[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 84: Nụ Hôn Chân Chính – bhtt.net

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 84: Nụ Hôn Chân Chính

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Giọng nói Lạp Lệ Sa run run mang theo khủng hoảng trước nay chưa từng có, làm cho người ta cảm giác nàng hoàn toàn trái ngược, trong đó có sự sợ hãi tiềm tàng, ngay cả Phác Thái Anh cũng có thể cảm thụ rành mạch.Có thể thấy, giờ phút này Lạp Lệ Sa có bao nhiêu kinh hoảng.

Tuy rằng ngủ một ngày trong xe, thân thể không còn khó chịu như sáng sớm nữa, nhưng đầu Phác Thái Anh vẫn rất choáng váng. Nàng vốn định trở về phòng nghỉ ngơi cho thật tốt, lại không ngờ Lạp Lệ Sa đã ngồi ở phòng khách đợi mình. Thậm chí, còn mang theo bộ dáng luống cuống chật vật như vậy.

Hết thảy tới quá nhanh, căn bản khiến Phác Thái Anh không có thời gian phản ứng. Nàng chỉ biết, Lạp Lệ Sa đang ôm chặt mình. Không phải trong mộng, không phải trong bóng tối. Nàng nói mình ‘đừng đi’, phảng phất như tiếng khẩn cầu, nhưng lại đem quyết tâm đi nghỉ của Phác Thái Anh nháy mắt biến mất. Nghĩ đến bản thân mình quá yếu đuối, Phác Thái Anh ở trong lòng tự giễu cười, rồi lại nhìn Lạp Lệ Sa.

Giờ khắc này, trên gương mặt đối phương mang theo vẻ tiều tụy sau khi say, đôi mắt đen trên khuôn mặt xinh đẹp không còn lạnh nhạt như băng, mà tràn ngập lo âu cùng sợ hãi. Nhưng mà, tất cả đều có thể xem nhẹ, bởi chói mắt nhất, mà không phải là bắt mắt nhất, không thể bỏ qua chính là dấu tát trên gương mặt Lạp Lệ Sa.

Phát hiện này khiến Phác Thái Anh có chút giật mình, vừa rồi nàng cũng không nhìn kỹ người kia, vốn không phát hiện có gì dị thường. Nhưng giờ này đến gần, mới nhìn thấy vết thương chói mắt như thế trên gương mặt trắng nõn. Phẫn nộ làm cho Phác Thái Anh quên đi khó chịu, tay nhanh chóng nắm chặt, cố nén xúc động muốn vuốt ve hai má Lạp Lệ Sa, nàng thấp giọng chất vấn.

“Ai làm?”

Phác Thái Anh bức thiết muốn biết giữa lúc nàng ngủ trong xe là kẻ nào có bản lĩnh đến đây làm Lạp Lệ Sa bị thương, cũng mặc kệ là ai, chỉ cần làm người này bị thương, cho dù chỉ là một cái bạt tai, nàng cũng phải lấy lại công đạo. Bởi vì vội vàng truy vấn thủ phạm, Phác Thái Anh đã quên che dấu cơn giận của nàng, thậm chí vẻ bình tĩnh thường ngày cũng biến mất.

“Là ta tự tát.”

Thấy Phác Thái Anh bỗng nhiên trở nên cường thế, đầu tiên Lạp Lệ Sa ngẩn người, ngay sau đó nhỏ giọng hồi đáp. Nàng không dự đoán được Phác Thái Anh sẽ trở về, còn vừa vặn nhìn thấy bộ dáng chật vật của mình. Nghĩ đến đây, Lạp Lệ Sa không tự chủ vuốt ve dấu vết trên mặt, lỗ tai cũng đỏ theo. Ngẫm lại đúng là dấu vết này thật dọa người.

“Vì sao làm vậy?”

Nghe được Lạp Lệ Sa trả lời, tức giận trong lòng Phác Thái Anh tiêu giảm vài phần, chỉ còn lại hoang mang và lo lắng. Nàng nhìn Lạp Lệ Sa không ngừng xoa chỗ mặt hồng hồng bị đánh, đem vết thương xoa càng hồng thêm thì trong lòng tê rần, nhanh chóng đem tay Lạp Lệ Sa lấy ra, lấy bàn tay lạnh lẽo của mình đặt lên mặt nàng.

Cái lạnh man mát làm cho cảm giác nóng rần trên mặt giảm bớt một ít, mang đến cảm giác vô cùng thích thú. Chỉ là, đợi Lạp Lệ Sa lấy lại tinh thần, thì phát hiện tư thế hiện tại của mình cùng Phác Thái Anh, thì lại cảm thấy có chút quẫn bách. Khiến cho sắc mặt nàng còn đỏ hơn trước. Hẳn là phát hiện ra Lạp Lệ Sa không khỏe, Phác Thái Anh mới phát hiện giờ phút này động tác của mình thực sự đã vượt qua phạm trù nên làm. Cảm giác mất mát dâng trào, còn có chút không cam tâm, nàng giật giật ngón tay muốn thu hồi, ngay lúc này, lại bị một bàn tay ấm áp khác đè lại, tiện đà lần nữa đem đôi tay lạnh trở lại vùng da thịt ấm áp.