BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Khi đó Phác Thái Anh tựa như mãnh thú đánh mất con mồi, nàng mạnh mẽ áp chế cảm giác bất an và phẫn nộ trong lòng, nàng cảm thấy mọi người xung quanh đã cướp đi người quan trọng nhất của mình. Vì thế, nàng xuyên qua đám người đông đúc, dáo dác đôi mắt đầy tơ máu để tìm kiếm bảo vật của mình. Dù đã cố gắng điều khiển thân thể, không cho nó vì sự sợ hãi trong lòng mà run lên bần bật, nhưng rốt cuộc nàng vẫn không qua được con mắt của Lạp Lệ Sa.
Khoảnh khắc ấy, lòng Lạp Lệ Sa đau và hối hận biết bao. Nàng từ đầu không nên thử phản ứng của Phác Thái Anh, càng không nên dùng cách đó để đùa bỡn sự nhiệt tình của đối phương. Người sai lầm rõ ràng là nàng, nhưng lại khiến cho Phác Thái Anh chịu đựng không biết bao nhiêu thống khổ. Điều này thực sự tàn nhẫn. Lạp Lệ Sa không muốn thử gì nữa, nàng đi đến trước mặt đối phương, ôm lấy Phác Thái Anh vào lòng. Trong nháy mắt, Lạp Lệ Sa có thể cảm nhận được Phác Thái Anh thả lỏng cơ thể, dần bình tĩnh trở lại, đơn giản là bởi vì nàng ta nhận ra bản thân cuối cùng cũng tìm được thứ mà mình cần tìm.
“Ta tưởng ngươi đã bỏ ta đi rồi.”
Qua hồi lâu, Phác Thái Anh mới hoàn toàn tĩnh táo trở lại. Thấy đối phương ôm mình trong lòng, nàng nhẹ giọng nói.
Người Lạp Lệ Sa cứng đờ, tiếp tục vỗ vỗ lưng nàng như trấn an, rồi bất đắc dĩ thở dài
“Ta vừa rồi đi mua trà sữa thôi, không ngờ lại khiến ngươi lo lắng như vậy.”
Giờ khắc này, Lạp Lệ Sa lựa chọn nói dối. Mua trà sữa chỉ là cái cớ mà thôi, ban đầu nàng hoàn toàn không có ý định đi mua, Lạp Lệ Sa nói dối xong liền nhét ly trà vào tay Phác Thái Anh. Nhận được trà sữa trong tay, người kia nhẹ giọng nói cám ơn, hút một hơi đầy cả miệng. Hương vị ngọt ngào đậm đà của trà sữa này không phải là thứ khoái khẩu của Phác Thái Anh, nhưng nàng không biểu hiện ra ngoài, mà chỉ ngẩng đầu nhìn Lạp Lệ Sa.
Cặp mắt đen lóe lên tia sáng, trong đó còn có chút hỗn loạn và hạnh phúc. Ánh mắt này làm trái tim Lạp Lệ Sa chua sót, cũng làm cho nàng ý thức được, có vài thời điểm, lời nói dối thiện ý không phải hoàn toàn đáng trách. Nàng vì không cho Phác Thái Anh hoài nghi cmình nên dùng thủ đoạn lừa gạt kém nhất để nói với đối phương. Rõ ràng là nói dối tại sao Phác Thái Anh lại không hề nghi ngờ.
“Quên đi, vẫn là ta uống thì hơn.”
Lạp Lệ Sa cảm thấy phiền táo dị thường, tức giận lan qua ly trà sữa. Nàng chán ghét chính mình vì sao lại nhẫn tâm thử thách, càng chán ghét ly trà sữa đồng lõa này. Vì thế, Lạp Lệ Sa đem ly trà sữa trên tay Phác Thái Anh đoạt lại, cũng không quản ly kia Phác Thái Anh đã uống hay chưa , liền một hơi đem những gì bên trong uống hết.
Thấy Lạp Lệ Sa sốt ruột, Phác Thái Anh không hiểu nàng ta vì cái gì muốn đem trà sữa của mình uống hết. Có lẽ ly trà sữa là Lạp Lệ Sa mua cho nàng, đối phương muốn uống thì đoạt lại cũng là chuyện bình thường thôi.
Uống xong ly trà sữa, Lạp Lệ Sa cảm thấy trong miệng chỉ toàn hương vị ngọt như đường. Nàng ghét bỏ nhíu mày, có cảm giác muốn ói ra. Lúc này, bên miệng bỗng nhiên nhiều ra một cái gì đó màu trắng. Giương mắt nhìn lại, chỉ thấy Phác Thái Anh đang dùng khăn tay giúp nàng lau miệng, trong mắt cư nhiên toát ra vẻ sủng nịch. Điều này làm cho Lạp Lệ Sa cảm thấy không thoải mái, dù sao, bị một người nhỏ hơn nàng 15 tuổi, còn là con gái của mình dùng ánh mắt sủng nịch như vậy nhìn, cũng không phải chuyện thú vị.