BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Cơ thể dần dần bị sự nhiệt tình của ai đó mà trở nên không chống cự được, mềm nhũn không có chút sức. Trong tim có một vết thương lòng khiến cho nàng không thể phản ứng kịp những động tác tấn công dồn dập kia. Bộ ngực bị miệng ngậm chặt một cách nóng bỏng. Mặc dù trên bụng càng ngày càng nóng nhưng vẫn không thể nào giảm bớt sự lạnh lẽo trị vì sâu trong lòng.
Cả một buổi tối Phác Thái Anh vẫn chưa ăn gì, trước đó còn lấp nửa bụng bằng rượu. Bụng nàng đau đến mức không đứng thẳng người nổi, mà Lạp Lệ Sa lại hôn môi Phác Thái Anh ngấu nghiến một cách không thương tiếc khiến cho nàng càng cảm thấy khó chịu hơn. Đột nhiên, Lạp Lệ Sa không dùng răng cắn ngực nàng nữa, mà ngẩng đầu lên với ánh mắt mờ mịt.
Trải qua lần cưỡng ép này, tóc của đối phương đã trở nên ươn ướt. Trên gương mặt hoàn mỹ đoan trang xuất hiện dấu vết của sự mệt mỏi. Ánh mắt đó của Lạp Lệ Sa làm cho lòng Phác Thái Anh chua xót, nàng giơ tay lên, vuốt ve nhẹ nhàng mái tóc dài của Lạp Lệ Sa, mãi đến khi mái tóc tán loạn kia trở nên gọn gàng.
Sau khi bị chèn ép dã man xong, Phác Thái Anh xem như không có gì, thậm chí còn giương mắt thưởng thức vẻ đẹp của người trước mặt. Từ đó đến giờ không ai có gương mặt như Lạp Lệ Sa, Thượng Đế đã ưu ái cho nàng ta một gương mặt đẹp đẽ có một không hai. Hai chân mày lá liễu mảnh khảnh, một đôi con ngươi đen nhánh, chiếc mũi cao, đôi môi mỏng hồng hào… và làn da trắng mịn màng chẳng bao giờ đổi thay, tựa như sự lão hóa của thời gian đã bỏ quên mất nàng.
Phác Thái Anh khen ngợi vẻ đẹp của Lạp Lệ Sa, kiêu ngạo thay cho nàng. Trong lòng càng yêu, càng cảm thấy chỗ nào của người đó cũng thật tốt đẹp. Đêm nay, Phác Thái Anh rõ ràng nhận ra Lạp Lệ Sa có cảm giác với nàng, có dục vọng với nàng. Nàng ta không còn phân vân kiềm nén mỗi khi chạm vào cơ thể của mình nữa, cũng không còn cố gắng khắc chế tâm tình.
Hiện tại đã khác, giờ phút này tất cả nàng đều không quan tâm, thoái mái lưu lại dấu vết trên người mình, để dục vọng phát tiết một cách triệt để. Phác Thái Anh không cảm thấy ghét sự nhiệt tình của Lạp Lệ Sa, ngược lại, nàng thậm chí còn rất thích nhìn bộ dáng đối phương khát vọng có được mình. Nhưng Phác Thái Anh đẹp chứ không ngốc, đâu thể nào đánh mất lí tưởng một cách dễ dàng và mù quáng như vậy. Nàng hiểu rõ, giờ phút này đầu óc Lạp Lệ Sa không còn tỉnh táo, nó đã sớm bị rượu hóa thành thú dữ, một con thú dữ chỉ còn dục vọng.
Đừng nói cơ thể, chỉ cần Lạp Lệ Sa muốn cái gì, Phác Thái Anh sẽ không ngần ngại bất chấp tính mạng đi đoạt về. Nhưng Phác Thái Anh có lý tưởng của riêng mình, nàng hy vọng khi khoảnh khắc ấy đến, Lạp Lệ Sa có thể dùng cái đầu lúc còn tỉnh táo muốn mình, Phác Thái Anh sẽ không ngần ngại đem thân thể được giữ gìn cẩn thận suốt hai mươi hai năm này trao cho đối phương.
Phác Thái Anh khổ tâm nhưng đáng tiếc Lạp Lệ Sa không bao giờ hiểu. Lúc còn tỉnh với lúc uống rượu thật sự là khác một trời một vực.
Nhìn ánh mắt Phác Thái Anh vừa u sầu vừa cự tuyệt, Lạp Lệ Sa đột nhiên trở nên bất an, trái tim cũng đập một cách lo lắng. Nàng không hiểu tại sao đối phương lại nhìn mình như thế. Lạp Lệ Sa muốn có được nàng, ngay lập tức muốn chiếm lấy nàng, để nàng hoàn toàn thuộc về mình. Thế nhưng bây giờ lúc mình muốn thì Phác Thái Anh lại không cho. Cảnh tượng ở trên vách núi đột nhiên hiện về, nhớ đến lúc đó Phác Thái Anh lộ ra gương mặt ngượng ngùng khi bị Tịch Khanh Nhược hôn. Khi đó không còn vẻ lạnh nhạt của mọi ngày nữa, nàng tựa như cô gái lần đầu biết yêu, trên mặt tràn ngập ngây ngô cùng hạnh phúc. Nhưng người làm cho nàng lộ ra biểu cảm như thế, không phải là mình.