[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ – Chương 54: Trốn Tránh – bhtt.net
  •  Avatar
  • 18 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Bhtt] (Lichaeng Ver) Thiếu Nữ Ngây Thơ - Chương 54: Trốn Tránh

BẠN ĐANG ĐỌC

Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…

#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose

Ánh nắng trưa mang theo vài tia ấm áp chiếu lên mặt của người nào đó đang ngồi xích đu ở trong hoa viên yên tĩnh. Bỗng nhiên một mùi hương nồng đậm xuất hiện, mặc dù không cay mũi nhưng bản thân vốn không hề thích loại nước hoa có mùi mồng nặc thế này nên Lạp Lệ Sa mở mắt ra, liền nhìn thấy Tô Ngạo Ngưng đã đứng bên cạnh từ lâu, vẻ mặt tươi cười nhìn mình.

“Ngươi đang nghĩ gì đấy?”

Nhìn Lạp Lệ Sa chỉ ngẩng đầu liếc mắt nhìn mình đúng một cái rồi quay đi, Tô Ngạo Ngưng cười hỏi, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Lạp Lệ Sa.

Mặc dù cả hai cùng tuổi nhau, cũng không còn trẻ nữa, nhưng Tô Ngạo Ngưng phát hiện, khuôn mặt này của Lạp Lệ Sa so với mình đúng là khác biệt một trời một vực.

Nữ nhân khi sinh ra vốn đã yếu ớt hơn nam nhân, tất nhiên cần sự che chở như trân bảo. Từng giai đoạn trôi qua thì nét đẹp của các nàng cũng vì thế mà lão hóa, cuối cùng, khi nhan sắc bị thời gian kia tước đoạt đi thì sẽ không bao giờ trở lại. Có thể nói, nữ nhân trời sinh đã mĩ mạo kiều diễm, tuy nhiên muốn duy trì cũng phải hao tốn nhiều công sức cùng tiền bạc để bảo dưỡng.

Tô Ngạo Ngưng luôn chăm sóc bản thân rất tốt, hơn nữa dáng người cũng rất đẹp, cao gầy cân xứng, rất có khí chất. Nếu đi trên đường, nếu không nói sẽ không ai có thể đoán đúng tuổi thật của nàng. Chẳng qua trong lòng nàng hiểu rõ cho dù bảo dưỡng thế nào thì tuổi của mình cũng không thể nào thay đổi.

Cho dù dùng nhiều mĩ phẩm cùng sản phẩm bảo dưỡng, chỉ cần tháo đi trang sức, chỉ nhìn sơ qua cũng có thể phát hiện nếp nhăn trên khóe mắt. Nhưng mà so với mình, Lạp Lệ Sa đã 37 tuổi lại không hề xuất hiện vấn đề này. Nàng giống như bảo vật của Thượng Đế ban tặng, trải qua bao quá trình đặc biệt mà kết tinh tạo thành.

Giờ khắc này, gương mặt Lạp Lệ Sa cứ như vậy bại lộ dưới ánh mặt trời, da thịt vẫn trắng nõn như cũ, nhìn không chút tì vết. Vầng trán bóng loáng sạch sẽ, không có dấu ấn của tì vết. Gương mặt sáng lạng như trứng gà bóc, sờ lên sẽ cảm thấy sự trơn mịn làm cho người ta thích thú.

Không chỉ vậy, nơi khóe mắt tinh tế không chút nếp nhăn, cũng mịn màng như làn da, cánh môi tươi tắn như được trang điểm.

Đây là Tô Ngạo Ngưng không chút đố kỵ mà nhận xét, khuôn mặt Lạp Lệ Sa lúc này so với lần đầu tiên mình gặp của mười năm trước cơ hồ không có gì thay đổi. Nàng vẫn là nàng, dù cho nàng không thích chăm chút bảo dưỡng nhan sắc đi chăng nữa, nét trẻ trung ấy vẫn không hề phai mờ đi, mà giống như là ngưng đọng mãi với thời gian.

Nếu nói là không ghen tị với Lạp Lệ Sa, đó là dối lòng.

“Ta đang nghĩ, vì cái gì ngươi còn chưa đi”

Mặc dù nơi này chỉ có duy nhất Tô Ngạo Ngưng cùng mình ở, nhưng thái độ của Lạp Lệ Sa đối với nàng ta vẫn xa cách như trước, thậm chí ngôn ngữ còn trở nên băng lãnh.

“A… Tiểu Sa Sa, ngươi có nhầm lẫn hay không? Nơi này là nhà của ta, hiện tại ngươi đang ở nhờ nhà ta đấy. Ngươi không lấy thân báo đáp thì thôi, ít ra ngươi cũng nên đem tính khí cao ngạo đó thu liễm một chút có phải hay không?”