cùng khinh thường, sau khi thích mình thì biến thành ẩn nhẫn. Vậy hiện tại, có thể nói là ôn nhu. Buổi tối nàng sẽ ôm mình cùng nhau đi vào giấc ngủ, buổi sáng làm thức ăn cho mình, thậm chí có khi còn chủ động hôn trán mình, thậm chí là hôn môi.

Cuộc sống ấm áp, hạnh phúc như thế làm cho Phác Thái Anh cảm thấy quá mức tốt đẹp, nhưng mà, cũng chính vì nó xảy ra quá bất ngờ, lại làm cho nàng cảm thấy có chút không thực tế, thậm chí nhiều lần hoài nghi cuộc sống hiện tại kỳ thật cũng không phải chân chính phát sinh, mà là vì nàng quá mức khát vọng nên sinh ra ảo giác. Phác Thái Anh không biết tại sao thái độ của Lạp Lệ Sa đối với mình lại chuyển biến lớn đến thế, hình như bắt đầu từ ngày giúp mình bôi thuốc, hoặc là đã biến chất sớm hơn.

Bất quá, Phác Thái Anh cũng không bị hạnh phúc đến quá mức đột ngột mà mất đi lí trí. Nàng phát hiện, sau khi thân thể mình tốt lên, mỗi ngày Phác Thái Anh đều thấy Lạp Lệ Sa nói chuyện bằng tiếng Đức qua điện thoại. Phác Thái Anh chỉ biết tiếng Anh nên việc này đối với nàng không thể nghi ngờ là một trở ngại, làm cho nàng căn bản không có biện pháp biết Lạp Lệ Sa đang nói cái gì.

Sáng hôm nay , lúc Phác Thái Anh tỉnh dậy Lạp Lệ Sa đã không còn ở đây. Nàng nhìn tập lịch trên bàn, ở mặt trên ngày 15 có vẽ một vòng , chuyển ánh mắt xuống vòng tròn màu đỏ ở ô 27. Không lâu nữa là đến sinh nhật Lạp Lệ Sa, nàng nên chuẩn bị quà gì đây.

Kế tiếp, dựa theo thói quen, Phác Thái Anh đơn giản rửa mặt rồi xuống lầu ăn bữa sáng, sau đó ra hoa viên đọc sách. Mắt thấy đã gần đến giữa trưa, Lạp Lệ Sa vẫn chưa trở về, Phác Thái Anh có chút thất vọng thở dài, đem sách để trên bàn, rồi ấn ấn thái dương có chút đau của mình.

Đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị người đẩy ra, tưởng Lạp Lệ Sa trở về nên Phác Thái Anh mừng rỡ như điên. Nhưng mà, nàng vừa mới đi ra ngoài, liền nhìn thấy Tằng Khả Hận mặc váy ngắn bó sát người màu tím đậm, phối hợp thắt lưng tây trang nhỏ màu đen đứng ở nơi đó. Mặc dù thời tiết đã không còn ấm áp, nàng vẫn ăn mặc đơn bạc như trước, tất chân màu đen, chân đi giày cao gót cũng màu đen. Nàng giống như mọi khi , tùy ý đem giày cao gót đá qua một bên, trực tiếp đi đến sô pha nằm, không nhúc nhích.

Phác Thái Anh nhớ rõ, tựa như bắt đầu từ lễ Giáng Sinh, nàng chưa gặp lại Tằng Khả Hận. Hai người không quen, quan hệ cũng không phải rất tốt, Phác Thái Anh không thích một mình cùng Tằng Khả Hận ở chung, thấy đối phương đang dùng tay đỡ mặt nằm trên sô pha, nàng xoay người muốn trở về phòng, lúc này, Tằng Khả Hận bỗng nhiên mở miệng.

“Tiểu Anh nhi…”

Thanh âm của nàng khàn khàn, thậm chí là lộ ra vài phần suy yếu. Nghe phảng phất như đạo sĩ gọi hồn, Phác Thái Anh cũng không so đo cách Tằng Khả Hận gọi tên mình càng ngày càng kỳ quái, mà là tiếp tục đi đến hoa viên. Ai ngờ, nàng vừa đi vài bước, Tằng Khả Hận từ sô pha đứng dậy, đến trước mặt nàng, đem nàng ôm chặt lấy. Phác Thái Anh so với Tằng Khả Hận cao hơn gần 2cm, nhưng bởi vì nàng rất gầy, nên ngược lại có vẻ không có bao nhiêu lực công kích. Bỗng nhiên bị Tằng Khả Hận ôm lấy, nghe nồng nặc mùi rượu còn có lẫn mùi máu tươi, Phác Thái Anh cau mày, phản xạ có điều kiện muốn đẩy ra.