[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 64: Độc Nhất Vô Nhị – bhtt.net
  •  Avatar
  • 13 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 64: Độc Nhất Vô Nhị

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Lạp Lệ Sa không nghĩ tới một cái với tay lại tạo thành hậu quả như vậy, mắt thấy khăn tắm mong mảnh rơi trên mặt đất, lộ ra thân hình trắng nõn. Giờ khắc này, không chỉ có Lạp Lệ Sa hoảng thần, ngay cả Phác Thái Anh thường ngày không sợ hãi điều gì cũng khó thoát khỏi kinh hoảng ngạc nhiên.

Thấy Phác Thái Anh lấy tay vội vàng che vùng trước ngược cùng bộ vị tư mật giữa hai chân lại, hơi nghiêng thân mình ngơ ngác nhìn Lạp Lệ Sa. Hai khỏa no đủ đầy đặn vì chịu lạnh cùng kinh hách mà cao cao đứng thẳng lên, ngay cả đỉnh phấn hồng cũng không an phận mà nhô lên. Lạp Lệ Sa nhìn đến ngơ ngác, không hề có ý dời tầm mắt hay giúp Phác Thái Anh nhặt khăn tắm.

Kỳ thật, Lạp Lệ Sa vốn không muốn xem thân thể không nên xem này, nhưng lại vô pháp khống chế hai mắt của mình mà nhìn liếc qua. Dần dần, Lạp Lệ Sa cảm thấy hai mắt càng ngày càng nóng, thân thể giống như bị hỏa thiêu, thật nóng thật muốn giải thoát. Nàng biết, có lẽ chỉ có người trước mắt này mới có thể được giải thoát cho mình được.

Nghĩ như vậy, Lạp Lệ Sa không hề do dự, chậm rãi hướng về Phác Thái Anh, không khí trong phòng chợt quỷ dị ái muội. Phác Thái Anh không biết Lạp Lệ Sa muốn làm gì, cũng không biết mình nên phản ứng ra sao. Nàng muốn nhặt lên khăn tắm, nhưng nếu cúi người xuống, sẽ làm vài bộ vị lộ ra bên ngoài. Giằng co như vậy, tựa hồ cũng không phải biện pháp.

Đang lúc bồi hồi không biết có nên nhặt khăn tắm hay không, đợi Phác Thái Anh lấy lại tinh thần, khuôn mặt Lạp Lệ Sa đã cách nàng không đến vài cm. Đôi mắt đẹp màu đen kia không hề trong trẻo lạnh lùng, thay vào đó là vực sâu không thấy đáy, thâm thúy cùng u ám. Phát hiện Lạp Lệ Sa hướng về phía bản thân, Phác Thái Anh theo bản năng lùi về sau từng bước. Hai người lúc này đã đứng rất gần, nếu gần thêm nữa, thân mình sẽ dán vào nhau.

So với thái độ kinh hoảng vô thố của Phác Thái Anh, tâm tình Lạp Lệ Sa cũng không được quá xấu hổ. Khó có khi thấy được Phác Thái Anh lộ ra khiếp đảm cùng ngốc nghếch như vậy, Phác Thái Anh hiện tại như chú cừu con bị sói sám nhìn thẳng, vừa bất lực lại vừa đáng yêu.

Bị đôi mắt Lạp Lệ Sa nhìn thẳng, trên mặt Phác Thái Anh bỗng đỏ bừng, còn có đôi tai nhỏ đã đỏ lên như xuất huyết. Lạp Lệ Sa cúi xuống, đem khăn tắm rơi dưới chân Phác Thái Anh nhặt lên. Lại vô tình va chạm vào bàn chân Phác Thái Anh, khiến cho thân thể hai người đều run lên.

Phác Thái Anh sinh ra rất đẹp, cơ hồ là di truyền mọi ưu điểm từ Lạp Lệ Sa. Cho dù vị trí bàn chân, cũng rất tinh xảo. Đôi chân trắng nõn, bé nhỏ. Từng ngón chân mượt mà như trái nho, lớn nhỏ chỉnh tề xếp hàng, bị dép lê che khuất một nửa, một nửa còn lại bại lộ ở bên ngoài. Vài ngón chân còn dính lấy vài giọt nước sau khi tắm rửa, nhìn ở dưới ngọn đèn, như kem tươi trên ly thủy tinh, thêm vài phần tinh xảo lại đặc sắc, tạo nên mỹ cảm mông lung nửa che nửa lộ.

Phát hiện bản thân nhìn chân Phác Thái Anh mà ngẩn người, Lạp Lệ Sa đứng lên, nhận lấy ánh mắt kinh ngạc lại nghi hoặc của Phác Thái Anh, đem khăn tắm một lần nữa choàng lên người Phác Thái Anh, trong nháy mắt hô hấp đã trở nên bình tĩnh.”Thân mình ngươi không thể bị cảm lạnh, thay áo ngủ dày chút đi.”