[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 72: Si Mê 2 – bhtt.net
  •  Avatar
  • 11 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 72: Si Mê 2

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Thời gian trôi qua, trong nháy mắt cũng tới ngày mà người châu Âu cực kì coi trọng, đó là lễ Giáng Sinh. Ở những quốc gia châu Á, lễ Giáng Sinh mặc dù không phải ngày lễ lớn nhưng cũng là ngày mà hầu hết người trẻ tuổi đều yêu thích giống như ở phương tây.

Với Lạp Lệ Sa, tuổi nàng đã không còn trẻ, cũng không phải người ham thích náo nhiệt, cho nên đối với nàng mà nói lễ Giáng sinh là ngày có cũng được mà không có cũng chẳng sao, căn bản không có gì khác biệt. Mà hôm nay, khó có dịp Tằng Khả Hận không ở nhà, Tô Ngạo Ngưng cũng không có tới phiền nàng. Lạp Lệ Sa nằm trên ghế ở hoa viên, ôm con Tô Tô trong lòng, hưởng thụ khí trời của ban ngày.

Lúc này, cánh cửa thủy tinh ở hoa viên bị đẩy ra, Lạp Lệ Sa chưa kịp phản ứng thì Tô Tô đã nhảy dựng lên, kêu meo meo thật to chạy nhào vào lòng người vừa đến. Vuốt vuốt phần bụng bị Tô Tô giẫm đến đau, Lạp Lệ Sa nhíu mày nhìn đến hình ảnh vô cùng thân thiết cứ như là tỷ muội ruột thịt bị thất lạc nhiều năm của Phác Thái Anh và con mèo nhỏ kia vậy. Nàng nhớ rõ Tô Tô là loại mèo rất nhát khi gặp người khác, nhưng vì cái gì mỗi lần thấy Phác Thái Anh liền mừng rỡ như vậy?

“Buổi sáng tốt lành.”

Sau khi vuốt ve Tô Tô, Phác Thái Anh buông nó ra đi đến bên cạnh Lạp Lệ Sa, nhẹ giọng nói. Hôm nay Phác Thái Anh ăn mặc rất nghiêm chỉnh, không, phải nói là quá trịnh trọng. Phác Thái Anh có làn da rất trắng, bởi vậy phối hợp với trang phục có màu sắc nào cũng đều rất đẹp.

Hôm nay nàng mặc áo bên trong màu trắng, bên ngoài là áo sơmi màu lam. Vạt áo sơmi rất dài được nàng buộc nơ một bên hông, vòng eo nhỏ ẹp càng tôn thêm vẻ thon thả, còn chiếc quần dài đơn giản màu đen ôm gọn đôi chân thẳng tắp, vì mang thêm giày cao gót mà càng tôn thêm thần thái của nữ nhân.

Hình ảnh này vừa không mất đi nét nữ tính thành thục lại cực kì phù hợp với tính tình lạnh nhạt của Phác Thái Anh. Không thể không kể đến việc chỉ nhìn trang phục này thôi cũng có cảm giác thực thoải mái. Nước da Phác Thái Anh vốn trắng nõn sạch sẽ, không cần trang điểm cũng hoàn mĩ khiến cho người khác không thể rời tầm mắt, Lạp Lệ Sa chỉ muốn đem Phác Thái Anh ôm vào lòng, cho dù chỉ có vậy không làm gì hết, nhưng cái ôm cũng đủ cảm thấy thoải mái.

“Ngươi muốn đi ra ngoài sao?”

Lạp Lệ Sa đem sự nghi hoặc trong lòng nói ra miệng, dù đã qua nhiều ngày như vậy, dấu vết trên cổ của Phác Thái Anh cũng đã biến mất từ lâu, nhưng mà Lạp Lệ Sa không thể quên còn có một tai họa ngầm chính là Tịch Khanh Nhược. Nàng cũng không biết mình đã nghĩ như thế nào mà cư nhiên cho rằng hôm nay là lễ hội dành cho người trẻ tuổi, mà có lẽ Phác Thái Anh đang muốn ra ngoài cùng Tịch Khanh Nhược, cho nên mới ăn mặc chỉnh chu như vậy.”Vâng.”

Phác Thái Anh chỉ đơn giản đáp lại khiến tâm Lạp Lệ Sa như rơi vào đáy cốc, nàng nhíu mày đánh giá đối phương thật lâu, vừa mới cảm thấy trang phục này rất đẹp nhưng trong nháy mắt lại thấy vô cùng khó nhìn.

Nghĩ đến Phác Thái Anh mặc trang phục thế này cùng Tịch Khanh Nhược đi trên đường như một đôi tình nhân, hai người nắm tay nhau cùng đi dạo phố, thậm chí cùng ăn một phần ăn dành cho tình nhân. Hình ảnh quá rõ ràng xuất hiện trong đầu làm cho Lạp Lệ Sa quên mất những chuyện mình đã phát sinh cùng Phác Thái Anh, cũng quên mất khi đó quan hệ hai người ái muội như thế nào. Lạp Lệ Sa cảm thấy phiền toái một cách khó chịu, chỉ hận không thể cho Phác Thái Anh biết, mình muốn nàng ta ở nhà cùng mình, thế nào cũng không cho đi.