BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Tuy không khó để nhận ra nhưng cái mùi của máu tươi và mồ hôi hòa quyện vào không khí này thật không dễ ngửi gì. Nhìn Lạp Lệ Sa, người nằm đè lên người mình hiển nhiên đã mê man vì say rượu, Phác Thái Anh giật giật cánh tay vô lực, phát hiện sức để nâng tay lên mình cũng không có.
Mệt chết được, quá mỏi mệt, thân thể nghỉ ngơi xong không những không chuyển biến tốt, ngược lại còn rã rời hơn. Mồ hôi ở cằm nhỏ giọt xuống, rơi trên đầu Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh cúi đầu nhìn người không biết gì kia, gian nan đưa tay lên chạm vào mái tóc đen dài, dịu dàng vuốt ve.
Đêm nay hai người cùng nhau liên tục bao lâu, Phác Thái Anh không còn xác định được nữa. Sau này nhớ lại, Phác Thái Anh biết khi đó Lạp Lệ Sa là không còn ý thức mà làm chuyện đó với mình. Hết bao nhiêu lần được đưa lên đỉnh, cũng hết bao lần chết đi sống lại. Phác Thái Anh thậm chí còn cảm thấy hồn đã lìa khỏi xác. Rõ ràng tâm trí rối bời vô cùng nhưng khi Lạp Lệ Sa xâm chiếm thì nàng không thể khống chế cơ thể mình phản ứng lại.
Giờ này khắc này, Phác Thái Anh chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu. Nhưng nàng cũng biết không thể cứ như vậy đi ngủ. Quần áo trên người Lạp Lệ Sa ướt sũng, trong phòng tắm là một mớ bòng bong, mồ hôi với máu trên người còn chưa được xử lí sạch. Nàng phải đi thu dọn tàn cục, Phác Thái Anh nhìn người trong lòng đang ngủ say, bất đắc dĩ lắc đầu.
Nếu nàng cũng ngủ ngon được như Lạp Lệ Sa thì thật hay quá, nhưng mà nàng thật sự không thể nào để như vậy mà ngủ được. Nàng không ngủ được cho dù bây giờ cơ thể mệt mỏi đến dường nào.
Thời gian trôi qua, Phác Thái Anh muốn đứng lên. Ai ngờ vừa cử động đùi phải thì toàn thân tê rần. Tê đến không thể nhúc nhích. Kiểu này thì không thể nào đứng dậy nổi chứ đừng nói đến muốn dọn dẹp phòng tắm sạch sẽ. Nàng tự nhủ cho bản thân nghỉ ngơi một chút. Một phút, hai phút, thậm chí một giờ đi qua, Phác Thái Anh vẫn không nhúc nhích nổi, vẫn ngồi thừ một chỗ như cũ.
Thẳng đến khi nàng cảm thấy thân thể lạnh muốn chết, ý thức ngày càng mơ hồ, mới nhớ đến vừa rồi đã tự nhủ bản thân chỉ được nghỉ ngơi một lúc thôi. Lưng Phác Thái Anh tựa vào tủ, nàng cẩn thận đỡ Lạp Lệ Sa lên đặt qua bên cạnh, cho nàng ta dựa vào tủ giống mình.
Động tác đơn giản vậy mà Phác Thái Anh phải loay hoay đến mười phút, bình tĩnh thở dốc cũng trở nên nặng nề vài phần. Nàng lấy tay chống lên mặt đất thử đứng dậy, một động tác đơn giản bao nhiêu thì bây giờ lại trở nên khó khăn bấy nhiêu. Và cuối cùng cũng thành công. Tuy không thể đi từng bước, chỗ yếu ớt giữa chân cũng bởi vì bị cọ xát mà lại chảy máu, nàng vẫn chỉ có thể đứng một chỗ.
Qua một hồi cơn đau cũng dịu đi, Phác Thái Anh thử đi một bước rồi hai bước. Thân thể dần dần hồi phục chút sức, điều này làm cho nàng cực kì vui mừng. Nàng quay đầu nhìn Lạp Lệ Sa, gương mặt giống như một đứa nhỏ vừa tập tành biết đi quay đầu lại khoe với mẹ. Nhưng đáng tiếc Lạp Lệ Sa vẫn ngủ, giống như công chúa ngủ trong rừng chờ đợi hoàng tử đến đánh thức mình.
Không dây dưa lâu hơn, Phác Thái Anh bế Lạp Lệ Sa hướng về phía ngoài phòng tắm. Nhìn tình trạng Phác Thái Anh bây giờ khách quan mà nói tự đi một mình là đã rất hay rồi, đừng nói đến chuyện phải nâng thêm một người theo, nan càng thêm nan. Ra khỏi phòng tắm, Phác Thái Anh cứ đi vài bước đều phải dừng lại một chút. Đến lúc đặt Lạp Lệ Sa lên giường, cởi bộ dạ hội trên người nàng, nhét nàng vào chăn thì đã là chuyện của một giờ sau đó. Chăm sóc cho Lạp Lệ Sa khiến phần sức nhỏ nhoi cuối cùng của Phác Thái Anh chính thức ra đi. Nàng vô lực cuộn mình dưới đất, thở phì phò từng hơi. Toàn thân như chết đi, không tài nào cử động được, thậm chí thính lực và thị lực cũng muốn ngưng hoạt động. Thân thể này, trừ bỏ cái đầu ra, những chỗ khác dường như đã chết.