BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, thân thể mỏi mệt cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái. Chỉ là phần eo vẫn còn một chút đau nhức, khiến chân tâm cũng không dễ chịu. Phác Thái Anh giật giật thân thể, co mình vào chăn bông.
Nàng không giống Lạp Lệ Sa uống đến bất tỉnh nhân sự, nên càng không có di chứng của say rượu. Phác Thái Anh biết, tối qua mình đã ở dưới lầu ngủ, Lạp Lệ Sa đã bồng nàng lên đây, thay nàng cởϊ qυần áo. Nghĩ như vậy, nàng cử động thân thể, muốn rời giường xem Lạp Lệ Sa đang ở đâu. Nhưng Phác Thái Anh đúng là đánh giá cao thân thể đang suy yếu của mình, mới vừa dậy, vòng eo vô lực liền phát ra kháng nghị, giữa hai chân nóng rát đau đớn khiến nàng cảm thấy khó chịu dị thường. Rơi vào đường cùng, Phác Thái Anh chỉ còn cách nằm lại trên giường, xoa ấn phần eo của mình.
Buổi tối hôm trước trải qua kícɧ ŧìиɧ với Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh biết rõ thân thể tất nhiên sẽ có tổn hại. Nàng không trách Lạp Lệ Sa thô lỗ cũng chẳng buồn khổ, trên thực tế, khổ sở ở trong lòng, từ tối hôm qua đã sớm theo những lời của Lạp Lệ Sa cùng với nụ hôn kia biến mất không còn một mảnh.
Mặc dù không có kinh nghiệm, nhưng sau khi bị thương ở nơi tư mật nên làm thế nào, Phác Thái Anh tất nhiên cũng rõ. Nghĩ đến thuốc luôn được để sẵn ở phòng mình, Phác Thái Anh muốn thử đứng đậy đi lấy. Chỉ có điều, nàng mới xoay qua, liền nhìn thấy đầu tủ giường của Lạp Lệ Sa vừa vặn có sẵn hai lọ thuốc trị thương.
Mặt trên đề tên quen thuộc với Phác Thái Anh, một lọ có thể dùng để thoa lên ngoại thương, mà lọ còn lại, là dùng cho vết thương ở nơi tư mật. Phác Thái Anh lấy hai lọ thuốc, đem mở ra. Nhìn thuốc bên trong thuần sắc trắng đã được dùng qua một ít, nàng nhìn cửa phòng đang đóng, suy nghĩ, rồi lấy tay đem thuốc mỡ nặn một chút ra.
Tự bôi thuốc cho mình đối với một Phác Thái Anh thường xuyên bị thương mà nói tuyệt đối là chuyện thường tình như cơm bữa, chỉ là, nói nàng bôi thuốc ở chỗ kia, thì đây là lần đầu tiên. Bởi vì trong lòng ngượng ngùng, Phác Thái Anh đem chăn bông trùm từ cổ xuống hết người, đem bàn tay vừa nặn ra thuốc mỡ đi vào, ở bên trong chăn bôi lên đó.
Vừa tách hai chân ra, nàng có thể cảm giác được đau nhức cùng tổn thương. Đem chân tách ra một cái khe hở nho nhỏ, đưa tay tham nhập vào trong, Phác Thái Anh do dự hồi lâu, mới đem tay chứa thuốc mỡ lại gần. Vật thể lạnh lẽo cùng bộ vị non mềm tiếp xúc, làm cho nàng hít một hơi. Nàng nhắm mắt, chậm rãi dùng đầu ngón tay đem thuốc mỡ bôi ở chân tâm. Mỗi lần động một chút, đều chạm vào vị trí mẫn cảm, khiến Phác Thái Anh sẽ nghĩ đến Lạp Lệ Sa, nghĩ đến đêm đó hai người kícɧ ŧìиɧ ra sao.
Ở trên giường Phác Thái Anh hết sức chuyên chú bôi thuốc, cho nên, nàng cũng không hay biết, ở cửa phòng đã mở một khe hở tự lúc nào, một đôi mắt đen thông qua khe cửa, thẳng nhìn nhất cử nhất động của nàng. Lạp Lệ Sa không nghĩ tới khi mình xuống lầu làm bữa sáng, Phác Thái Anh sẽ từ từ tỉnh lại. Càng không nghĩ tới, đối phương sẽ tự bôi thuốc lên vết thương.
Hiện tại, gương mặt trắng nõn của Phác Thái Anh vì thẹn thùng mà nhiễm một tầng phấn hồng. Có lẽ bôi thuốc lên bộ vị quá tư mật, nàng cũng không xốc chăn bông ra, mà ở trong đó tiến hành nhiệm vụ. Nhìn chiếc chăn bông theo động tác qua lại phập phồng, mà biểu tình trên mặt nàng cũng từ thẹn thùng chuyển thành cố chịu. Hai tay Lạp Lệ Sa nắm rất chặt, mạnh mẽ chế trụ chính mình không nghĩ đến cảnh tượng ở phòng tắm đêm đó. Nhưng bộ dáng Phác Thái Anh ẩn nhẫn, còn có một tiếng kêu non mềm dụ hoặc như một thước phim hiện lên ở trong đầu nàng. Qua hồi lâu, nàng nghe thấy Phác Thái Anh phát ra một tiếng thở dài, lại nặn ra một ít thuốc mỡ, rồi bắt tay tham nhập vào chăn bông.