BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
“Nè, chúng ta bận đến cả nước cũng không kịp uống, hai người các ngươi cư nhiên trốn ở chỗ này nói chuyện phiếm?”
Lúc Lạp Lệ Sa cùng Phác Thái Anh nói chuyện, thanh âm của Tô Ngạo Ngưng bỗng nhiên vang lên. Thấy nàng ta một mình trở lại, Lạp Lệ Sa dùng ánh mắt hỏi nàng Cát Đồng cùng cô gái nhỏ kia đi nơi nào, người sau lấy tay chỉ chỉ WC, tỏ vẻ trả lời.
“Tô Ngạo Ngưng, ngươi cảm thấy Phác Quân hôm nay sẽ làm trò gì?”
Mắt thấy đấu giá hội sắp bắt đầu, Lạp Lệ Sa hỏi Tô Ngạo Ngưng, hai người cùng nhau đi ra ban công. Nhưng mà, mới bước ra đi, Lạp Lệ Sa đã thấy Phác Thái Anh đứng ở phía sau nhìn mình. Nàng bất đắc dĩ thở dài, vươn tay đem Phác Thái Anh kéo nàng lại gần.
“Đây là lần cuối cùng ta cho phép ngươi ngẩn người, lần sau không được viện lí do nữa.”.
“Ưh, ta đã biết.”
Nghe Lạp Lệ Sa răn dạy cùng trách cứ, Phác Thái Anh gật đầu đáp, trong lòng rất ấm áp. Nàng hiểu được, Lạp Lệ Sa đang quan tâm mình, không muốn mình bị thương.
“Quan hệ của hai người các ngươi so với trước kia tốt hơn nhiều .”
Nhìn Lạp Lệ Sa với Phác Thái Anh nắm tay đứng ở cùng một chỗ, Tô Ngạo Ngưng suy nghĩ một chút rồi nói. Nàng nhớ rõ, lần đầu tiên mình nhìn thấy Phác Thái Anh là ở trước cửa biệt thự của tổ chức. Khi đó, Phác Thái Anh toàn thân đều là máu, giống như một sủng vật bị thương được chủ nhân là Lạp Lệ Sa ôm vào trong ngực.
Khi đó, mình vừa đến, Lạp Lệ Sa liền liều lĩnh đem Phác Thái Anh bỏ lại, cùng mình rời đi. Từ điểm này, Tô Ngạo Ngưng đã biết quan hệ của Lạp Lệ Sa cùng Phác Thái Anh cũng không tốt lắm. Nhưng mà, chỉ với thời gian không đến nửa năm, hai người lại trở nên thân mật như thế. Tô Ngạo Ngưng bất động thanh sắc đánh giá chỗ tay các nàng đang nắm, thẳng đến khi Lạp Lệ Sa quay nhìn qua mới không được tự nhiên di chuyển tầm mắt.
Khi tiếng chuông 7 giờ vang lên , toàn bộ đèn trong đại sảnh từ mờ nhạt đều chuyển thành ánh trắng chói mắt. Ở đây cả trai lẫn gái ngừng nói chuyện với nhau, ngồi vào vị trí của bọn họ, đem lực chú ý tập trung vào sân khấu. Nhưng mà, khác với suy nghĩ của tất cả mọi người, người bọn họ chờ đợi Phác Quân cũng lại không ra sân khấu . Từ phía sau vũ đài đi ra, lại là một nữ nhân dáng người cao gầy. Người này , Lạp Lệ Sa không xa lạ, Phác Thái Anh lại càng không xa lạ, đó là… Tịch Khanh Nhược.
Đêm nay nàng mặc váy dài màu bạch kim, trên thân váy ánh vàng lòe lòe sáng, ở dưới ánh đèn chiếu rọi lại càng rạng rỡ. Tóc dài nâu được làm đơn giản buông xuống hai vai, cổ áo thiết kế kiểu chữ V xẻ tà đến trên rốn, ở giữa dùng vài sợi tơ màu vàng đan liên tiếp nhau cùng một chỗ, mơ hồ lộ ra rãnh ngực cùng hai khối tròn đầy đặn.
Thiết kế như vậy, vừa không mất vẻ gợi cảm, lại có vẻ trang trọng đẹp đẽ quý giá, cũng làm cho người ta cầu mà không thể dụ hoặc. Mặc dù là đối mặt với rất nhiều người kinh ngạc cùng ánh mắt hoang mang, trên mặt nàng như trước mang theo nụ cười tự tin, nàng bước đi đôi giày cao gót màu vàng, bình thản đi lên.
“Chào mọi người, ta là Tịch Khanh Nhược, là chủ nhân của trận này đấu giá hôm nay.”.
Tịch Khanh Nhược xuất hiện là điều tuyệt không thể ngờ đối với Lạp Lệ Sa và tất cả những người ở đây, bất luận đây là hắc bang lão đại được mời đến, hay một nhà từ thiện nổi tiếng, hoặc chỉ là một kẻ muốn thu thập tin tức. Bọn họ đều không thể biết được nữ nhân ăn mặc đẹp đẽ quý phái có được dáng người ma mị này là ai. Tự nhiên, cũng sẽ chẳng muốn mua đồ vật mà nàng mang ra đấu giá.