BẠN ĐANG ĐỌC
Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, incest mẹ con, SM, nói chung là cũng tốn nhiều lít nước mắt mới đến được với nhau nên bạn nào không chịu nổi ngược thì không nên đọc nhoa nhưng mà HE nên mấy bạn yên tâm.
(Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép/ đồng…
#bhtt
#blackpink
#chaelisa
#chaeyoung
#lichaeng
#lisa
#rose
Làm tình, vốn là được tạo thành từ một động từ và một danh từ rất thuần khiết. Lại bởi vì tổ hợp với nhau mà tạo thành ý nghĩa khác đầy sáng tạo và phong phú, thậm chí được coi là một động từ mang theo chút tà ác. Làʍ t̠ìиɦ là hành vi của hai người, một công, một thụ.
Tằng Khả Hận theo trường phái hưởng lạc, nàng không cảm thấy dục vọng là đáng xấu hổ, bởi vậy ở trên giường nàng rất phóng khoáng. Nhưng ‘làm tình’ vốn là một điều tốt đẹp, vào lúc này lại trở thành một điều chua xót. Mặc dù lần này không tốt đẹp như trong quá khứ, nhưng nàng vẫn muốn tiếp tục.
“Lục Úy Lai, đêm nay ngươi chưa ăn cơm à? Còn chậm như vậy, ta muốn đi ngủ.”
Thân thể bị người quen thuộc chạm vào, ngón tay quen thuộc tiến vào. Tốc độ cùng lực đạo so với bình thường mạnh hơn rất nhiều, nhưng Tằng Khả Hận vẫn không thỏa mãn, không ngừng yêu cần Lục Úy Lai gia tăng tốc độ nhanh hơn.
Ánh sáng mờ nhạt của đèn điện chiếu vào khuôn mặt của Tằng Khả Hận, tăng thêm một tầng ánh kim trên khuôn mặt yêu mị. Hiện nay, người này dùng mị nhãn nhìn Lục Úy Lai, một đôi mắt tràn ngập dục vọng cùng khát cầu. Nàng ta đang nói cho mình biết, nàng ta muốn, muốn rất nhiều.
Mặc dù không còn nhiều lí trí, nhưng đạo đức và trách nhiệm của một bác sĩ vẫn nhắc nhở Lục Úy Lai, ở bụng của Tằng Khả Hận có thương tích, tốc độ nếu nhanh hơn, sẽ tạo thành hậu quả thực nghiêm trọng. Vì thế, Lục Úy Lai không nghe theo lời của Tằng Khả Hận, mà làm ngược lại, không những giảm tốc độ, mà ngón tay cũng giảm từ hai ngón thành một ngón.
Khoái ý giảm bớt làm Tằng Khả Hận thanh tỉnh không ít, nàng nheo mắt lại, ngẩng đầu nhìn Lục Úy Lai. Lúc chạm đến đôi mắt còn đỏ bởi vì mới vừa khóc kia, mũi nàng cũng cảm thấy đau xót. Hai nàng rõ ràng đang làm chuyện khoái hoạt, nhưng chính nàng lại làm Lục Úy Lai tổn thương.
Tựa như rất nhiều người nói, nàng là một người rất ích kỉ. Cho Lục Úy Lai hy vọng, rồi đem ngọn lửa hy vọng dập tắt. Nếu có thể, Tằng Khả Hận thật sự rất muốn làm theo ý nguyện trong lòng, không bao giờ muốn tổn thương nữ nhân ngốc mang tên Lục Úy Lai này nữa. Đáng tiếc, nàng làm không được. Bởi vì, mềm lòng nhất thời, sẽ càng không thể bù đắp tổn thương.
“Như thế nào? Ngươi không còn khí lực? Bằng không, để ta tự mình làm.”
Cảm thấy động tác của Lục Úy Lai càng ngày càng nhẹ, Tằng Khả Hận nói xong, dùng hai tay chống thân thể, muốn ngồi xuống. Lục Úy Lai tựa hồ nhìn thấu ý đồ của nàng, rút ra ngón tay đang ở trong thân thể nàng ra, dùng hai tay đè lại bả vai đối phương, không cho động đậy.
Thân thể vốn đang bất mãn giờ lại thành hư không, Tằng Khả Hận nhíu mày, hai tay nắm chặt giường. Nàng không thích cảm giác này, càng chán ghét việc đang làm giữa đường thì bị vứt bỏ. Hiện tại nàng chỉ cần Lục Úy Lai, muốn nàng ta thỏa mãn mình, bổ khuyết sự hư không. Chỉ có như vậy, nàng mới có thể lưu lại một chút kỉ niệm, không đến mức sau này phải cảm thán vì cái gì lúc trước không hưởng thụ thêm vài lần.
“Ngươi làm gì?”
Thấy tay Lục Úy Lai đè nặng vai mình, không nói lời nào cũng không làm ra động tác gì, Tằng Khả Hận thấp giọng hỏi, trên mặt càng phát ra yêu mị. Là người hiểu tính cách của nàng, Lục Úy Lai biết, mặt ngoài Tằng Khả Hận đang cười, nhưng trong lòng đã sớm tức giận rồi. Nàng ta rất chán ghét người làm việc mà chỉ làm một nửa, càng không thích đang làm tình lại bị đánh gãy giữa chừng.